Căn Cứ Số 7

Chương 247: Tàn khốc

Tôn Tiểu Tiểu ngồi cùng hàng với Trần Thu Tuyết, tức giận đùng đùng, rất không thoải mái.

Tô Nhu hướng về phía Hứa Mạt gật đầu.

Hứa Mạt đáp lại và liến nhìn về phía Tôn Tiểu Tiểu và Tiểu Thất.

Hai người này ngược lại rất là xứng đôi.

-Hứa Mạt, gần đây có nghe thấy thông tin gì của chị Tịch không?

Diệp Thanh Điệp hỏi.

-Em không liên lạc.

Hứa Mạt nói:

-Có chuyện gì vậy?

Anh cũng lờ mờ cảm thấy có gì đó kỳ quái, sau trận đấu giao lưu lần trước, chị Tịch không liên lạc với anh ấy.

-Hôm nay gọi cho chị Tịch nhưng không liên lạc được.

Diệp Thanh Điệp.

-Em gọi thử xem.

Hứa Mạt nói.

Sau khi cúp điện thoại, Hứa Mạt bấm số của Lâm Tịch.

Không có ai nghe điện thoại.

Hứa Mạt nhíu nhíu mày.

Anh hơi lo lắng, Lâm gia vẫn luôn có chuyện chưa giải quyết ổn thỏa.

Nhưng chị Tịch ở học viện, có lẽ không đến mức xảy ra chuyện gì mới phải.

-Không có ai nghe.

Hứa Mạt nói với Diệp Thanh Điệp.

-Ăn cơm xong gọi lại xem sao.

Diệp Thanh Điệp nói.

Hứa Mạt gật đầu, hy vọng không xảy ra chuyện gì.

Anh cúi đầu ăn cơm, nhưng chẳng thể nào tập trung vào bữa ăn được.

Đối diện, Tô Nhu sau khi nghe thấy lời của Hứa Mạt liền gửi một đoạn tin nhắn.

Một lúc sau, nhận được hồi âm,

Tô Nhu sau khi nhìn thấy tin nhắn ngây người ra một chút, nhìn về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt cảm nhận được ánh mắt của Tô Nhu, nhìn lại về phía cô ấy rồi hỏi:

-Sao thế?

-Cô giáo Lâm Tịch, muốn đính hôn.

Tô Nhu nói

-Đính Hôn

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Theo những gì anh ấy biết thì Lâm Tịch vẫn chưa có bạn trai.

Diệp Thanh Điệp cũng không hiểu, trước đây cô có ở cùng Lâm Tịch một thời gian, Lâm Tịch không quá hứng thú với chuyện tình cảm.

-Cô giáo Lâm Tịch muốn đính hôn?

Nhóm của Tôn Tiểu Tiểu cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, chuyện như vậy mà không một ai biết.

-Ừm.

Tô Nhu gật đầu.

-Với ai?

Hứa Mạt hỏi.

-Tập đoàn Minh Thị sẽ mua lại cổ phần của Lâm Thị, Minh Huy của tập đoàn Minh Thị sẽ đính hôn với chị Tịch, việc này đã được giới truyền thông công bố rồi.

Tô Nhu nói.

Cô ấy cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn cho lắm.

Cô biết Lâm Thị gặp phải một số vấn đề phiền phức, vì vậy khi nghe thấy những lời nói của Hứa Mạt mới gửi tin nhắn dò hỏi.

Lúc này, Tập đoàn Minh Thị mua lại cổ phần Lâm Thị, Minh Huy sẽ cùng với Lâm Tịch đính hôn.

Nhìn giống với một cuộc giao dịch hơn.

-Lâm gia xảy ra chuyện rồi!

Hứa Mạt nghe thấy lời của Tô Nhu liền hiểu ra, Lâm gia nhất định là xảy ra chuyện rồi.

Lâm Tịch rất ghét Minh Huy.

Điều này anh ấy biết rất rõ, là chính miệng Lâm Tịch nói ra, cô ấy cho rằng Minh Huy rất nham hiểm.

Hơn nữa, sự việc lần trước ở phố Quỷ chính là do Minh Vũ gây ra, nên Minh Huy có liên quan đến việc này hay không vẫn chưa thể chắc chắn,

Lâm Tịch không thể nào không nhận ra được.

Lúc này, chỉ có một khả năng duy nhất để Lâm Tịch và Minh Huy đính hôn.

Bất đắc dĩ.

Hứa Mạt không muốn ăn nữa, đứng dậy.

Đám Diệp Thanh Điệp cũng đứng dậy theo, nhóm người lập tức rời khỏi chỗ ngồi.

Tô Nhu nhìn bóng lưng của nhóm người Hứa Mạt nói:

-Hứa Mạt.

-Hả?

Hứa Mạt quay đầu nhìn Tô Nhu.

-Có cần xe không?

Tô Nhu nói.

-Cần.

Hứa Mạt gật đầu, không hề khách sáo với Tô Nhu.

Tô Nhu đứng dậy cùng nhóm của Hứa Mạt rời đi.

-Bọn họ định làm gì vậy?

Tôn Tiểu Tiểu không hiểu.

Cô giáo Lâm Tịch đính hôn không phải chuyện vui hay sao?

Hơn nữa, từ lúc nào mà Tô Nhu và Hứa Mạt có mối quan hệ tốt như vậy?

Lý Mạn cau mày.

Tô Nhu và đám thợ săn hoang dã kia lại thân thiết như vậy sao?



Mấy người Hứa Mạt trở về viện, đeo trang bị lên.

Tô Nhu giao xe cho bọn họ, và đi thẳng đến nhà Lâm Tịch.

Nhưng khi đến bên ngoài trang viên nhà Lâm Tịch, xe của mấy người Hứa Mạt lại không vào được.

Bên ngoài trang viên có rất nhiều bảo vệ, còn có không ít xe dừng ở đó.

Mấy người Hứa Mạt xuống xe muốn đi vào, đã bị ngăn lại.

Bảo vệ là người cải tạo gen, không cho phép tiến vào.

-Tôi là bạn của Lâm Tịch.

Hứa Mạt nhìn bảo vệ rồi nói.

Người cải tạo gen đã đứng đó nhìn chằm chằm bọn họ.

Hiện giờ, trang viên Lâm Thị đã bị tiếp quản rồi.

Bạn của Lâm Tịch, lại càng không được vào.

Hứa Mạt nhìn thái độ của đối phương liền biết có chuyện không ổn.

Nhưng đây là Lâm gia, nghe thấy bạn của Lâm Tịch vậy mà vẫn thờ ơ.

Đi sang một bên, Hứa Mạt lấy máy truyền tin tiếp tục gọi cho Lâm Tịch.

Vẫn không trả lời, hắn gọi nhiều lần liên tiếp, đều không có ai nghe máy.

-Chị Tịch, tôi ở ngoài cổng.

Hứa Mạt gửi một tin nhắn đi.

Sau khi gửi xong tin, một chiếc xe đi đến.

Hàng thứ 6 có người, là Lâm Viễn.

Hứa Mạt tiến lên phía trước, nói:

-Ngài lâm, chúng tôi tìm chị Tịch.

Lâm Viễn đương nhiên là quen biết mấy người Hứa Mạt, thợ săn được thuê lúc trước, sau đó bị Lâm Tịch tiễn đi, hắn cũng không biết là tiễn đi đâu nữa.

Hơn nữa, hắn đối với mấy người Hứa Mạt cũng chẳng có ý tốt đẹp gì.

Bữa tiệc lần trước, Hứa Mạt đã đánh Minh Vũ ngay trước mặt hắn.

-Thời gian gần đây Lâm Tịch không gặp người ngoài, các ngươi đi đi.

Lâm Vũ trả lời một tiếng, chiếc xe chạy vào hướng trang viên.

Hứa Mạt nhìn theo xe của Lâm Viễn, hắn biết từ 2 năm trước đã không được đối phương ưa.

-Làm sao đây?

Diệp Thanh Điệp có chút lo lắng, hỏi Hứa Mạt.

Bọn họ đều đã coi Lâm Tịch như người thân rồi. Nếu như không phải Lâm Tịch, bọn họ vẫn chỉ là thợ sắn, là thợ săn không có thân phận.

Hiện giờ, họn họ đang học tập tại học viện, Hứa Mạt cũng có rất nhiều triển vọng tốt, nhận được sự coi trọng từ học viện, tương lai sẽ được kỳ vọng.

Những thứ này, đều là vì Lâm Tịch.

Lâm Tịch đối với cô cũng cực kì tốt, trước đây còn dạy cô không ít chuyện,

Hứa Mạt cũng đang suy nghĩ, nếu đi vào trong thì không ổn lắm, thành phố Cương Khung có pháp luật nghiêm minh, xâm phạm nhà riêng là vi phạm pháp luật, cục trị ăn sẽ trực tiếp dẫn đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận