Căn Cứ Số 7

Chương 1156: Hạ lệnh công kích

-Đầu hàng, hay là hủy diệt?

Hứa Mạt lặp lại giọng nói vừa rồi, giọng điệu lạnh như băng, giống như một cái máy, không một chút cảm xúc.

Mặt Nặc Lan cắt không còn giọt máu, nhìn hai chiếc chiến hạm nổ tung trong vũ trụ, đáy lòng hắn chìm vào bóng tối vô tận, đối mặt với lực lượng tuyệt đối bọn họ đã không còn năng lực phản kháng.

Không đầu hàng, chính là chết.

-Đầu hàng.

Giọng nói của Nặc Lan nghe cực kỳ nặng nề, đối với một vị tướng quân mà nói, đầu hàng hiển nhiên là một sự sỉ nhục, nhưng khi hắn nhìn thấy đội hình của đối phương cũng đã hiểu được, trận chiến này, mục tiêu của đối phương không chỉ là đối phó với sáu chiếc chiến hạm bọn họ đã đến vũ trụ, mà là toàn bộ Hành tinh Khảm Phổ.

Hành tinh Khảm Phổ, xong rồi!

Vì chính mình, cũng vì gia đình Hành tinh Khảm Phổ, hắn lựa chọn đầu hàng.

-Đóng lại toàn bộ năng lượng chiến hạm, mở cửa khoang, ngoại trừ nhân viên điều khiển chiến hạm ra, những người khác toàn bộ rời đi, đến chủ hạm của tôi.

Hứa Mạt hạ lệnh nói, xem ra, chỉ huy này là một kẻ hèn nhát.

Thân là chỉ huy chiến hạm tinh cầu, Nặc Lan tất nhiên phải có địa vị cao trong quân đội. Một tồn tại ở cấp độ này vốn nên có ý chí kiên cường và sắt đá của một người lính, hắn đã sẵn sàng để phá hủy cả sáu chiếc chiến hạm này.

Nhưng thật bất ngờ, đối phương lại lựa chọn đầu hàng.

Tuy nhiên bọn họ tiếp nhận chiến hạm vẫn phải cẩn thận một chút, đề phòng vạn nhất, trước hết khống chế toàn bộ nhân viên chủ lực của đối phương rồi mới chiếm chiến hạm.

Lần này xuất kích, lực lượng đông đảo của bọn họ không chỉ có chiến hạm mà còn có rất nhiều nhân viên đã qua huấn luyện, trước khi lên đường đã chuẩn bị sẵn sàng tiếp quản chiến hạm.

Họ, sẽ là những thợ săn trong không gian.

Trên mặt đất của Hành tinh Khảm Phổ, trong phòng chỉ huy, tín hiệu đột nhiên bị ngắt, toàn bộ phòng chỉ huy rơi vào trong sự im lặng chết chóc.

Họ biết chính xác mất liên lạc nghĩa là thế nào.

Vừa rồi họ còn cảnh báo hạm đội không được tiếp tục truy đuổi và hạ lệnh rút lui.

Ngay sau đó, hạm đội mất liên lạc.

Sáu chiếc chiến hạm ra trận bị tập kích.

E rằng, lành ít dữ nhiều.

Bọn họ đã thông báo cho liên minh tinh hệ biết mình bị tập kích, nhưng sự việc xảy ra đột ngột, hạm đội liên minh tinh hệ mặc dù chạy tới với tốc độ tối đa cũng cần thời gian, căn bản không thể cứu viện kịp thời, hạm đội của Hành tinh Mạn Đạt Lạp làm sao tránh được máy dò của bọn họ?

-Tiến vào cảnh báo cấp một, tất cả lực lượng quân sự khởi động, toàn bộ vũ khí đối không kích hoạt, chiến hạm, máy bay chiến đấu cùng với nhân viên vũ trang hết thảy tiến vào trạng thái chiến đấu.

Sở chỉ huy ra lệnh:

-Thông báo cho phủ tổng thống và để họ chuyển đi ngay lập tức.

Phủ Tổng thống ban bố lệnh cho người dân lánh nạn, trong lúc nhất thời, toàn bộ Hành tinh Khảm Phổ chấn động, ai nấy đều chết lặng.

Lánh nạn?

Có phải Hành tinh Mạn Đạt Lạp đã đánh vào hành tinh của họ không?

Hơn nữa còn đột ngột như vậy khiến trật tự của Hành tinh Khảm Phổ bị tê liệt ngay lập tức.

Ngay khi thế giới bên ngoài đang trở nên điên cuồng, tín hiệu từ bộ chỉ huy đã được khôi phục.

-Gọi bộ chỉ huy.

Một tiếng nói truyền đến, người của bộ chỉ huy trong lòng run lên, không có việc gì sao?

-Nặc Lan tướng quân, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Một vị tư lệnh đứng trong phòng chỉ huy dò hỏi.

-Chiến hạm của Hành tinh Mạn Đạt Lạp có mánh khoé che đậy, chúng ta đã có hai chiếc chiến hạm bị hủy, hiện giờ đang trở về, thỉnh cầu trợ giúp.

Nặc Lan đáp lại.

-Gặp phục kích?

-Đúng vậy, hành tinh Mạn Đạt Lạp còn có một chiếc chiến hạm ẩn mình trong không gian vũ trụ, dẫn đến hai chiếc chiến hạm bị hủy, nhưng hạm đội của chúng ta cũng làm hư hỏng nặng một chiếc chiến hạm của Hành tinh Mạn Đạt Lạp.

Nặc Lan đáp lại, ngay khi song phương đang đối thoại, bộ chỉ huy có người mở miệng nói:

-Tư lệnh, chỉ có bốn chiếc chiến hạm trở về.

Người trong phòng chỉ huy thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng tổn thất hai chiếc chiến hạm nhưng ít nhất so với dự đoán trước đó vẫn tốt hơn rất nhiều, bọn họ cho rằng lần này toàn quân sẽ bị diệt sạch.

Cũng may đội hình xâm lược lần này của Hành tinh Mạn Đạt Lạp cũng không tính là mạnh, chỉ có hai chiếc chiến hạm, bởi vậy mới phải dùng đến thủ đoạn mai phục.

Nếu bọn họ đã trải qua quá trình chiến đấu bị diệt liên quân với hạm đội Hắc Thần lúc trước, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ như vậy.

Trận chiến lần trước phát sinh trong không gian ngoài hành tinh Bái Luân, chỉ có những người trong cuộc mới biết rõ bọn họ bị tiêu diệt và bắt giữ như thế nào, ngay cả tổng bộ của hạm đội Hắc Thần cùng với hành tinh Khảm Phổ bọn họ bên này cũng đều không rõ diễn biến của trận chiến như thế nào.

Trận chiến bao vây và đàn áp đã chặn tất cả các tín hiệu, không có tin tức nào bị rò rỉ ra ngoài.

-Chiến hạm đã trở về bên trong tinh cầu.

Âm thanh từ phòng chỉ huy lại truyền đến, mọi người thở phào nhẹ nhõm, vẫn giữ được bốn chiếc chiến hạm.

Bọn họ vẫn nắm giữ lực lượng quân sự của mười chiếc chiến hạm như trước, hai chiếc chiến hạm Hành tinh Mạn Đạt Lạp hẳn là chỉ có thể quấy nhiễu và phục kích, không có khả năng đánh vào hành tinh Khảm Phổ.

Không lâu sau, phủ tổng thống cũng nhận được tin tức, tổng thống Hành tinh Khảm Phổ vốn chuẩn bị sơ tán đã hủy bỏ lệnh rút lui và hạ lệnh liên lạc với liên minh tinh hệ bên kia để yêu cầu giúp đỡ, mặc dù chỉ có hai chiến hạm của Hành tinh Mạn Đạt Lạp nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được một sự uy hiếp to lớn.

Trên bầu trời cao, bốn chiếc chiến hạm đang trở về, đúng lúc này, bộ chỉ huy đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo chói tai.

-Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tư lệnh trầm giọng nói.

-Năng lượng khóa chặt!

Một người kinh hãi mở miệng nói:

-Chiến hạm của Nặc Lan tướng quân khóa chặt chúng ta.

Giọng hắn hình như có chút không thể tin được.

Bộ chỉ huy, bị hạm đội của mình khóa chặt?

-Tấn công bọn chúng.

Sắc mặt tư lệnh cũng kinh ngạc biến đổi, dường như ý thức được cái gì, trực tiếp hạ lệnh công kích, nhưng đã quá muộn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận