Căn Cứ Số 7

Chương 823: Rút kiếm

Hứa Mạt nhìn Đạo Cách Lạp Tư nói:

-Ngươi bị người có cấp nguyên lực thấp hơn đánh nhập viện không lo đi báo thù mà còn ở đây bắt nạt một nhân viên thư viện nhỏ bé như ta, có hơi quá đáng rồi đó.

Đạo Cách Lạp Tư nghẹn không nói nên lời, một nhân viên thư viện nhỏ bé?

Hứa Mạt nói giống như là hắn chỉ biết bắt nạt kẻ yếu?

Hai chuyện này có thể đặt chung với nhau sao?

-Tương lai chắc ngươi sẽ không trở thành thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia đâu nhỉ? Ta nghe nói rằng bản thân các thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia hành tinh Lư Tạp Tư đại diện cho danh dự, vì vậy sẽ không có hành vi ăn hiếp kẻ yếu như thế đâu.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

Đạo Cách Lạp Tư:

-………..

Hai mắt của hắn giống như có thể phun ra lửa, đây là muốn hắn không thể vào đoàn kỵ sĩ hoàng gia sao?

Nếu chuyện này bị bại lộ ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt, hắn vốn muốn chèn ép Hứa Mạt nhưng không ngờ lại bị Hứa Mạt và Zero bật lại.

-Điện hạ Tra Nhĩ, lãnh đạo, sau này có khi nào hắn trả thù tôi không? Tôi chỉ là một nhân viên thư viện, chỉ muốn làm tốt công việc của mình, không muốn đắc tội với đại quý tộc đâu.

Hứa Mạt nhìn hoàng tử Tra Nhĩ và lãnh đạo trường học.

Màn trình diễn của Hứa Mạt khiến mọi người xung quanh không khỏi choáng váng, cái này…

Bọn họ mà là Đạo Cách Lạp Tư, e rằng sẽ tức đến hộc máu mất.

Giả vờ yếu đuối và đáng thương.

Hơn nữa, thân phận kẻ yếu này là do hoàng tử Tra Nhĩ và Đạo Cách Lạp Tư ban cho hắn, hắn bị coi như một kẻ hạ đẳng, họ muốn cho hắn một cơ hội. Hiện tại thì tốt rồi, Hứa Mạt thực sự xuất hiện với dáng vẻ của một kẻ yếu, lại sỉ nhục Đạo Cách Lạp Tư một phen.

Y Trạch và Tạp Đặc cũng bối rối nhìn màn trình diễn của Hứa Mạt, kẻ yếu?

Bọn họ biết rõ sức chiến đấu cùng với thân phận của Hứa Mạt, Đạo Cách Lạp Tư muốn làm nhục Hứa Mạt nhưng thay vào đó hắn lại bị làm nhục trước mặt mọi người. Hơn nữa câu nói đó quả thật là có vấn đề, hắn cố ý muốn chèn ép Hứa Mạt nhưng lại không cẩn thận cân nhắc câu chữ. Hứa Mạt lấy thân phận là nhân viên thư viện để thể hiện sự yếu đuối rồi liên kết những điều trước đó lại với nhau, tạo thành hình ảnh Đạo Cách Lạp Tư là một kẻ bắt nạt, mà lại còn bắt nạt một người ở tầng lớp thấp thích học hỏi.

Có điều đây là một chuyện tốt.

Y Lệ Toa Bạch cũng liếc mắt nhìn Hứa Mạt, không ngờ trong lúc vô tình Hứa Mạt cũng đã giúp cô một chuyện.

Nếu cứ như vậy hình tượng của Đạo Cách Lạp Tư càng xấu càng tốt, dĩ nhiên không thể tác hợp cùng với cô.

-Điện hạ Tra Nhĩ, thầy giáo, hắn cũng không phải yếu đuối như những gì hắn biểu hiện ra, cũng không ham học hỏi như thế. Theo như tôi được biết, nhân viên thư viện này trong trường rất có tiếng tăm, lấy tâm lý học để thu hút nữ sinh, khiến cho rất nhiều nữ sinh tới xin lời khuyên, tác phong không tốt đã lan truyền khắp trường rồi.

Đạo Cách Lạp Tư phản bác, hắn đã không còn quan tâm đến hình tượng của mình nữa, xé bỏ lớp mặt nạ.

Hứa Mạt vạch trần khuyết điểm của hắn, như vậy, hắn cũng sẽ không khách khí.

Câu nói này vô cùng ác độc, giống như đang nói Hứa Mạt lợi dụng thân phận nhân viên thư viện lấy tâm lý học làm cái cớ để ra tay với nữ sinh trong trường.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Hứa Mạt, đợi lời giải thích của đối phương, chuyện này sao có thể rửa sạch đây?

-Đần độn.

Zero mắng.

-Ngươi cũng là nữ sinh, hành vi phải có chừng mực, chú ý hình tượng của mình.

Đạo Cách Lạp Tư nói một cách đầy ác ý, một luồng năng lượng cuồng bạo như ẩn như hiện trong cơ thể, hình như đã áp chế không nổi lửa giận nữa rồi.

-Đoàng.

Trên người Zero cũng có một luồng năng lượng mạnh mẽ bộc phát, đã không nhịn được mà rút kiếm chỉ vào Đạo Cách Lạp Tư.

Đạo Cách Lạp Tư làm sao có thể sợ hãi, khí tức năng lượng trên người hắn cũng mạnh mẽ bộc phát, hơi thở năng lượng của hai người phóng thích ra va chạm vào nhau, như thể sắp có một trận đại chiến trong thư viện.

-Đạo Cách Lạp Tư.

Hoàng tử Tra Nhĩ lúc này mới lên tiếng:

-Đủ rồi.

Lấy thân phận của Đạo Cách lạp Tư lại tranh cãi với một nhân viên thư viện ở đây, hắn đã thua, thân là quý tộc lại ở đây đánh nhau với một cô gái, cũng ảnh hưởng đến hình tượng.

-Vâng.

Năng lượng trên người Đạo Cách Lạp Tư thu lại, Zero vẫn lạnh lùng nhìn hắn.

-Đạo Cách Lạp Tư, cậu chỉ là một sinh viên, việc trong trường thì nhà trường sẽ quản lý, làm tốt bổn phận của mình thôi.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói.

-Đã rõ.

Đạo Cách Lạp Tư gật đầu, sau đó nhìn về phía lãnh đạo trường nói:

-Tôi bốc đồng rồi.

-Không sao, người trẻ mà, hay hành động theo cảm tính.

Lãnh đạo trường không để ý nói, lấy tuổi còn trẻ làm cái cớ hóa giải tình huống khó xử này.

-Thư viện lớn như vậy, đi một vòng sợ là mất rất nhiều thời gian.

Hoàng tử Tra Nhĩ đổi chủ đề, sau đó xoay người rời đi, không thèm ngó ngàng gì đến đám người Hứa Mạt nữa.

Y Trạch và Tạp Đặc nhìn về phía Hứa Mạt, mặc dù xung đột này không bộc phát chiến đấu nhưng mà họ đã đắc tội với hoàng tử Tra Nhĩ, không biết sẽ có rắc rối gì hay không?

Sau khi bọn họ rời đi, Hứa Mạt nhìn chằm chằm bóng lưng Đạo Cách Lạp Tư, muốn làm nhục hắn cũng được thôi, tên quý tộc kiêu ngạo này còn bảo Zero phải chú ý hành vi cử chỉ?

Chuyện của Zero khi nào đến lượt hắn quản.

-Có phải tôi gây nên phiền phức rồi không?

Zero nhìn Hứa Mạt hỏi.

-Ngốc nghếch.

Hứa Mạt nhìn Zero cười nói:

-Cậu học cách mắng chửi người khác từ khi nào vậy?

Zero vừa mắng Đạo Cách Lạp Tư là đần độn.

-Vậy lúc tức giận tôi nên nói cái gì?

Zero thật ra lúc đó chỉ là rất tức giận, lại không biết nên nói như thế nào chỉ nghĩ được hai chữ mắng người đó.

-......

Hứa Mạt nhìn khuôn mặt ngây thơ của Zero.

Cho nên, lúc giận hắn thì rút kiếm, lúc giận người khác thì chửi người ta ư?

Có tài năng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận