Căn Cứ Số 7

Chương 772: Giải thi đấu tân sinh

Hứa Mạt tất nhiên nhìn ra được Mạt Khoa Phù là kẻ xấu.

Linh đi về phía trước một bước

Hứa Mạt rất phối hợp núp ở sau lưng Linh.

Hai người kia vừa mới bước lên, ánh sáng năng lượng cuồng dã trệ người Linh bùng nổ, rút kiếm.

Cô chạy thẳng tới, giơ kiếm sang ngang, đùng đùng hai tiếng nổ mạnh, thân thể hai người đó lập tức bị đánh bay ra ngoài.

Mạt Khoa Phù thấy Linh tay liền sửng sốt, không nghĩ tới cô gái này không những đẹp mà sức chiến đấu cũng mạnh đến vậy, không hổ là người của A Nặc Tư. Hắn đối với Linh nảy sinh mấy phần hứng thú.

Mạt Khoa Phù rút đao ra. Nếu cô ta động thủ trước, vậy hắn sẽ không khách khí.

Chiến loạn làm cho chủ tớ của tộc A Nặc Tư chạy trốn khắp nơi, vậy mà lại dám làm càn trước mặt hắn.

-Ầm...

Năng lượng ánh sáng dữ dội phát ra, bước chân của Mạt Khoa Phù di chuyển. Một nguồn sức mạnh to lớn hình thành, Mạt Khoa Phù bay người lên, đao dùng một lực ngang ngược đến cực điểm chém tới, lập tức hướng về phía Linh.

Trong ánh mắt của Linh hiện lên vẻ lạnh lùng, người này vậy mà lại muốn bắt Hứa Mạt đi sao?

Trên người bộc phát một vòng năng lượng ánh sáng mạnh mẽ, kiếm trong tay vung ra ngoài.

-Ầm.

Một tiếng nổ lớn vang lên, lực dữ dội chém xuống khiến cho cơ thể của Mạt Khoa Phù bị đẩy lùi về sau, hắn cúi đầu trừng mắt về phía Linh, chuyện này sao có thể?

Hắn vậy mà lại bị một chiêu của Linh đẩy về. Nguồn sức mạnh và đao pháp Trọng Lực của hắn mạnh bao nhiêu, trong lòng Mạt Khoa Phù đều rõ. Chiêu thức cuồng bạo thế này, mà Linh thậm chí còn không phải là học sinh của khoa Siêu phàm. Một đứa con gái lại có thể tỏa ra sức lực mạnh hơn cả hắn luôn sao?

Nhưng chưa kịp suy nghĩ nhiều, hắn liền thấy Linh chạy vội về phía hắn, tốc độ rất nhanh, bay người lên, Linh một lần nữa chém đến. Mạt Khoa Phù cảm thấy cứ như giải thi đấu lại tái diễn vậy, hắn nâng đao lên đón đỡ, sau đó, hắn cảm thấy được một nguồn lực không thể đỡ nổi, áp bách lên người hắn.

Lại một âm thanh lớn vang lên, Mạt Khoa Phù chỉ thấy hai tay run lên, kiếm của Linh đè áp đao của hắn, đem đao đánh bay, sau đó đánh vào người hắn. Người Mạt Khoa Phù rơi xuống đất, thân thể liền truyền đến cảm giác đau đớn.

-Ầm.

Linh không hề dừng tay, người cô vẫn ở trên không trung, một kiếm đập ngang tới, quất lên cổ của Mạt Khoa Phù, làm cổ của hắn bị lệch sang một bên.

Cổ của Mạt Khoa Phù thiếu chút nữa là nứt xương, phát ra âm thanh răng rắc bén nhọn. Người của hắn rơi xuống đất, nằm luôn ở đó, cảm thấy đau đớn vô cùng. Thân thể Mạt Khoa Phù co quắp, ngoài thấy đau nhức kinh khủng ra, hắn còn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Hắn bị đánh cho thê thảm.

Linh đáp xuống đất, đi đến trước người Mạt Khoa Phù, nhấc chân đạp hắn sang một bên, cản đường.

Lúc Y Trạch và Tạp Đặc chạy đến bên này thì liền thấy cảnh tượng trước mặt. Hai người cứ đứng ở nơi đó, nhìn thấy Linh hung hãn như vậy lập tức cảm thấy tê rần cả da đầu.

Sức chiến đấu của Mạt Khoa Phù đều vượt trội hơn bọn hắn, nhưng giờ phút này thì lại bị đánh thê thảm.

Thấy Hứa Mạt đứng ở phía sau Linh quan sát trận chiến, hai người cảm thán, Hứa Mạt không hổ là hoàng tộc A Nặc Tư. Vị hầu gái bên người này không chỉ có nhan sắc cực cao mà sức chiến đấu cũng siêu cấp dữ dội nha!

Bọn hắn càng ngày càng ngưỡng mộ người anh em Hứa Mạt, chỉ có vị huynh đệ này mới có thể thuần phục được cô gái ưu tú như vậy hả?

-Quen biết sao?

Hứa Mạt nhìn thấy Y Trạch và Tạp Đặc chạy tới hỏi.

-Mạc Khoa Phú đó.

Y Trạch trả lời.

Hứa Mạt liền hiểu, xem ra hôm nay Y Trạch hẳn là đã thắng được Mạt Khoa Phù rồi.

-Các cậu nói về tôi à?

Hứa Mạt hỏi.

-Bên ngoài có rất nhiều người biết, nhưng chỉ biết cậu chỉ dẫn lý thuyết thôi.

Y Trạch đáp.

-Vậy hắn sau này có tiếp tục đến trả thù nữa không thế?

Hứa Mạt nhìn về phía Mạt Khoa Phù nói:

-Các cậu cũng biết, thân phận của tôi không thể xảy ra vấn đề.

-Để tôi nghĩ biện pháp.

Y Trạch trả lời.

Tạp Đặc đã đi lên phía trước, mở máy truyền tin ra chụp loạn một hồi hình ảnh của Mạt Khoa Phù, sau đó lật ngược người của hắn lên, lại tiếp tục chụp điên cuồng tiếp.

-Ngươi làm gì đó?

Tiếng của Mạt Khoa Phù bị biến dạng, cổ đau nhức vô cùng.

-Con trai của bậc thầy tài chính cao quý, học sinh ưu tú của đại học Lư Tạp Tư Mạt, bạn học Khoa Phú. Bởi vì bị đánh bại bởi Y Trạch ở giải thi đấu tân sinh nên sinh ra ý định trả thù, đã tìm đến nhân viên quản lý sách báo Hứa Mạt báo thù, kết quả lại bị hành hung thảm hại.

Tạp Đặc ở một bên chụp ảnh, rồi đi tới ngồi xổm xuống, thấp giọng nói với Mạt Khoa Phù:

-Tin tức này chắc sẽ lên được trang nhất luôn nhỉ?

-Ít nhất, bùng nổ ở đại học Lư Tạp Tư cũng không thành vấn đề nhỉ?

Âm thanh của Tạp Đặc trầm thấp.

-Khụ...

Mạt Khoa Phù ho ra một miệng máu, ngực phập phồng không ngừng.

Thật nhục quá đi!

Chuyện này nếu bị truyền đi, thêm cả hình ảnh hắn bị thê thảm như vậy thì hắn chẳng còn mặt mũi nữa, danh dự mất sạch luôn.

Còn chuyện theo đuổi Y Lệ Toa Bạch cũng chẳng còn chút cơ hội nào nữa.

Đây là vết nhơ, sự sỉ nhục. Y Lệ Toa Bạch thân là hoàng thất của hành tinh Lư Lạp Tư, không thể tìm người yêu có vết đen được.

-Ra điều kiện đi.

Mạt Khoa Phù nói.

Tạp Đặc đem máy truyền tin cất vào, ánh mắt âm u quét về phía hắn, lạnh nhạt nói:

-Nếu ngươi còn dám đến tìm người anh em Hứa Mạt của ta, thì đợi ta tung hết tất cả mọi thứ ra ánh sáng đi, Y Lệ Toa Bạch cũng sẽ nhìn thấy những tấm hình đặc sắc này.

Sắc mặt của Mạt Khoa Phù trắng bệch, hôm nay không chỉ ở trên giải thi đấu tân sinh, ở chỗ này hắn cũng bị làm nhục đến thảm thương.

Hắn chật vật bò dậy, chuẩn bị rời khỏi đó.

Mấy chuyện này không thể để quá nhiều người nhìn thấy, nếu không cho dù Tạp Đặc không phát tán thì việc đó cũng sẽ bị truyền đi.

Tạp Đặc cũng không ngăn cản, Mạt Khoa Phù cúi đầu khom người đi khỏi đó, nhìn rất chật vật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận