Căn Cứ Số 7

Chương 826: Yên lặng

-Đùng.

Trường thương hoàng kim và kiếm của Y Lệ Toa Bạch đụng vào nhau, sức mạnh cuồng dã lập tức làm cho kiếm bị lùi lại. Thế của trường thương như chẻ tre, dù sao đẳng cấp nguyên lực của Y Lệ Toa Bạch cũng thấp hơn đối phương, thân thể liền bị đẩy lui.

Trát Khắc vậy mà không hề có ý định dừng lại, tiếp tục vọt lên phía trước, trường thương màu vàng lại bắn ra một lần nữa, liên tục tấn công. Y Lệ Toa Bạch dường như cũng muốn chứng minh thực lực của mình, cô thế nhưng không tránh đi mà lại chính diện giao đấu.

-Ầm, ầm, ầm...

Sau mấy lần chém liên tục, sức lực mạnh mẽ đem kiếm trong tay của Y Lệ Toa Bạch đánh rơi xuống, trường thương màu vàng tiếp tục hướng về phía trước, mạnh như vũ bão, lập tức đánh vào bên trên áo giáp của Y Lệ Toa Bạch.

-Đùng!

Sức mạnh dữ dội đụng vào Y Lệ Toa Bạch, khiến cho miệng cô phát ra một âm thanh rên rỉ. Người của Y Lệ Toa Bạch bay lên, khi rơi xuống đất thì phát ra tiếng xì xì, bước chân nhanh chóng trượt lui, không thể ngừng được.

Lúc này, một bóng người xuất hiện sau lưng Y Lệ Toa Bạch, từ phía sau kéo lấy cơ thể của cô, khiến cho Y Lệ Toa Bạch dừng lại. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, là Hứa Mạt.

Y Lệ Toa Bạch không mang mũ giáp, sắc mặt của cô hơi tái nhợt, đôi mắt đẹp đều hiện lên vẻ mất mát...

Cô không cản được trường thương của đối phương.

Dù là cấp bậc nguyên lực của đối phương là A, nhưng cô cũng không nên bị đánh bại nhanh như thế mới đúng.

-Y Lệ Tọa Bạch, bây giờ ngươi còn cho rằng chuyện tập luyện có ý nghĩa nữa không?

Tra Nhĩ nhìn thấy Y Lệ Toa Bạch bị đẩy lùi liền mở miệng nói.

-Đương nhiên là có.

Y Lệ Toa Bạch quay đầu lại, trong đôi mắt xinh đẹp kia ánh lên sự quật cường. Cô đứng thẳng người dậy, bộc phát năng lượng, muốn tái chiến lần nữa.

Trát Khắc nhíu nhíu mày, quay đầu lại nhìn Tra Nhĩ một lát, thấy Tra Nhĩ gật đầu thì chân của hắn bước lên.

-Ầm...

Năng lượng cuồng bạo mang ánh sáng màu vàng óng quét tới. Trát Khắc cứ như là đang tắm trong năng lượng ánh sáng hoàng kim vậy. Hắn tiếp tục xông lên, hướng về phía Y Lệ Toa Bạch, kèm theo đó là một tiếng vang thật lớn. Hắn tạo ra một trận gió lốc năng lượng màu vàng óng, lập tức tiến đến, giơ trường thương hoàng kim ra, thế lực khủng bố, đâm thẳng vào Y Lệ Toa Bạch.

Vẻ mặt của Y Lệ Toa Bạch có hơi khó xử. Cô cảm nhận được nguồn năng lượng hoàng kim này có bao nhiêu sức mạnh, nhưng dù vậy, cô vẫn không cam lòng chịu nhục như cũ.

-Vù vù!

Trường thương hoàng kim xé gió, mắt thấy nó sắp đâm vào Y Lệ Toa Bạch, cô vừa định ra tay thì đã cảm nhận được một trận gió phất qua. Trước người cô bỗng nhiên xuất hiện một bóng người. Người đó cứ như một cái bóng vậy, năng lượng ánh sáng cũng đang bùng nổ, kiếm rút ra.

-Ầm!

Trường thương hoàng kim và kiếm đụng vào nhau, gây ra một cơn bão năng lượng to lớn, thổi trên khuôn mắt của Y Lệ Toa Bạch. Cô nhìn bóng lưng kia, há to miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng cái gì cũng không nói không ra lời.

Trát Khắc nhăn mày. Trường thương hoàng kim của hắn bị Hứa Mạt cản lại, trên người đối phương cũng tỏa ra một nguồn năng lượng cường đại, không kém gì hắn.

-Công chúa điện hạ, Tra Nhĩ điện hạ nói không sai. Công chúa điện hạ thân phận tôn quý. Đây không phải là việc mà công chúa điện hạ nên làm.

Hứa Mạt mở miệng nói, Y Lệ Toa Bạch cứ đứng yên ở đó.

-Loại việc như thế này cứ giao cho thuộc hạ là được rồi.

Hứa Mạt tiếp lời nói.

-Ngươi là ai? Nơi này là chỗ để ngươi mở miệng nói chuyện sao?

Hoàng tử Tra Nhĩ khinh bỉ liếc Hứa Mạt, ánh mặt lạnh nhạt, một tên thị vệ mà cũng dám nhúng tay vào chuyện của hắn.

-Tra Nhĩ điện hạ, ta là thị vệ của công chúa điện hạ. Người này cả gan làm loạn, vi phạm ý của Tra Nhĩ điện hạ, lại còn dám ra tay làm cho công chúa bị thương, tội không thể tha được.

Vừa nói Hứa Mạt vừa bước đi. Một tiếng nổ vang lên, mặt đất rung động.

Một nguồn nguyên lực dữ dội bộc phát ra, xung quanh nhanh chóng hình thành nguyên lực mạnh mẽ bao phủ lấy khoảng không gian này, vây lại cả vị thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia đang cầm trường thương hoàng kim trong tay kia, khiến cho đối phương cũng cảm nhận được áp lực kinh khủng của hắn.

Y Lệ Toa Bạch ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt. Nội tâm gợn sóng mạnh mẽ. Đây là lần đầu tiên cô thấy được Hứa Mạt phóng ra nguồn nguyên lực cuồng bạo đến vậy. Lúc trước, khi cùng cô đối luyện, Hứa Mạt chưa từng như thế, đều vẫn luôn nhường nhịn cô.

Nhưng giờ phút này, hắn hình như đã nổi giận.

-Đùng...

Hơi thở năng lượng dữ dội kia gầm thét, áp bách đẩy lùi Trát Khắc ra.

Sắc mắt hắn ta rất khó coi, trên người hắn cũng đang phóng ra nguyên lực. Trường thương hoàng kim phun ra nuốt vào năng lượng vàng óng, mạnh mẽ chấn động, phát ra âm thanh vù vù.

-Ầm!

Đúng lúc này, một nguồn lực tinh thần phảng phất xông vào trong đầu của hắn, khiến cho đầu Trát Khắc rơi vào sự mê muội. Hiện tại hắ chỉ cảm thấy bóng người trước mắt vực kỳ cao lớn, giống như là không thể tồn tại như thế được.

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Trong lòng Trát Khắc chấn động, tất cả mọi thứ dường như đều trở nên mơ hồ. Hắn bị lực tinh thần đè nén, ngăn không được...

-Xùy xùy...

Âm thanh bén nhọn vang lên. Kiếm của Hứa Mạt đâm về phía trước, ma sát với trường thương hoàng kim của Trát Khắc.

Năng lượng ánh sáng màu vàng óng điên cuồng bộc phát. Trát Khắc nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hắn xông lên phía trước, muốn đâm thương vào cơ thể của Hứa Mạt.

Nhưng hắn lại nhìn thấy một bóng người đẩy thương mà đi. Năng lượng lập tức càn quét tới, chém ngay trên cổ hắn.

-Đùng!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Đầu của Trát Khắc nghiêng qua, thân thể bay ngược ra, cổ cứ như là bị sái, choáng váng nghiêng ngả, nặng nề té lăn trên đất.

Xung quanh bỗng yên lặng một chốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận