Căn Cứ Số 7

Chương 434: Lên đài, định tội

Người phụ nữ lặng lẽ ngồi trước đàn piano, tiếng đàn vang lên lập tức đưa người ta vào thế giới nghệ thuật. Hứa Mạt nhìn người phụ nữ trên sân khấu với nụ cười trong đáy mắt. Lăng Dung vẫn như xưa, trong sáng và xinh đẹp.

Giá như có thể mãi như thế này, Lăng Dung là một nhạc sĩ vô tư có thể chơi những bản nhạc hay. Nhưng Hứa Mạt hiểu rằng dưới vẻ ngoài xinh đẹp của Lăng Dung, cô ấy đã trải qua rất nhiều nỗi đau.

Tất nhiên hắn không quên rằng cha của Lăng Dung, ông chủ Ba Tư, đã chết một cách bi thảm trong thế giới ngầm.

Trong những gì còn lưu lại trong ký ức, làm sao cô có thể quên được những sầu khổ này, nhưng giờ đây nó đã được giấu sâu trong lòng. Hứa Mạt giống như tất cả khán giả, yên lặng lắng nghe, Lăng Dung chơi một vài bản nhạc mà hắn không quen thuộc, cũng như Phong Chi Cốc, Thiên Không Chi Thành, Linh Hồn Của Ta.

Bản nhạc nào cũng cảm động.

Vì vậy, khi âm nhạc dừng lại và Lăng Dung cúi đầu rời đi, khán giả vẫn đắm chìm trong đó, tiếng vỗ tay kéo dài cho đến khi Lăng Dung bước ra khỏi sân khấu. Lăng Dung không nói một lời nào, nhưng dường như cô ấy đã truyền cảm xúc của mình đến tất cả khán giả.

Ngay cả khi không sử dụng tinh thần lực, Lăng Dung được sinh ra với sức hấp dẫn về mặt cảm xúc. Hứa Mạt đứng dậy và đi về phía hậu trường.

Tư Long và những người khác canh gác bên ngoài.

Khi vào hậu trường, Hứa Mạt nhìn thấy Lăng Dung bước vào phòng thay đồ, hắn bị chặn lại.

-Cho hắn vào đi.

Một thanh âm truyền đến, Y Lâm Na nhìn thấy bóng dáng Hứa Mạt tim đập thình thịch, bất kể như thế nào, cô cũng không ngờ rằng, thiếu niên liều lĩnh từng tiêu diệt cả thế giời ngầm, hiện tại ở lại là một nhân vật toàn năng ở thành phố Cương Khung. Dự đoán của cha không sai, nhưng Hứa Mạt rời đi quá nhanh.

Nhiều điều không thể đoán trước được. Hứa Mạt đi thẳng vào căn phòng mà Lăng Dung bước vào, Y Khải - anh trai của Y Lâm Na cũng ở đó, sau khi nhìn thấy Hứa Mạt, hắn đóng cửa lại và canh cửa.

Trong phòng chỉ còn lại Hứa Mạt và Lăng Dung. Đôi mắt đẹp của Lăng Dung nhìn chằm chằm Hứa Mạt, trong đôi mắt thuần khiết hoàn mỹ mang theo nụ cười rạng rỡ, nhưng nụ cười đó lại tựa hồ có chút bi thương, hốc mắt hơi ươn ướt.

-Lăng Dung, đã lâu không gặp.

Hứa Mạt nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt cười nói.

-Ừm.

Lăng Dung dùng sức gật đầu, đi lên phía trước, Lăng Dung duỗi ra mảnh khảnh ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve gò má cùng tóc mai của Hứa Mạt.

-Hứa Mạt, anh không sao chứ?”

Lăng Dung nói, nước mắt lăn dài trên má, lần chia tay này giống như đã một thế kỷ trước, khiến cô cảm thấy có chút không chân thực.

Gặp lại Hứa Mạt, ngoại trừ câu chào hỏi, cô thậm chí không biết nói gì.

-Ừ.

Hứa Mạt nói.

-Cô thì sao?

-Ta cũng không sao.

Lăng Dung cười rạng rỡ.

-Ta biết gần đây xung quanh anh xảy ra chuyện gì, anh phải cẩn thận.

-Ta biết.

Hứa Mạt gật đầu

-Không lâu nữa ta có thể sẽ rời thành phố Cương Khung, cùng ta đi đi.

Lăng Dung sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười, Hứa Mạt có thể rời đi sao? Nói như vậy, cô cũng không cần mỗi ngày phải lo lắng cho hắn nữa.

-Ta ở đây rất tốt.

Lăng Dung nói.

-Lăng Dung, cô muốn làm gì?

Hứa Mạt hỏi, hắn luôn cho rằng Lăng Dung trở nên nổi tiếng là vì cô muốn làm điều gì đó, nhưng cô không có ý định rời đi,

-Không có gì, ta thích cuộc sống của mình bây giờ.

Lăng Dung cười rạng rỡ. Hứa Mạt nhìn chằm chằm cô, ánh mắt Lăng Dung có chút né tránh.

-Đưa số liên lạc cho ta

Hứa Mạt đưa máy liên lạc cho Lăng Dung, Lăng Dung nhập số liên lạc của chính mình. Hứa Mạt nói:

-Ta không thể ở lại quá lâu, chúng ta nói chuyện sau, không cho phép cô làm loạn.

Hứa Mạt đặt hai tay lên vai Lăng Dung, nói:

-Nhớ kỹ lời ta nói, chờ tin tức của ta.

Nói xong Hứa Mạt xoay người rời khỏi nơi này, hắn lo lắng ở lại quá lâu sẽ thu hút sự chú ý của người khác. Lăng Dung nhìn Hứa Mạt rời đi, đuổi theo hắn ra ngoài, nhìn bóng lưng của hắn, đôi mắt đẹp vẫn còn ươn ướt cùng bất đắc dĩ.

Hứa Mạt, hắn đã thực sự trưởng thành!



Hứa Mạt sau khi đi thăm Lăng Dung liền yên tâm trở về tiếp tục tu luyện, trên cơ bản đều là ở trạng thái bế quan, hoặc là tu luyện nguyên lực, hoặc là cùng sư phụ luyện tập người máy. Và tất nhiên, thỉnh thoảng kết nối với người ngoài hành tinh.

Hứa Mạt dường như không quan tâm đến bất cứ điều gì bên ngoài. Kỳ thật quan tâm cũng không có ích lợi gì, hắn không thể thay đổi hết thảy ngoại giới, chỉ có thể thay đổi chính mình, hắn chuẩn bị kỹ càng đường lui

Thành phố Cương Khung dư luận xôn xao.

Cuộc bầu cử hỗn loạn vô cùng gay gắt, Nam Minh Uyên được phe học thuật trong chính phủ ủng hộ hoàn toàn. Xét về dư luận, Nam Minh Uyên cũng có ưu thế rất lớn. Có vẻ như thị trưởng thành phố Cương Khung đã ở trong túi của Nam Minh Uyên.

Đối với chuyện này, vô số người đang mong chờ, đặc biệt là giới học thuật và những người ủng hộ lão viện trưởng, bọn họ đều đang mong chờ Nam Minh Uyên lên nắm quyền, bọn họ có thể điều tra rõ ràng hơn, điều tra kỹ lưỡng Thẩm Hàn, cho lão viện trưởng một công đạo.

Trong ánh mắt của mọi người, ngày này cuối cùng cũng đến. Hôm nay, Nam Minh Uyên đưa đội của mình đến tòa thị chính của thành phố Cương Khung. Hắn ta cũng tuyên bố rằng hắn sẽ điều tra chuyện của Thẩm Hàn và viện trưởng Đạm Đài trong thời gian nhanh nhất có thể, đồng thời đưa ra lời giải thích cho thành phố Cương Khung.

Vô số người cổ vũ! Học viện sôi sục. Tám học viện phi thường lần lượt ăn mừng. Đại học Nam Minh đầy hân hoan. Hiệu trưởng điều hành của trường đại học Nam Minh, cha của Nữ thần Nam Minh, được bầu làm thị trưởng thành phố Cương Khung, những người đó trong tương lai sẽ không có cách nào đối phó với phe học viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận