Căn Cứ Số 7

Chương 111: Núi kêu biển gầm

Sau khi lên lầu, Hứa Mạt phá vỡ cửa phòng giam trong toà nhà đội chấp pháp. Mặc dù trong này giam giữ những kẻ không tốt lành gì, nhưng hắn cần làm loạn hơn để bọn hắn không bị tìm tới dễ dàng.

Thấy có người thu dọn cả đội chấp pháp, những người được thả ra đều kích động, cũng hùa theo khiến cho cả toà đội chấp pháp loạn thành một bầy.

Trong khi những tên phạm nhân kia đang điên cuồng làm loạn, bọn Hứa Mạt lặng lẽ rút lui. Có người tuần tra đến trợ giúp, vừa giáp mặt liền bị tiêu diệt.

Lại một đêm không ngủ.

Người ở đội chấp pháp khác đến giúp ngăn chặn cuộc náo loạn, nhưng người đã chạy hết, bên ngoài cũng loạn cả lên.

Những tên tội phạm bị giam giữ đập phá khắp nơi để trút giận, bọn hắn bị liên luỵ một cách khó hiểu.

Lần này, đội chấp pháp không ra lệnh truy nã mấy tên côn đồ kia nữa.

Bọn hắn dường như nhận ra được một sự thật phũ phàng, rằng những tên kia không phải người mà đội chấp pháp có thể đối phó.

Cứ coi như tìm được, chỉ sợ cũng là tự mình tìm đường chết. Đừng nói đến nhân viên mà cả đội chấp pháp cũng sẽ bị tấn công.

Vấn đề này chắc nên đẩy qua cho Nghi viện và đội hộ vệ Thành bang giải quyết thôi.

Đội chấp pháp bọn hắn quản không nổi.

Về phần phong toả, với sức mạnh của những tên côn đồ kia, phong toả thành phố có thể ngăn cản bọn chúng sao?

Chỉ cần bọn chúng muốn thì lúc nào cũng có thể chạy.

Ngày hôm sau, Nghị viện Thành bang thành lập cục điều tra chuyên môn, tiến hành điều tra hai vụ bạo lực, tất cả cơ quan đều cần phối hợp làm việc. Rút kinh nghiệm, bọn hắn không gióng trống khua chiêng truy bắt mà bắt đầu hành động trong âm thầm.

Rõ ràng bọn hắn đều ý thức được, truy bắt với quy mô lớn không được lợi ích gì, ngược lại càng làm cho đối phương đề phòng cảnh giác hơn.

Bọn hắn cần tìm đám côn đồ kia thì phải tiến hành hoạt động truy bắt đặc biệt, phải một phát súng tiêu diệt gọn bọn chúng.

Đồng thời, Nghị viện và các địa phương lớn cũng điều động thành viên ưu tú trong đội hộ vệ Thành bang để trấn thủ, tăng cường cảnh giác.

Bọn hắn ngược lại muốn xem xem, chỉ là mấy tên du côn thì có thể hoành hành đến bao giờ.

Cục điều tra được thành lập, các bộ phận cũng tham gia dựa trên manh mối mà nhân chứng cung cấp.

Không lâu sau, bọn hắn đưa ra suy đoán rằng đám côn đồ kia khớp với bốn tên tội phạm bị truy nã trong sự kiện tiêu diệt chợ đen và phá huỷ cơ giáp một năm trước.

Bởi vì không có ảnh của bốn tên tội phạm nên không thể nào điều tra được, chỉ cần bọn chúng lẫn trốn thì không thể tìm ra.

Cho nên bọn chúng ẩn náu một năm mà không hề có tin tức gì.

Nhưng bây giờ, hình như chúng đang xuất hiện trở lại.

Mà vừa xuất hiện lại làm cho long trời lở đất, trước vào nhà chém đầu Nghị viên, sau thì tấn công đội chấp pháp.

Bọn hắn còn muốn tiếp tục làm gì đây?

Không ai biết, nhưng Nghị viện bên này hành động rất cẩn thận, điều động đội quân tinh nhuệ đi điều tra.

Cấp bậc nhiệm vụ: Cấp S!

Mà bọn Hứa Mạt, những kẻ đầu sỏ gây ra cuộc hỗn loạn này, lại quay về quán rượu ngủ bù.

Xông vào nhà giết Nghị viên, hạ gục đội chấp pháp, đều thật bất đắc dĩ.

Bọn họ mở quán rượu dễ dàng à.

Bây giờ đối với Hứa Mạt, điều quan trọng nhất chính là tìm Lăng Dung và Yêu nhi cùng kiếm tiền tu luyện, tăng cường sức mạnh.

Cuộc truy bắt chuyển từ ngoài sáng sang trong tối, khu thành chủ cũng được dỡ bỏ phong toả, phảng phất đột nhiên thư giãn khiến mọi người không rõ tại sao.

Nhưng một số người hiểu rõ, bởi vì thực lực của đám du côn kia quá mạnh mẽ, đuổi bắt và chặn đường bình thường đều vô dụng cả.

Đây là sáng lỏng tối gấp*.

*sáng lỏng tối gấp (明松暗紧): có vẻ thoải mái nhưng thật ra rất căng thẳng.

Hứa Mạt cũng không thèm quan tâm những thứ này, những người biết chuyện về cơ bản đã bị giết, cho dù có người để mắt tới thì cũng chạy không thoát khỏi cảm giác của hắn.

Muốn bắt hắn e là không phải chuyện dễ dàng.

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Tinh Vân đều đến quán rượu uống vài ly, tuỳ ý nói chuyện phiếm với Hứa Mạt.

Đến mức không biểu lộ chút cảm xúc nào, giống như ngày hôm đó cô không hề bị suy sụp tinh thần.

Tinh Vân phải lòng Hứa Mạt bọn Diệp Thanh Điệp tự nhiên cũng nhìn ra được.

Vì thế thường xuyên trêu chọc rằng muốn cho Hứa Mạt nghỉ, chỉ cần hắn bằng lòng thì hắn có thể ôm người đẹp về nhà.

Nhưng mà Hứa Mạt lại không nghĩ như vậy.

Trong khoảng thời gian này hắn nhân tiện tham gia hai cuộc thi hoàng kim, cả hai đều là lần đầu tiên nhưng vẫn thành công giành được điểm tích luỹ kim cương của đấu trường.



Đấu trường.

Khán đài rộng đến mức có thể chứa mấy vạn người, giờ đã chật ních không còn chỗ ngồi, núi kêu biển gầm* làm chấn động màng nhĩ.

*núi kêu biển gầm: một thành ngữ Trung Quốc, mô tả khí thế hào hùng, cũng có lúc được dùng khi diễn tả tình hình tự nhiên cực kì xấu. Được lấy từ câu nói của Hoàng đế Khang Hy: “Ba mươi vạn binh sĩ thiết giáp phát ra tiếng hét như núi kêu biển gầm.”

Đây là trận đấu kim cương đầu tiên trong năm nay, khi các tuyển thủ dự thi bước ra, toàn bộ đấu trường điên cuồng hò hét như là xảy ra động đất.

Những tuyển thủ nổi bật nhất trong cuộc thi đấu hoàng kim sẽ nhận được điểm tích luỹ kim cương, như vậy mới có tư cách tham gia thi đấu kim cương.

Tuyển thủ xếp hạng thứ nhất trong cuộc thi đấu kim cương có thể nhận lên đến 200.000 đồng tiền thưởng liên bang, đưa nó vào thế giới dưới lòng đất chắc chắn là một khoản tiền khổng lồ.

Đương nhiên, nó cũng chẳng là gì so với doanh thu một trận thi đấu kim cương.

Số tiền tuyển thủ nhận được chỉ là một phần nhỏ trong số đó.

Trên khán đài, Tiểu Thất lại đứng lên, dang hai chân ra, đưa hai tay lên đặt ở trước miệng mà hét lớn:

-Các ngươi đến đây để tranh….

-Phốc!

Lời còn chưa dứt, Diệp Thanh Điệp ở bên cạnh đã đá một cước, làm hắn suýt thì ngã về phía trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận