Căn Cứ Số 7

Chương 821: Tuyển thành viên

Có điều hoàng tử Tra Nhĩ từ đầu tới cuối vẫn luôn mang theo nụ cười thân thiện trên khuôn mặt và thật khó để biết hắn đang nghĩ gì.

-Để tôi tìm thử xem.

Hứa Mạt rời đi, một lát sau trở lại trong tay ôm mấy quyển sách, đưa cho hoàng tử Tra Nhĩ, nói:

-Điện hạ Tra Nhĩ thử mấy cuốn này xem.

Hoàng tử Tra Nhĩ nhìn xuống, hắn phát hiện ra rằng mấy tác giả của những cuốn sách này đều là những học giả nổi tiếng, hơn nữa vô cùng trùng hợp khi họ đều tốt nghiệp đại học Lư Tạp Tư.

Hắn liếc Hứa Mạt một cái, lộ ra nụ cười sâu xa, nói:

-Rất tốt, đều là kiệt tác, có hai cuốn ta chưa xem qua, lần này chắc chắn phải đọc kỹ, những cuốn sách này ngươi đọc qua chưa?

-Tôi đã đọc qua một chút nhưng vẫn có chỗ không hiểu, khả năng phân tích của tôi vẫn còn kém lắm.

Hứa Mạt nói.

-Vậy là tốt rồi.

Hoàng tử Tra Nhĩ mỉm cười gật đầu:

-Xem ra đại học Lư Tạp Tư của chúng ta quả nhiên là tàng long ngoạ hổ, cho dù chỉ là một nhân viên quản lý thư viện thì vẫn chăm chỉ hiếu học.

-Điện hạ Tra Nhĩ có điều không biết, tôi nghe nói Hứa Mạt còn có kiến thức lý thuyết rất tốt, thậm chí có thể chỉ điểm cho siêu phàm giả. Tạp Đặc và Y Trạch hai người bọn họ thường xuyên tới thỉnh giáo Hứa Mạt, hơn nữa còn tiến bộ không nhỏ.

Đạo Cách Lạp Tư đứng một bên nói:

-Ngoài ra hắn còn am hiểu tâm lý học, đã hấp dẫn rất nhiều nữ sinh trong trường tới đây xin lời khuyên.

Tạp Đặc cau mày, chuyện này trước đây đã từng đề cập, lúc này Đạo Cách Lạp Tư ở trước mặt người khác nhắc tới, rõ ràng là cố ý mà.

Một nhiếp ảnh gia bên cạnh đã chụp lại tất cả mọi thứ ở đây, dĩ nhiên cuộc nói chuyện của bọn họ cũng được ghi lại.

Hai vị dòng dõi quý tộc chạy tới thỉnh giáo một nhân viên thư viện, chuyện này mà truyền vào giới quý tộc đương nhiên không dễ nghe chút nào. Tuy nói Hứa Mạt thuộc hoàng tộc A Nặc Tư nhưng thân phận bên ngoài thật sự chỉ là một nhân viên quản lý thư viện, Đạo Cách Lạp Tư làm như vậy đúng là bụng dạ khó lường.

-Y Trạch, Tạp Đặc, Đạo Cách Lạp Tư nói có đúng không?

Hoàng tử Tra Nhĩ nhìn hai người hỏi.

-Đúng vậy, Hứa Mạt quả thật có nền tảng lý thuyết rất vững chắc, điều này đã giúp ích rất nhiều cho tôi.

Y Trạch thẳng thắn thừa nhận.

Tạp Đặc cũng gật đầu tán thành.

-Đều hiếu học như thế, đây là chuyện tốt.

Hoàng tử Tra Nhĩ cười nói, hắn lại nhìn về phía Hứa Mạt, hỏi:

-Là một thủ thư nhưng vẫn không quên làm việc chăm chỉ, ở vị trí của mình luôn chịu khó học tập, đây là một chuyện rất truyền cảm hứng, nhất định phải ghi lại.

-Hứa Mạt, ngươi có cái gì cần giúp đỡ, hoặc là cần cải thiện điều kiện gì hay không, có thể nói ra, ta sẽ giúp ngươi giải quyết.

Hoàng tử Tra Nhĩ hỏi Hứa Mạt, như thể hắn đang quan sát tình hình của người dân và chia buồn với tầng lớp thấp hơn.

Cái này truyền ra ngoài sẽ là một câu chuyện được người người ca tụng.

Hứa Mạt, một người có xuất thân từ tầng lớp thấp chăm chỉ học tập, tuy không đến trường nhưng vẫn luôn cố gắng phấn đấu ở thư viện.

Nghe được lời nói của đối phương Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn hoàng tử Tra Nhĩ, chỉ thấy trên mặt đối phương treo một nụ cười vô cùng thân thiện, nhưng nếu như nói Tra Nhĩ không biết gì về nơi này thì hắn cũng sẽ không tin, sự phối hợp của Đạo Cách Lạp Tư, còn có sự lúng túng của Y Trạch và Tạp Đặc đã chứng minh hết thảy.

Đây là một mũi tên trúng hai con nhạn.

Hứa Mạt có thể nhìn ra, đương nhiên Y Lệ Toa Bạch cũng nhìn ra được, cô cau mày có vẻ không vui.

Cô biết rất rõ người anh cùng cha khác mẹ này của mình rất mưu mô, miệng nam mô, bụng bồ dao găm, hắn không dễ kết thân như vậy, đã có sẵn bản lĩnh của một nhân vật chính trị trong người.

Mặc dù cô rất khó chịu với Hứa Mạt nhưng tài năng của hắn thì không thể bàn cãi, bằng không cô cũng sẽ không dùng hai mươi phần trăm cổ phần để cố gắng thu phục Hứa Mạt. Cô cũng chưa bao giờ cố ý làm khó Hứa Mạt, chẳng qua là cô không phục, muốn chiếm Hứa Mạt làm của riêng mà thôi.

Nhưng một câu nói của Tra Nhĩ đã đặt Hứa Mạt vào một vị trí vô cùng thấp, như vậy cũng thuận thế hạ địa vị của Y Trạch và Tạp Đặc xuống.

Kiểu này thì đương nhiên là tát vào mặt cô rồi.

Cô đã từng lôi kéo Hứa Mạt, Y Trạch và Tạp Đặc cũng luôn đi theo cô.

-Nhân viên thư viện này của trường chúng tôi vô cùng bất phàm, cậu ta đọc rất nhiều sách, kiến thức phong phú, không cần giúp đỡ.

Y Lệ Toa Bạch lạnh lùng nói:

-Cách đây không lâu, tôi đã thuê cậu ta với mức lương cao để làm thị vệ cho tôi nhưng tất cả đều bị cậu ta từ chối.

Những lời này nhìn như có vẻ không hài lòng với Hứa Mạt nhưng thực chất là đang đề cao hắn, công chúa điện hạ đích thân thuê hắn làm thị vệ với mức lương cao nhưng bị từ chối chắc chắn là đang nâng giá trị bản thân của Hứa Mạt lên.

Mặc dù Y Lệ Toa Bạch không hài lòng với Hứa Mạt nhưng cô càng khó chịu với cách làm của Tra Nhĩ hơn.

Hứa Mạt hơi ngạc nhiên khi Y Lệ Toa Bạch lại giúp hắn.

-Ồ?

Tra Nhĩ lộ ra vẻ thú vị:

-Nói như vậy, Hứa Mạt chắc hẳn có chỗ đặc biệt hơn người nhỉ?

-Người trong thư viện của đại học Lư Tạp Tư có chỗ hơn người không phải là một chuyện rất bình thường sao?

Y Lệ Toa Bạch nói.

Tra Nhĩ sững sờ, liếc mắt nhìn Y Lệ Toa Bạch sau đó cười nói:

-Cũng đúng.

Hắn không thể nào phủ nhận thư viện đại học Lư Tạp Tư, Y Lệ Toa Bạch đã trói chặt Hứa Mạt và thư viện lại với nhau.

Hứa Mạt nhìn hai anh em bọn họ, hai người này đang ngầm giao chiến, tuy nhiên lại không mang theo tức giận.

Hoàng tử Tra Nhĩ lại nói:

-Thân là một nhân viên thư viện ngươi xứng đáng được khen ngợi vì sự siêng năng và cần cù, mấy ngày nay ta đúng lúc đến đại học Lư Tạp Tư để tuyển thành viên cho đoàn kỵ sĩ hoàng gia, có một vị trí muốn đề cử, không biết ngươi có hứng thú phục vụ thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận