Căn Cứ Số 7

Chương 799: Trực diện va chạm

-Ngươi sẽ phải trả giá cho sự ngạo mạn của mình

-Bùm!

Mặt đất chấn động kịch liệt, tiếng nổ đó khiến phòng tập luyện đầy tiếng vọng, bóng người cuồng bạo lao thẳng đến Hứa Mạt, chiến rìu trong tay chứa sức mạnh đáng sợ, một rìu này nếu chém trúng sợ rằng Hứa Mạy cũng không đỡ nổi.

Tát Nhĩ chạy như điên giống dường như đã biến thành một cỗ máy chiến tranh, tốc độ nhanh khủng khiếp, xung quanh hăng là ánh sáng năng lượng tràn đầy khí thế hoang dã khiến cho Hứa Mạt cảm thấy bị áp bức mạnh mẽ, gặp phải sự áp chế về tình thần.

Xem ra, đây là năng lực đặc biệt của Tát Nhĩ, luồng sức mạnh tinh thần bạo lực kia giúp hắn khuếch đại khả năng chiến đấu, hơn nữa còn có thể áp chế đối thủ.

Sức mạnh tinh thần bạo ngược của Hứa Mạt trong chớp mắt được giải phóng, cơ thể hắn khom lại như hình cánh cung, ánh mắt sắc bén vô cùng trông như hai thanh kiếm sắc bén lao về phía Tát Nhĩ, nhìn chằm chằm về phía hình bóng đang chạy như bay đến.

-Bang…

Chỉ thấy cơ thể Tát Nhĩ bay vút lên trời, luồng sức mạnh cuồng bạo đạt đến mức độ cao nhất, không gặp bất kỳ trở ngại nào, Tát Nhĩ phẫn nộ muốn dùng một rìu chém bay Hứa Mạt khiến cho hắn phải trả giá vì sự ngông cuồng của mình.

Chưa từng có ai ở trước mặt hắn mà láo xược như vậy.

Nhưng vào lúc này, Tát Nhĩ bỗng nhiên thấy động tác của mình chậm lại, xuất hiện một cơn gió bão tinh thần vô hình dường như bao phủ toàn bộ vùng không gian ở trong và hắn cũng đang ở trong cơn bão năng lượng đó.

Đôi mắt của Hứa Mạt trở nên vô cùng đáng sợ, chuyển sang màu bạc, cơn bão năng lượng khiếp sợ mặc dù không cản trở được đòn tấn công của Tát Nhĩ nhưng vẫn khiến cho động tác của Tát Nhĩ bị ảnh hưởng và trở nên chậm chạp.

Điều này là quá đủ rồi.

-Oành!

Tia chớp cuồng bạo bộc phát, chân Hứa Mạt dậm xuống mặt đất, cơ thể trực tiếp nhảy vọt lên, toàn bộ cơ thể hắn giống như một tia chớp lao về phía Tát Nhĩ ở trên không trung.

Tát Nhĩ thấy một tia chớp lao tới, hắn giận dữ gầm lên, rìu chiến trong tay chém xuống, vô cùng uy mãnh, luồng sức mạnh bá đạo khiến trên không trung xuất hiện một tia sáng năng lượng rìu chiến

Nhưng lúc đó hắn nhìn thấy tia chớp xẹt qua trước mắt, tốc độ của Hứa Mạt trở nên nhanh hơn, lướt qua đòn tấn công của hắn, giống như một tia chớp lướt qua bên cạnh rìu chiến rồi chém xuống.

Một giây sau, chiến đao mang theo một tia sét cuồng bạo chém ra.

-Bùm!

Một tiếng động lớn, sức mạnh cuồng bạo kia đánh trúng người Tát Nhĩ, áo giáp trên người hắn xuất hiện vết nứt, bóng người bá đạo bay ngược lại trong không trung, dùng ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm bóng người đối diện.

Sau đó cơ thể Tát Nhĩ đáp đất, bước chân đứng không vững, liên tục lùi lại phía sau mới không bị ngã.

-Điều này là không thể.

Tát Nhĩ khó có thể chấp nhận được, hắn ngẩng cao đầu, ánh mặt lạnh băng nhìn chằm chằm Hứa Mạt, chỉ thấy hắn cũng đang đáp đất, toàn thân hắn bao phủ trong ánh sáng sấm sét từng bước tiến về phía hắn, từng bước chân tùy ý kia như thể âm thầm chế nhạo hắn.

-Chỉ thế thôi à?

Hứa Mạt nói với vẻ khinh thường:

-Cậu còn kém xa so với tưởng tượng của tôi.

-Không thể tha thứ!

Trong lòng Tát Nhĩ tức giận gào thét, lại là một tiếng nổ vang, cơ thể cuồng bạo của hắn chạy như bay, năng lượng trên người bạo phát càng đáng sợ hơn, tay cầm rìu chiến lao về phía Hứa Mạt, lần này hắn không nhảy lên không trung nữa.

-Bùm!

Cơn bão tinh thần cuồng bạo kia lại tiếp tục tấn công, Tát Nhĩ có thể cảm nhận rõ ràng rằng bản thân đang bị hạn chế bởi cơn bão tinh thần kia, mặc dù dựa vào sức mạnh cuồng bạo nhưng cơn bão tinh thần cũng không hoàn toàn khống chế được hắn.

Nhưng trong cuộc đối đầu giữa các cao thủ hàng đầu, sự hạn chế này đủ để khiến hắn chậm hơn Hứa Mạt, huống chi Hứa Mạt vốn dĩ đã nhanh hơn hắn.

Nhìn thấy Hứa Mạt tăng tốc bước từng bước về phía hắn, Tát Nhĩ tiếp tục giơ rìu chiến lên và điên cuồng chém xuống, nhưng ngay sau đó hắn lại nhìn thấy ánh sáng sấm sét rực rỡ kia, lúc rìu chiến của hắn chém xuống thì Hứa Mạt biến thành một tia sáng trông giống như một loại kỹ năng di chuyển, trong chớp mắt lướt qua bên chiến rìu của hắn và ngay sau đó dùng chiến đao chém xuống.

-Bang, bang bang…

Lần này không chỉ là một đao.

Sau một đao chém trúng Hứa Mạt lại liên tục chém ra, nhát nào cũng rất hung bạo chém trên người Tát Nhĩ.

Năng lượng hoang dã hội tự trên chiến đao, đao của Hứa Mạt chém ngang, cơ thể Tát Nhĩ bay lên, lần này hắn không thể đứng vững sau khi tiếp đất, trực tiếp trượt ngã trên mặt đất cho đến khi chạm đến mép mới dừng lại.

Tốc độ tấn công và tốc độ phản ứng áp chế hoàn toàn.

Sức mạnh tấn công của Tát Nhĩ rất mạnh, nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng, gặp phải hắn căn bản là không có cơ hội trở mình.

-Thực lực của cậu chỉ có một chút vậy thôi à?

Hứa Mạt từng bước tiến về phía trước và hét lớn vào mặt Tát Nhĩ:

-Đứng lên.

Tát Nhĩ gầm lên giận dữ tiếp tục đứng dậy lao về phía Hứa Mạt.

Nhưng kết cục vẫn vậy, hắn lại tiếp tục bị đánh bay và ngã trên mặt đất, hắn không cách nào đánh trúng được Hứa Mạt.

Thậm chí Hứa Mạt còn không trực tiếp đối đấu với hắn.

Chưa bao giờ Tát Nhĩ lại cay cú như thế này.

-Tiếp tục, đừng bôi nhọ niềm kiêu hành của hoàng tộc Tát Tư, hãy nhớ rằng cậu là ai.

Hứa Mạt tiếp tục lớn tiếng, cổ vũ Tát Nhĩ đứng lên.

Sau đó Tát Nhĩ lại bị đánh gục.

-Có gan thì chiến đấu trực diện.

Tát Nhĩ gầm lên giận dữ.

-Trên chiến trường, cậu cũng yêu cầu kẻ địch của cậu như vậy à?

Hứa Mạt xỉa xói:

-Tát Nhĩ, câu nói nói của cậu là tôi đánh giá thấp cậu, nhưng nếu cậu muốn tấn công trực diện thì tôi sẽ giúp cậu.

Vừa nói dứt lời, sức mạnh tinh thần của Hứa Mạt phát ra đến đỉnh điểm, Nếu trực diện va chạm thì sức mạnh tấn công của Tát Nhĩ rất mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận