Căn Cứ Số 7

Chương 1091: Tiểu khu thành

Trong thời đại hòa bình, không có khủng hoảng bên ngoài, quyền lực cần được phân chia, kiểm soát và cân bằng để đạt được sự công bằng tương đối.

Nhưng trong thời đại chiến tranh, có rất nhiều cuộc khủng hoảng bên ngoài, quyền lực cần phải được tập trung, nếu không sẽ nảy sinh sự tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ, vậy làm thế nào để đối phó với các cuộc khủng hoảng bên ngoài chứ?

Hành tinh Bái Luân bây giờ, hiển nhiên là đang ở trong thời đại nguy cơ, bọn họ cần dùng tốc độ nhanh nhất để phát triển, cố gắng mở rộng và trưởng thành trong thời kỳ liên hợp vương quốc Mạn Đạt Lạp phát động chiến tranh để không bị hoá thành cát bụi trong cuộc chiến giữa các tinh cầu.

……..

Trong pháo đài cổ, Hứa Mạt và Linh đã đến đây.

Mẹ của Linh và Khung sư phụ cũng ở đây.

Đến bây giờ, Hứa Mạt vẫn chưa rõ bối cảnh của gia đình Linh.

Nhưng điều chắc chắn là Khung sư phụ rất mạnh, so với trước kia hắn nghĩ còn mạnh hơn.

-Giành được hành tinh Bái Luân rồi, sau này có tính toán gì không?

Trên bàn cơm, mẹ Linh hỏi Hứa Mạt.

-Phát triển khoa học kỹ thuật và sức mạnh quân sự, đạt được chỗ đứng vững chắc trong liên minh tinh hệ, trở thành hành tinh đứng đầu trong liên minh tinh hệ.

Hứa Mạt trả lời rất dứt khoát. Về sau, Hành tinh Bái Luân chính là căn cứ của hắn, lấy Hành tinh Bái Luân làm căn cứ phát triển, khuếch trương và lớn mạnh.

Đợi đến khi Hành tinh Bái Luân đủ mạnh, sau đó hắn sẽ đi khám phá vũ trụ xa hơn.

-Ở sau thời đại đế quốc, quan hệ giữa các hành tinh trong thiên hà là quan hệ tranh đoạt, trước khi có đủ thực lực, cố gắng đừng để lộ quá nhiều, nếu không sẽ trở thành mục tiêu bị cướp đoạt.

Mẹ Linh nhắc nhở.

-Hiểu rồi ạ.

Hứa Mạt gật đầu. Nền văn minh biển sâu bị lộ ra, trước sau dẫn đến tinh cầu Lan Tư Lạc Đặc, hành tinh Khảm Phổ cướp đoạt, Hành tinh Lư Tạp Tư cũng có ý nghĩ đấy.

-Trước kia, hành tinh Bái Luân quá nhỏ yếu, tuy phải chịu đựng rất nhiều khuất nhục nhưng trên thực tế an toàn hơn. Bởi vì không có tài nguyên, không có khoa học kỹ thuật, cũng sẽ không có người dòm ngó, ngay cả giá trị bị cướp đoạt cũng không, nhưng hiện tại lại khác.

Mẹ Linh tiếp tục nói:

-Tất cả các đại tinh cầu trong ngân hà đều có cảm giác bất an giống như cậu, bọn họ cũng phải đề phòng sự cướp bóc và săn lùng của các nền văn minh cao hơn bất cứ lúc nào, thậm chí hành tinh Mạn Đạt Lạp cũng như vậy. Cho nên, chỉ có thể cố gắng hết sức để tiến về phía trước, trừ khi đã đứng trên đỉnh cao.

Hứa Mạt gật đầu, cẩn thận lắng nghe.

-Thực lực cá nhân cũng đừng buông bỏ, một siêu phàm giả đứng đầu có thể sánh với một tinh cầu.

Mẹ Linh nói:

-Hiện tại đẳng cấp nguyên lực và tinh thần lực của Linh đều đến A+, con bé sẽ ở lại chỗ tôi một thời gian, đợi đến khi đột phá S sẽ để con bé đi tìm cậu.

Linh sửng sốt, nhìn về phía mẹ cô.

Tuy nhiên từ trước tới nay mẹ cô vẫn luôn cường thế, cũng không cần thương lượng với cô.

Nói như vậy, Linh cũng sẽ dừng việc học tại Đại học Lư Tạp Tư, vậy thì tốt, như thế hắn không cần phải quay lại Đại học Lư Tạp Tư nữa.

-Vậy con ở lại đây với Linh mấy ngày.

Hứa Mạt nói.

-Không cần, cậu ở đây sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của con bé.

Mẹ Linh nói.

-……

Hứa Mạt nhìn Linh, chỉ thấy Linh cũng nhìn mẹ cô với vẻ mặt phụng phịu.

-Vậy được, mong Linh đột phá sớm một chút.

Hứa Mạt nói, nói xong hắn đứng dậy, mở miệng nói:

-Vậy con trở về trước.

-Được.

Mẹ Linh gật đầu.

Linh tiễn Hứa Mạt ra ngoài, thấy hai người rời đi, mẹ Linh nói:

-Có phải tôi hơi quá không?

Khung sư phụ nhìn bà.

-Đang ở tuổi sức lực dồi dào, hơn nữa, tính tình Hứa Mạt vô cùng kiêu ngạo, cũng sẽ không nghe lời như Linh, mọi chuyện đều do tôi quyết định.

Mẹ Linh mở miệng nói.

Khung sư phụ không nói gì, Hứa Mạt tuy rằng ở trước mặt bọn họ cười nói vui vẻ, nhưng cậu ta thực sự rất kiêu ngạo, thiên tài nào không kiêu ngạo chứ?

Hứa Mạt bước ra khỏi lâu đài, xoa đầu Linh và nói:

-Linh, cố lên, xem chúng ta ai đột phá S trước.

-Đến lúc đó đánh một trận?

Linh nhìn Hứa Mạt nói.

-Chỉ biết đánh nhau, có bản lĩnh đổi chỗ đánh.

Hứa Mạt nhẹ nhàng gõ lên đầu Linh, Linh trừng mắt nhìn hắn.

-Đi nhé, ngoan ngoãn nghe lời.

Hứa Mạt nhéo nhéo mặt cô cười, sau đó xoay người rời đi.

Hứa Mạt quay trở lại tiểu khu thành Vị Lai, nơi hắn ở trước đó. Hắn tạm thời ở lại đây, Diệp Thanh Điệp cũng ở đó, Lăng Dung và những người khác tạm thời ở lại thành phố Cương Khung.

-Sao lại trở về rồi?

Diệp Thanh Điệp ngồi trước cửa sổ sát đất thưởng thức rượu vang đỏ, dáng người hoàn mỹ trong bộ váy ngủ, tư thế lười biếng vô cùng tao nhã.

-Không trở về thì đi đâu?

Hứa Mạt hỏi vặn lại.

Diệp Thanh Điệp nghe hắn nói liền đứng dậy, cười nửa miệng nhìn hắn, giọng điệu của Hứa Mạt hình như mang theo một chút oán hận, chẳng lẽ đây là bị đuổi về sao?

-Cười cái gì?

Hứa Mạt đi lên mở miệng nói.

-Không cười cái gì cả.

Diệp Thanh Điệp đặt ly rượu xuống, cô đứng dậy, đi tới trước người Hứa Mạt, thay hắn cởi nút áo, cởi áo khoác ra, sau đó treo qua một bên.

-Chị Điệp, sao hôm nay lại nhàn nhã thế?

Hứa Mạt nhìn Diệp Thanh Điệp hỏi.

-Nếu không thì sao?

Diệp Thanh Điệp dùng đôi mắt đẹp như nước nhìn chằm chằm Hứa Mạt, nói:

-Khó có được thời gian thư giãn. Bây giờ Hành tinh Bái Luân đã được thống nhất, cậu có thể nghỉ ngơi một chút.

-Còn phải trở về Hành tinh Lư Tạp Tư.

Hứa Mạt lắc đầu, hắn phải theo dõi tình hình của liên minh tinh hệ, Hành tinh Bái Luân muốn phát triển, nhưng nó không thể bị cô lập với thế giới.

-Lại muốn trở về sao?

Diệp Thanh Điệp lẩm bẩm, có chút lo lắng, Hành tinh Lư Tạp Tư bây giờ không yên ổn, cô không hy vọng Hứa Mạt quay lại nơi thị phi kia, Hành tinh Bái Luân có thể cho cô cảm giác an toàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận