Căn Cứ Số 7

Chương 893: Viễn cảnh tươi đẹp

Bà ta không xem trộm bí mật của mình chứ?

Có lẽ là không đâu, nếu như thầy Khương cưỡng ép xem trộm hắn thì khả năng tinh thần của hắn có thể phát giác được, dù là không thể ngăn chặn được.

-Linh, gần đây công ty nhận đc rất nhiều đơn hàng, kiếm được khá khá, cậu có muốn mua quà gì không, tôi tặng cậu.

Hứa Mạt quyết định phải đối xử với Linh tốt một chút!

Linh trợn mắt, có chút kì quái nhìn Hứa Mạt, tốt đột xuất như vậy sao?

Lại còn hỏi cô quà.

-Không.

Linh lắc đầu, quà?

Cô cũng không biết mình cần cái gì.

-Vậy thôi, tiết kiệm chút tiền cũng tốt, dù sao thì cũng là của cậu hết.

Hứa Mạt nói.

-Của tôi?

Linh nhìn Hứa Mạt, có chút không hiểu.

-Đúng vậy, của tôi thì không phải là của cậu à.

Hứa Mạt trịnh trọng nói:

-Tiều tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh kiếm được, tương lai đều do cậu quản.

Linh nhìn Hứa Mạt có chút nghi ngờ.

Tốt vậy sao?

-Đợi sau này tôi có tiền rồi sẽ mua một tinh cầu tặng cậu xem như là lễ vật.

Hứa Mạt nói:

-Thầy Khương, thầy có thích tinh cầu nào không, tương lai tôi cũng sẽ mua một cái tặng thầy.

-Không cần.

Thầy Khương nói.

-Sao có thể không cần chứ, một ngày là thầy, cả đời làm cha.

Hứa Mạt nói:

-Thầy Khương có ơn dạy dỗ tôi, là việc nên làm.

-Đừng diễn nữa!

Thầy Khương nói.

Hứa Mạt:

-...

Đến nhà của Linh.

Buổi tiệc đã chuẩn bị xong xuôi, vô cùng thịnh soạn.

Mẹ của Linh ngồi đằng kia.

-Mẹ ơi.

Linh chào một tiếng, nói:

-Hứa Mạt tới rồi.

Mẹ Linh nhìn Hứa Mạt.

-Mẹ.

Hứa Mạt nói.

-???

Mẹ Linh ngạc nhiên nhìn Hứa Mạt.

-Bác gái.

Hứa Mạt chào:

-Thần sắc của bác tốt hơn rồi, càng ngày càng trẻ ra.

Mẹ Linh sâu sắc nhìn Hứa Mạt, sau đó nhìn sang Linh nói:

-Ngồi đi.

Hứa Mạt và Linh cùng ngồi xuống giống như một đôi đang yêu nhau vậy.

-Nghe nói cậu làm nhân viên quản lý thư viện trường?

Mẹ Linh hỏi.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu:

-Như vậy thì cháu luôn luôn có thể chăm sóc được cho Linh.

-Cậu chăm sóc nó hay nó chăm sóc cho cậu?

Mẹ Linh nói.

-Ơ…

Hứa Mạt hơi chột dạ.

-Ta còn nghe nói cuộc sống của cậu trong trường khá tốt, các sinh viên đều rất yêu quý đặc biệt là những nữ sinh.

Mẹ Linh tiếp tục nói.

-Bác nhất định là có chút hiểu lầm, cháu không bao giờ chủ động nói chuyện với các bạn nữ.

Hứa Mạt rùng mình, đều là các bạn nữ chủ động đến tìm hắn.

Mẹ Linh nhìn Hứa Mạt khiến Hứa Mạt có chút hoảng hốt.

-Ăn cơm đi.

Mẹ Linh không nói chuyện nữa, Hứa Mạt bắt đầu ăn cơm, không quen gắp thức ăn cho Linh:

-Ăn nhiều cho mau lớn.

-Béo lắm.

Linh nói.

-Không sao, béo một chút tôi cũng thích.

Hứa Mạt nói.

-Mẹ… bác gái, cũng ăn đi.

Hứa Mạt nhìn mẹ Linh nói.

-Công ty hiện tại thế nào rồi?

Mẹ Linh hỏi.

-Đã đi vào nề nếp, lô vũ khí đầu tiên đã sắp được nghiên cứu chế tạo ra, hơn nữa còn có được không ít đơn đặt hàng, cũng hoàn thành kết nối hoàn toàn với hành tinh Bái Luân, nhưng vẫn cần phải tiếp tục phát triển công nghệ.

Hứa Mạt nói.

-Cậu muốn kinh doanh xuyên tinh cầu?

Mẹ Linh nhìn Hứa Mạt nói, dường như nhìn ra ý đồ của Hứa Mạt.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu:

-Sau này khu vực này dần dần phát triển, giành được đơn đặt hàng từ các hành tinh, sau khi lớn mạnh hơn thì tiếp tục phát triển trình độ công nghệ kĩ thuật và nghiên cứu phát triển ra vũ khí tiên tiến hơn, không ngừng nâng cao, phát triển lực lượng vũ trang.

-Hiện tại mặc dù đã có quy mô khá lớn, nhưng những người kiểm soát tinh cầu vẫn chưa đến mức phải can thiệp vào, sẽ cho phép tùy ý phát triển nhưng khi đã đạt đến một quy mô nhất định, sợ rằng chỉ dựa vào một mình công chúa là không đủ.

Mẹ Linh nhắc nhở.

Bà tất nhiên cũng biết được Y Lệ Sa Bạch là hậu thuẫn của Hứa Mạt, nhưng hiện tại có lẽ vẫn chưa có vấn đề nhưng khi đạt đến một quy mô nhất định…

-Cháu hiểu ạ.

Hứa Mạt hiểu mẹ của Linh ám chỉ điều gì, bà cũng đã từng nghĩ đến, vì vậy phía Y Lệ Sa Bạch vẫn cần phải nỗ lực.

Hơn nữa hiện tại cũng không thể ngừng tiến về phía trước, đi một bước tính một bước, sau này sẽ để tâm sắp xếp phương diện này.

-Bác gái, sau này kinh doanh lớn hơn, cháu sẽ nhượng lại một nửa cổ phần cho bác và Linh, như vậy thì bác cũng có thể hưởng thụ hạnh phúc rồi.

Hứa Mạt ‘chân thành’ nói.

-Chỉ cần cậu có lòng là tốt rồi.

Mẹ Linh nhìn Hứa Mạt và nói.

Mấy người tùy ý nói chuyện, so với bữa tiệc lần đầu gặp mặt thì hôm nay xem như là đã nhẹ nhàng hơn nhiều rồi, Hứa Mạt đã đảm nhận tốt vai trò, lời ngon tiếng ngọt trong tầm tay, bầu không khí cũng hòa hợp hơn nhiều.

-Ngày mai là tết Lô Ân, đêm nay ngủ ở đây đi.

Tâm trạng mẹ Linh có vẻ khá tốt, chủ động mời Hứa Mạt ở lại, trước đây ở trong lâu đài cổ ở hành tinh Bái Luân chưa bao giờ Hứa Mạt được đối xử như vậy.

-A…

Hứa Mạt nhìn Linh trợn tròn mắt, nhanh vậy sao.

-Lát nữa ta sẽ bảo Ô Mặc chuẩn bị phòng ngủ cho cậu.

Mẹ Linh tiếp tục nói, Hứa Mạt lúc này mới biết rằng mình nghĩ nhiều rồi.

Ăn cơm tối xong, Hứa Mạt và Linh rời khỏi bên này.

Mẹ Linh và thầy Khương vẫn đang ngồi.

-Thằng nhóc này càng ngày càng to gan.

Mẹ Linh nói.

Mẹ?

Thần sắc bà có chút kì lạ.

-Lẻo mồm lẻo mép, không phải hạng tốt đẹp gì.

Thầy Khương thấp giọng nói.

-Đúng vậy, lớn tuổi rồi, sắp không ăn nổi bánh hắn vẽ nữa rồi.

Mẹ Linh đồng tình.

Thầy Khương không nói thêm câu nào, Hứa Mạt bây giờ là cứ gặp ai là vẽ ra một viễn cảnh tươi đẹp, bà, Linh và mẹ Linh không ai thoát được chiếc bánh mà hắn vẽ ra.

-Nhưng, hơn một người, cũng náo nhiệt hơn.

Mẹ Linh lại nói:

-Thầy Khương, thầy xem hay là tìm cơ hội truyền dạy cho hắn một chút…

Thầy Khương đồng tử co rút nhìn mẹ của Linh, trong lòng chấn động.

Xem ra vẫn là ăn bánh vẽ của cậu ta rồi!

-Thôi vậy, cứ đợi xem sao đã, quan sát một chút.

Mẹ Linh lại lắc đầu, dường như vẫn chưa hạ quyết tâm.

-Ừm.

Thầy Khương gật đầu tán thành, quả thực vẫn còn đang tìm kiếm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận