Căn Cứ Số 7

Chương 592: Thắng

Nhìn thấy hai người đang dừng lại hơn nữa còn như đang nói chuyện, khán giả đều muốn biết bọn họ đang nói gì.

Trận chiến đi đến thời khắc này, thắng bại vẫn chưa xác định, không người nào biết ai sẽ thắng.

Tần Nạp Tư một lần nữa giơ cao cây thương trong tay, nguyên lực màu vàng đất điên cuồng bao quanh, không thể tiêu hao năng lượng thêm nữa, hắn cần trận quyết chiến với Hứa Mạt.

Bây giờ sức phòng ngự của hắn đã vượt qua Hứa Mạt.

Hứa Mạt cũng giơ thanh đao lên, nhìn thấy ánh mắt của Tần Nạp Tư, hắn như ý thức được việc gì đó.

-Phải quyết chiến rồi sao!

Ánh mắt rất nhiều người nhìn lên sân đấu, mọi người đều cảm giác được hai người họ sẽ bùng nổ quyết chiến.

Trận chiến tiếp sau đây có khả năng sẽ phân thắng bại.

-Đoàng!

Mặt đât chấn động, Tần Nạp Tư một lần nữa xông tới, cho dù khoảng cách rất gần, khán giả dường như có thể cảm nhận được sức mạnh của Tần Nạp Tư lúc này.

Nhưng lúc mà hắn hành động thì Hứa Mạt cũng đã hành động rồi, cơ thể xiêu vẹo giống như một tia chớp đang chạy về phía đối phương.

-Bịch.

Lại là một âm thanh lớn vang lên, cơ thể Tần Nạp Tư bay vút lên không trung, nhịp tim của mọi người đập mạnh hơn, Tần Nạp Tư đã bắt đầu tấn công, sức phá hủy sẽ mạnh đến mức độ nào chứ?

Đồng thời cơ thể Hứa Mạt cũng bay lên, không bị động phòng ngự mà bay lên trời cao, giơ cao đao chiến cùng lúc sức tập trung, nguyên lực tụ tập trên thanh đao.

Cây thương trong tay Tần Nạp Tư đã xuất ra mang theo sức mạnh không ai địch nổi, hắn vẫn từ bỏ phòng ngự, tiến hành tấn công, hắn ép Hứa Mạt phải quyết chiến.

Một đòn phân định thắng bại!

Hứa Mạt có thể cảm nhận được sức mạnh của đòn tấn công này lớn cỡ nào, nếu như đánh trúng hắn sợ là khó mà chịu nổi.

Giây phút này ánh mắt hắn bỗng chiếu ra năng lượng quang đáng sợ, như là một tia chớp vậy, trực tiếp hướng về mắt của Tần Nạp Tư.

Ánh mắt Tần Nạp Tư truyền tới cơn đau, hắn nhắm mắt lại, cơ thể Hứa Mạt chuyển động trong không trung đao chiến thuận thế mà chém ra.

Nhịp tim Tần Nạp Tư đập loạn nhịp sinh ra dự cảm không lành, hắn giống như cảm nhận được gì đó, cây thương rung chuyển nhưng không có đâm thẳng mà lại đâm sang một bên muốn ngăn cản đao của Hứa Mạt, vốn dĩ hắn muốn dùng chiêu này để chiến thắng nhưng lại bị phá vỡ phòng ngự.

Đao của Hứa Mạt đã chém xuống, vị trí của nhát đao khủng khiếp này chém đó chính là cổ của Tần Nạp Tư.

Nếu như nhát đao này chém xuống hoàn toàn, hắn không có cách nào dự tính được hậu quả.

-….

Âm thanh sắc bén truyền ra, đao lướt qua trước cổ Tần Nạp Tư.

-Bịch.

Một âm thanh vang lên, cơ thể Hứa Mạt bị cây thương lướt qua, sức mạnh điên rồ làm cho hắn giống như đã rạn nứt, cơ thể trực tiếp bay ra ngã xuống mặt đất.

Sau đó cùng lúc cơ thể Tần Nạp Tư rơi xuống làm mặt đất chấn động.

Yên tĩnh.

Rất nhiều người đang xem trận đấu lại không phát ra một chút âm thanh, tất cả mọi người đều nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người trong trận chiến.

Hứa Mạt ngã xuống rồi.

Rốt cuộc vẫn thất bại rồi sao?

Lại thấy Tần Nạp Tư, cơ thể hắn loạng choạng đứng dậy, vẫn đứng sừng sững trên sân.

Tuyển thủ số 1 Tần Nạp Tư đến cuối cùng vẫn giành được hạng nhất sao.

Không chỉ hiện trường, thành phố Xuyên Tinh, các thành phố, thành phố Cương Khung, hàng ngàn khác giả, lúc này đều yên tình nhìn lên màn hình, không phát ra âm thanh.

Hứa Mạt hình như chỉ thiếu một chút nữa thôi.

Thiếu một chút nữa hắn có lẽ có thể chiến thắng Tần nạp Tư, giành được hạng nhất cuộc thi người siêu phàm.

Chỉ đáng tiếc thiếu một chút như vậy hắn đã thua rồi.

Tất cả mọi người đều cảm thấy đáng tiếc, họ nhìn thấy Hứa Mạt ngã xuống, hắn vẫn có thể đứng lên chiến đấy không?

Cú tấn công mạnh như vậy sợ là không có khả năng rồi. Ngay cả bình luận viên cũng im lặng, không có nói, bình luận viên cũng đang xem trận chiến.

Dưới sự chú ý của vô số ánh mắt, cây thương trong tay Tần Nạp Tư biến mất, hắn xoay người tiến về phía Hứa Mạt.

-Tần Nạp Tư muốn làm gì?

Khán giả thấy cảnh này đều nhìn chằm chằm về phía đó, có chút khó hiểu.

Lúc này Tần Nạp Tư lại đặt cây thương xuống, hắn cho rằng đã thắng rồi sao?

Tần Nạp Tư từng bước tiến về trước, hắn đi đến cạnh Hứa Mạt.

Cánh tay của Hứa Mạt vẫn đang đau, hắn đứng dậy nhìn Tần Nạp Tư.

-Cảm ơn.

Tần Nạp Tư cúi người hành lễ với Hứa Mạt, cảnh tượng này làm tất cả mọi người sững sờ.

Đây là có ý gì?

Tần Nạp Tư hắn tại sao phải hành lễ với Hứa Mạt?

Vừa rồi đã xảy ta chuyện gì, là họ đã bỏ lỡ gì sao?

Hoặc là Tần Nạp Tư tôn trọng đối thủ của trận chiến này!

Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, sau khi Tần Nạp Tư hành lễ thì đã đi đến bên cạnh Hứa Mạt, hắn nắm lấy cánh tay của Hứa Mạt, giơ tay của Hứa Mạt lên.

-Hứa Mạt thắng rồi?

Nhịp tim của mọi người đều đập không ngừng, lúc này đây màn hình trên cao đã phát lại cảnh đó, phát lại cảnh tấn công cuối cùng vừa rồi.

Trong lúc cuối cùng hai người đang giao đấu, đao của Hứa Mạt đã chém xuống, mọi người kinh ngạc phát hiện, lúc mà Hứa Mạt chém ra nhát đao cuối cùng, cánh tay của hắn đã thu lại, đao lướt qua trước cổ của Tần Nạp Tư.

Chỉ thiếu một chút, thanh đao này đã chém đứt cổ họng của Tần Nạp Tư, muốn làm được việc này Hứa Mạt chỉ cần duỗi cánh tay ra một chút là có thể rồi.

Nhưng Hứa Mạt đã từ bỏ làm như vậy.

Sau khi mọi người nhìn thấy cảnh phát lại, một lần nữa nhìn lên sân, nhìn thấy Tần Nạp Tư giơ cao cánh tay của Hứa Mạt, giây phút này rất nhiều người đã đứng lên phát ra tiếng reo hò vang trời, cả sân đấu cuộc thi người siêu phàm đều chấn động.

Không chỉ là ở sân cuộc thi người siêu phàm, thành phố Xuyên Tinh, thành phố Cương Khung và từng thành phố rất nhiều người đều vỗ tay, hoan hô trận chiến này, hoan hô Tần Nạp Tư, hoan hô Hứa Mạt.

Hứa Mạt, thắng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận