Căn Cứ Số 7

Chương 558: Độ không tuyệt đối

-Đây là tháp Tu Luyện, tôi thường xuyên ở trong đó tập luyện, nó rất thích hợp với cậu.

Linh mở miệng nói, cô đã hiểu đại khái về siêu năng lực của Hứa Mạt, lực tinh thần của hắn có thể khống chế được năng lượng. Hơn nữa, lúc chiến đấu với Na Lệ Tháp, Hứa Mạt thậm chí còn điều khiển được năng lượng thuộc tính băng, đóng băng của cả Na Lệ Tháp.

Khi đó Linh liền nghĩ ngay đến Tháp Tu Luyện, Hứa Mạt nhất định rất phù hợp với nơi này, còn thích hợp hơn cả cô.

-Đi vào tu luyện một giờ đi.

Linh quay người nhìn Hứa Mạt rồi nói.

-...

Hứa Mạt nháy nháy mắt, lời Linh nói giống y như bố mẹ nói chuyện với con cái của mình vậy.

Chính cô không hề biết, cô đang vô thức bắt chước giọng điệu của mẹ mình.

Nhìn thấy Hứa Mạt đứng im, Linh lại nhớ đến lúc mình mới bắt đầu, liền có chút không đành lòng, nhẹ nhàng nói:

-Nếu như cậu sợ thì có thể ra sớm một chút cũng được.

-Sợ á hả???

Sắc mặt Hứa Mạt biến đổi, sao mà phải sợ?

Nhìn thấy ánh mắt của Linh, Hứa Mạt đột nhiên ý thức được rằng, có lẽ cái tháp Tu Luyện này có cái gì đó quái lạ, chính Linh cũng đã từng sợ sệt nên mới nói như thế với hắn.

Điều này ngược lại gia tăng sự tò mò trong Hứa Mạt, nói:

-Tôi vào thử một chút.

Linh nhẹ nhàng gật đầu, đáp:

-Lúc cậu muốn rời khỏi đó thì biết phải tránh ra là được

-Được.

Hứa Mạt trả lời, đi vào bên trong tháp Tu Luyện.

Sau khi đi vào, Hứa Mạt liền cảm thấy thân thể mình bị cố định lại, có thứ gì đó đã làm cho thân thể hắn đứng im, liên tiếp tác động vào não bộ của hắn.

Một giây sau đó, một luồng cảm giác khủng bố đột nhiên được sinh ra, hắn cảm thấy ý thức mình không còn nghe theo sự điều khiển của mình nữa mà chìm sâu vào trong bóng tối vô biên. Trong nơi tối đen còn có một nguồn sức mạnh uy hiếp tinh thần cực kỳ đáng sợ. Loại cảm giác này khiến cho người khác hãi hùng, không tự chủ được mà sinh ra cảm giác sợ sệt, giống như là ý thức và mạng sống của mình đã không còn thuộc về mình nữa, có thể chết bất kỳ lúc nào.

Trong tối tăm vô thần, tâm trí của Hứa Mạt thoát ra khỏi cơ thể.

Bỗng nhiên, trong bóng tối xuất hiện một đôi mắt, trái tim của Hứa Mạt run rẩy kịch liệt, đây là tháp Tu Luyện hay là phim kinh dị vậy?

Tuy nhiên ngay sau đó, chỗ này lại xuất hiện một tia sáng yếu ớt, từng khối thiên thạch màu đen xẹt qua bên cạnh, dường như lúc nào cũng có thể đập chết hắn.

Hứa Mạt liên tục giãy dụa né tránh, cảm giác kia quá chân thực, giống y như ở thế giới phế tích.

Chỉ có điều là thế giới phế tích là trên mặt đất.

Còn cái tháp Tu Luyện này thì lại như ở vũ trụ!

Lúc này, Hứa Mạt cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, như một giọt nước trong biển cả.

-Ầm...

Một viên đá vụn to nện lên người hắn, như thể đã xuyên qua cơ thể hắn vậy, cảm giác của Hứa Mạt rất thật, còn cảm nhận được sự đau nhức dữ dội.

-Cảm giác chân thực giống như thế giới phế tích sao?

Nội tâm Hứa Mạt giao động, hắn bắt đầu tránh né, những viên đá vụn này mặc dù nhìn lít nha lít nhít, khắp nơi đều có nhưng trên thực tế giữa chúng lại có khoảng cách rất xa.

Qua một đoạn thời gian, Hứa Mạt đã xuyên qua được khu vực đá này, đi sâu vào trong vũ trụ hắc ám, tâm trí của hắn tiếp tục lướt tới chỗ đó, càng đến gần thì nỗi sợ hãi càng tăng.

Ở dạng vũ trụ thế này, con người quá mức nhỏ bé, cảm giác cô độc vô tận, còn cảm nhận được nguy hiểm ở xung quanh có thể ập đến bất kỳ lúc nào.

Đột nhiên, trong bóng tối một đôi mắt được mở ra, trái tim Hứa Mạt nảy lên, hắn thấy được ngay chỗ đó xuất hiện một con quái thú tinh không, vồ về phía hắn.

-Vù vù.

Ý thức của Hứa Mạt lập tức bị nuốt chửng, hắn cảm thấy chính mình đã chết rồi, nhưng sau đó, hắn lại tiến vào bên trong một chỗ tối khác.

Ý thức của hắn vẫn còn ở đó.

Chớp mắt, trong đầu hắn xẹt qua vô số hình ảnh, hình như là nhiều tinh cầu khác xuất hiện, sinh mệnh khác biệt, có loài người, cũng có chủng tộc khác, như là một ngôi sao chổi xẹt qua trong não, không ngừng biến hóa, dường như trong tích tắc tâm trí của hắn đã tiếp thu được một lượng thông tin khổng lồ.

Ý thức của hắn lại xuyên qua vũ trụ mịt mờ, xuyên qua bên trong vô số hành tinh.

Hắn cảm thấy đầu của mình như muốn nổ tung, những thứ này là cái gì?

Ý thức của hắn thử khóa chặt vào trong một bức tranh. Lập tức trong não hắn giống như đang trải nghiệm xuyên qua thời không, dùng tốc độ khủng khiếp xuất hiện ở cạnh tượng bên trong nó.

Hứa Mạ đi đến một hành tinh, nơi này cực kỳ rét buốt, hắn cũng bị lạnh run, tâm trí như muốn đông cứng lại.

Nhiệt độ của tinh cầu này rất thấp, mặt đất được bao bọc bởi băng tuyết.

-Lạnh quá.

Hứa Mạt nói thầm một tiếng, ý thức của hắn cảm nhận được sự lạnh giá, nhưng lại không bị đóng băng. Đó chỉ là cảm giác của hắn chứ không phải là sự thật.

-Nguyên lực.

Hứa Mạt nhận ra khắp nơi đều là năng lượng của thuộc tính băng, đều do nguyên lực tạo thành.

Nguyên lực là cội nguồn tạo nên vũ trụ này hay sao?

Kiến thức khoa học đã học lúc trước dường như không thể giải thích được cho hắn nơi thế giới vũ trụ này. Nhân loại có thể cảm nhận được nguyên lực của vũ trụ mà nguyên lực lại có thể là nguồn gốc của vạn vật

Băng nữ Na Lệ Tháp có thể lập tức phóng ra nguồn sức mạnh có thuộc tính của nguyên lực này. Trong trận chiến đó, thời điểm cuối cùng lúc lực tinh thần của hắn khống chế được nguồn nguyên lực, làm cho Na Lệ Tháp đã bị phản phệ.

Lúc còn ở thế giới dưới đất, hắn có thể khống chế được nguồn nguyên lực, mượn nhờ được dòng điện để bản thân trở nên mạnh hơn nó, có thể mượn lửa thiêu chết nhà ảo thuật. Tất cả những thứ đó đều là do có lực tinh thần điều khiển.

Hắn có thể biến đổi năng lượng thành sấm chớp, như vậy, phải chăng cũng có thể chuyển đổi năng lượng thuộc tính băng thành nguyên lực hắc ám nguyên thủy của nó.

Hứa Mạt bình tĩnh cảm thụ năng lượng thuộc tính băng bên trong hành tinh này, cơn rét buốt khiến cho suy nghĩ của hắn dần trở nên chậm chạp, như về độ không tuyệt đối, tất cả đều sẽ đứng im.
Bạn cần đăng nhập để bình luận