Căn Cứ Số 7

Chương 333: Tân binh của Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng

-Vâng, chỉ có thể như vậy.

Lâm Thanh Trạch gật đầu, lần này đối phương không phải nhằm vào một học viện, mà là toàn bộ phái học viện.

Về mặt dư luận, họ cũng không có lợi thế.

Danh tiếng của Thẩm Thiên Trọng cực kỳ cao.

Sau khi Lâm Thanh Trạch rời đi, lão viện trưởng Đạm Đài lại nhận được tin nhắn của lão viện trưởng Nam Minh.

-Người anh em, tôi có một chuyện muốn thương lượng với ông.

Lão viện trưởng Nam Minh đi thẳng vào vấn đề.

-Không cần thương lượng.

Ông già trả lời.

-Tôi còn chưa mở miệng đâu.

Lão viện trưởng Nam Minh tức giận nói.

-Vậy thì nói đi.

Ông lão nói.

-Tôi muốn mượn Hứa Mạt dùng.

Lão viện trưởng Nam Minh nói:

-Người anh em, lần này cũng không phải là tư tâm, cục diện ông cũng thấy rồi đấy, nếu thua, học viện phái khả năng sẽ không xoay chuyển được, sẽ bị rơi vào tình thế bất lợi tuyệt đối.

Ông già im lặng một lúc, mở miệng:

-Tôi cần phải suy nghĩ một chút.

-Được, người anh em, không nên hồ đồ.

Lão viện trưởng Nam Minh nghiêm túc nói.

Lão nhân sao có thể không biết tâm tư của hắn, mượn được người rồi, trả lại chưa chắc đã dễ dàng.

Ông nhìn về phía Hứa Mạt cách đó không xa, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.

Lần này, là một cơ hội rất lớn!



-Học viện siêu phàm sẽ ứng chiến ạ?

Hứa Mạt đi đến bên người lão nhân hỏi.

-Thẩm Thiên Trọng bày ra tình thế như vậy, làm gì còn đường lui.

Lão nhân mở miệng nói:

-Con phải cẩn thận người này, hai anh em Thẩm gia, một vị thị trưởng thành phố Cương Khung, một vị đứng đầu quân phương Nam, hai người làm được những việc này chỉ mất hai mươi năm, đều rất nguy hiểm.

Một cặp anh hùng.

-Thật sự là thường dân ạ?

Hứa Mạt có hơi tò mò.

-Chắc là vậy.

Ông lão gật đầu:

-Nếu không phải xuất thân là thường dân, bọn họ sẽ không có được như ngày hôm nay, ngược lại Thẩm thị trưởng đã lừa dối chúng ta một thời gian dài, ai nấy đều cho rằng anh ta là một phe dân sự trung lập, cho đến khi anh ta tiến vào trung tâm chính quyền thành phố, chúng ta mới nhận ra rằng luôn có người đứng sau anh ta.

-Là tài phiệt sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Ừm, quân đội phía Nam được trang bị tốt, là nơi giàu có nhất trong bốn đại quân khu, sau lưng có các tài phiệt lớn, trong cuộc so tài quân sự giữa ba quân đội lớn, quân đội Tây Nam lần nào cũng là người chiến thắng.

Ông già trả lời.

Sở dĩ chỉ có ba quân đoàn lớn là bởi vì quân đội của Bản tư lệnh không tham gia.

Hứa Mạt gật đầu, lão sư đã bắt đầu cho hắn hiểu rõ mặt sau của thành phố Cương Khung.

-Lần này, học viện có thể thắng không ạ?

Hứa Mạt hỏi.

-Phải xem phương thức chiến đấu.

Lão giả hồi đáp:

-Cá nhân chiến đấu, học viện thiên phú càng tốt, cá nhân nhất định càng mạnh, nhưng đối thủ là quân đội, không thể đơn độc chiến đấu, hẳn là một trận chiến nhóm. Do đó, khả năng học viện sẽ thua nhiều hơn.

-Quân đoàn phương Nam tuy rằng được xưng là quân thường dân, nhưng bình dân không có nghĩa là thiên phú yếu, chỉ là thiếu nguồn lực, quân phương Nam vừa vặn bù đắp điểm này. Bọn họ có kinh phí, hơn nữa trong quân khu có hệ thống giảng dạy hoàn chỉnh tương tự như các trường quân đội, cho nên quân đoàn phương Nam thu hút rất nhiều bình dân tài năng xuất chúng ở thành phố Cương Khung, hơn nữa Thẩm Thiên Trọng kỷ luật nghiêm minh, sử dụng huấn luyện ma quỷ khiến cho năng lực tác chiến của quân đội này vô cùng mạnh.

Hứa Mạt gật đầu, điều kiện tiên quyết là có năng lực, ngoài ra vẫn phải có vốn.

-Chờ kết quả trước đi.

Lão nhân mở miệng nói, song phương hiện tại vẫn là cách không khiêu chiến, chưa xác định phương thức giao chiến.

Ông đã dẫn Hứa Mạt ra khỏi học viện và không cho hắn đi theo con đường quân sự vì ông có kỳ vọng cao hơn.

Bây giờ, có một cơ hội đang bày ra trước mặt ông.

Tất cả mọi người ở thành phố Cương Khung đều chú ý đến chuyện này.

Các đại học viện cũng đều sôi trào.

Họ đã tức giận và nhiều người la hét đòi chiến đấu.

Những lời của Thẩm Thiên Trọng chắc chắn là một loại sỉ nhục đối với các học sinh của học viện siêu phàm, như thể họ bị coi như những con sâu bọ và cặn bã ở thành phố Cương Khung, chỉ biết hút máu chứ không có năng lực hay cống hiến gì.

Đồng thời, các đại diện từ học viện và quân đội thảo luận về phương pháp, thời gian và địa điểm của trận chiến.

Kết quả sẽ sớm có thôi.

Thời gian chiến đấu được ấn định là một tháng sau, cho thời gian đào tạo nhóm học viện siêu phàm.

Địa điểm chiến đấu là trong khu phế tích bên ngoài thành phố, vị trí cụ thể do học viện siêu phàm xác định, để tránh việc học viện siêu phàm cho rằng quân đội miền Nam đã quen thuộc với địa điểm chiến đấu.

Phương thức chiến đấu: chiến đấu theo nhóm trong khu phế tích, học viện siêu phàm và quân đội mỗi bên chọn ra một trăm đại diện.

Cấp độ nguyên lực của những người tham chiến và hạn chế cấp độ vũ khí: cấp độ cao nhất là B và giới hạn cơ giáp là mười chiếc.

Thế này thì hợp hơn, bên nào cũng không có ý kiến.

Nhìn chung, giải quyết tình hình của học viện có vẻ là một cuộc chiến công bằng.

Nhưng trên thực tế, học viện vẫn ở thế bất lợi.

Phương thức chiến đấu của học sinh học viện rất đơn giản, không có kinh nghiệm chiến đấu tập thể, cũng không có kinh nghiệm tác chiến đoàn thể ngoài thực tế.

Trong khi đó, quân đội có nhiều phương pháp chiến đấu hơn, vũ khí cũng đa dạng, đồng thời họ được đào tạo bài bản và hợp tác ăn ý.

Một điểm nữa là quân đội quen thuộc với sinh viên học viện, nhưng sinh viên lại không quen với các phương thức chiến đấu của quân đội.

Phương thức tác chiến song phương xác nhận, tám đại học viện siêu phàm bận rộn, bắt đầu phân phối lựa chọn người tham gia chiến đấu, hơn nữa còn cần sàng lọc.

Tuy nhiên, bởi vì Hứa Mạt đã rời khỏi học viện Nặc Á, những điều này cũng không liên quan gì đến hắn.

………..

Thế Giới Phế Tích.

Sau khi đăng ký chứng minh thư, Hứa Mạt có thể thay thế thẻ sinh viên ban đầu bằng chứng minh để tiến vào, Thế Giới Phế Tích vẫn có thể nhận dạng được.

Lúc này, Hứa Mạt đang luyện quyền, luyện đao.

Tứ trọng kình đạo của Cửu Đoạn Hô Hấp Pháp đã hoàn mỹ dung hợp với đao pháp Siêu Tần Thiết Cát, hơn nữa, Hứa Mạt mơ hồ cảm giác khoảng cách với ngũ trọng kình đạo đã không còn xa.

Nếu luyện ra trọng kình đạo thứ năm, bằng vào năng lực bản thân hắn có thể đánh chết siêu phàm giả cấp B.

Sau khi luyện tập một lúc, Hứa Mạt kiểm tra bảng dữ liệu của mình, điểm tích lũy đã gần như được sử dụng hết.

-Tiến vào Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng.

Hứa Mạt lần đầu tiên mở ra quyền tiến vào Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng.

-Hệ thống đang nhận dạng.

-Đang ghép với Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng.

-Hoan nghênh tiến vào Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng.

Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng, nơi có những tòa nhà bị bỏ hoang, là một khu đô thị đổ nát.

Khắp nơi đều là những bức tường bị phá nát, chân thật lạ thường.

Bên trong một tòa nhà bỏ hoang, một thanh niên đang ngồi xổm với một khẩu súng bắn tỉa.

Lúc này, trong đầu hắn vang lên một tiếng nhắc nhở của hệ thống.

-Thợ Săn thành phố Cương Khung, gia nhập Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng.

-Thợ Săn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận