Căn Cứ Số 7

Chương 682: Tưởng tượng

-Đội trưởng Hi, mau đến chỗ tôi đi.

Hứa Mạt mở miệng hô, Dạ Hi cũng cảm nhận được sự chuyển động của năng lượng, không có áo giáp, chuyển động của nó sẽ trở nên rõ ràng hơn một chút, có thể nắm bắt được, nên họ có thể tránh những hạt năng lượng hủy diệt kia, nhất là những viên mang màu sắc đó.

Nại Đặc cũng phát hiện, hắn khó khăn bước lên phía trước từng bước một, đi về phía Hứa Mạt. Thời gian của bọn hắn không còn nhiều, vì để tránh có người đến thì cần phải nhanh chóng giải quyết hết Dạ Hi và Hứa Mạt để diệt khẩu.

Hai người này chết đi, hắn sẽ không còn bị uy hiếp nữa.

Dạ Hi nghe được lời của Hứa Mạt liền hơi sửng sốt, nhưng vẫn đến gần hắn. Một nhóm hạt năng lượng di chuyển về phía cô, cô phát hiện, bỗng nhiên phương hướng của bọn nó bị thay đổi, đi sang bên cạnh cô.

-Là Hứa Mạt!

Dạ Hi nhìn thoáng qua vị trí của Hứa Mạ, hắn có được lực tinh thần có thể điều khiển được vật năng lượng. Hắn có thể cảm nhận được những thứ hạt này, đồng thời cũng có thể dùng lực tinh thần khống chế hướng chuyển động của chúng nó.

-Cẩn thận sau lưng.

Dạ Hi nhắc nhở.

Chỉ thấy sau lưng Hứa Mạt, Nại Đặc đang nắm dao găm trong tay, đi từng bước một về phía Hứa Mạt, trên con dao sắc bén kia ánh lên năng lượng ánh sáng đến tột cùng.

Hứa Mạt quay người, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của đối phương, nói:

-Ngươi là người của ai?

-Người chết không cần biết nhiều.

Nại Đặc lạnh lùng trả lời, tiếp tục đi về phía trước, phải đến được trước mặt Hứa Mạt. Trong lúc bất chợt, có hạt năng lượng ở trước người Hứa Mạt chuyển động đến người hắn, sắc mặt của hắn ngay lập tức thay đổi, thân thể tránh thoát, nhưng hạt năng lượng này lại tiếp tục đuổi theo hắn, phóng tới người hắn.

Vẻ mặt của Nại Đặc kinh biến, gầm nhẹ nói:

-Không...

Vừa dứt lời, hạt năng lượng đã xuyên qua cơ thể của hắn, trong chốc lát, cơ thể của Nại Đặc liền tan biến, chỉ qua vài giây liền vỡ nát, hóa thành khoảng không trong cơn bão năng lượng, tan thành mây khói.

Hứa Mạt thở sâu, nội tâm gợn lên từng cơn sóng lớn.

Cơn bão năng lượng ở chỗ này quá kinh khủng, người siêu phàm mạnh đến vậy mà cũng không chịu được một cú tấn công.

Nếu như có thể hoàn toàn khống chế loại năng lượng có cấp bậc này thì sẽ mạnh đến cỡ nào nữa?

Cổ Phu nhìn thấy Nại Đặc đã chết thì ánh mắt liền trở nên đen như mực. Hứa Mạt quét mắt nhìn hắn một cái, lực tinh thần phóng tới, hạt năng lượng to lớn kia di chuyển đến Cổ Phu.

Cổ Phu cũng cảm nhận được, thân thể hắn lập tức lùi về phía sau, lui ra cả cánh cửa đó. Cùng lúc đó, trên áo giáp sáng lên ánh sáng cực mạnh, đao trong tay hắn chém tới, chạm vào với dòng năng lượng đang di chuyển kia.

Một cơn lốc hủy diệt vô cùng quét qua, chỉ có điều sức mạnh hủy diệt của nó lại bị áp chế bên trong cơn bão năng lượng, phạm vi tác động đến không rộng, nhưng Cổ Phu lại bị đẩy lùi ra xa, đao trong tay hắn cũng bị gãy mất, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.

Chuyện gì xảy ra thế này?

Mà lúc này, người cuối cùng trừ bọn hắn ra đã đi tới trước mặt quả cầu ánh sáng kia, là một tên người ngoài hành tinh. Hắn vươn tay, trong tay ẩn chứa năng lượng ánh sáng mạnh mẽ.

Là người của hành tinh Khắc Lỗ Tô, có thể khống chế năng lượng, tay của hắn khẽ run, chạm đến phía quả cầu ánh sáng kia, ánh mắt hiện lên vài phần điên cuồng.

Bản thân là người của hành tinh Khắc Lỗ Tô, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng quả cầu ánh sáng này chứa rất nhiều năng lượng kinh khủng. Nếu hắn có thể sử dụng thì... Hắn có thể xưng bá ở hành tinh Khắc Lỗ Tô.

Khi tay của hắn chạm đến quả cầu ánh sáng, vừa hấp thụ được năng lượng của nó thì bất chợt một luồng ánh sáng cực mạnh bắn ra. Luồng sáng đó khiến cho căn phòng điều khiển cơ nhỏ này sáng chói lên đến cực đại, quả cầu ánh sáng bắn ra những tia năng lượng khủng khiếp.

-Á hự...

Ánh sáng cực mạnh bắn ra, xuyên qua thân thể của hắn, thân thể của người hành tinh Khắc Lỗ Tô kia lập tức bị chôn vùi thành đống vỡ nát, hóa thành bụi bặm, không còn sót lại chút cặn nào.

-Cẩn thận.

Hứa Mạt nhào tới chỗ Dạ Hi, đẩy cô bổ nhào qua một bên, từng chùm hạt năng lượng bắn ra, lực tinh thần của hắn được sử dụng đến giới hạn, ôm lấy cơ thể của Dạ Hi cùng nhau né tránh.

-Xùy...

Ống tay áo của hắn lập tức bị chôn vùi, cánh tay bỗng nhận được cảm giác thiêu đốt, vô cùng đau nhức, chỉ cần lệch một chút nữa thì tay hắn sẽ bị phế bỏ ngay.

-Đội trưởng Hi.

Hứa Mạ mở miệng nói.

-Tôi không sao.

Dạ Hi lắc đầu. Cơn bão năng lượng này ngày càng trở nên đáng sợ, thân thể của bọn hắn dường như không bị khống chế nữa mà trở nên lơ lửng trôi nổi. Hứa Mạt nhìn chằm chằm phía trước, lực tinh thần vẫn điều khiển những hạt năng lượng kia chuyển hướng, né khỏi người của bọn hắn.

Bên ngoài, Cổ Phu lại một lần nữa bị cơn bão năng lượng tấn công, thân thể tiếp tục lùi về sau.

Sau khi hắn đứng vững, ánh mắt nhìn chăm chú, màn chắn của cánh cửa kia bị chọc thủng, không ngừng có bão năng lượng tuôn ra, càng ngày càng mạnh, y như là nhận lấy kích thích, hắn nhìn thấy cơ thể của Hứa Mạt và Dạ Hi nổi bềnh bồng giữa không trung, nhưng lại không hề chết.

Hứa Mạt giờ phút này đã biết được mình đang đứng trước nguy hiểm như thế nào, lực tinh thần của hắn hoàn toàn tập trung, có thể cảm nhận được hiện tại cơn bão năng lượng đã đạt được mức năng lượng khủng bố cỡ nào. Chỉ cần bọn hắn hơi chủ quan, chỉ sợ chỉ còn mỗi con đường chết.

Cổ Phu thử đi vào bên trong nhưng nguồn năng lượng còn lại kia vẫn đang điên cuồng tràn ra ngoài. Cơn bão năng lượng cực lớn bao phủ thân thể, bước tiến của hắn rất chậm, từng chùm hạt năng lượng cuốn tới, không có bất kỳ quy luật gì. Hắn né tránh tiến lên nhưng vẫn bị đánh trúng như cũ, áo giáp bắt đầu xuất hiện vết rách, người hắn bị đẩy lùi ra.

-Không vào được rồi...

Sắc mặt Cổ Phu tái nhợt, năng lượng ở chỗ này còn mạnh hơn so với tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận