Căn Cứ Số 7

Chương 145: Nhốn nháo

Khải Tư nhìn chằm chằm vào Tư Ba như nhìn con mồi, cơ thể hắn lại di chuyển, tốc độ rất nhanh.

-Vù!

Kiếm Nguyên Lực trực tiếp đâm thẳng vào bụng Tư Ba.

Tư Ba nhìn chằm chằm đối phương.

-Xùy....

Kiếm Nguyên Lực phá vỡ cơ thể máy móc đó, đâm vào trong cơ thể Tư Ba, trong ánh mắt Khải Tư mang theo cười lạnh.

Nhưng vào lúc này, thanh kiếm cơ khí gãy của Tư Ba trực tiếp rơi xuống, trực tiếp kẹp lấy Kiếm Nguyên Lực của đối phương, cùng lúc đó cơ quan trong tay phải được kích hoạt, bóng thép bắn thẳng gai nhọn vào mũ giáp của đối phương.

-Ầm.

Một tiếng lớn vang lên, cơ thể Khải Tư bị đánh bay ra, đầu bị choáng, ngã xuống đất.

Nếu không phải có áo giáp cao cấp có thể bảo vệ cơ thể, sợ là đã bị giết chết lập tức rồi.

Tư Ba chạy về phía trước, xiềng xích trong tay lắc lư, lại lần nữa muốn đập xuống đầu Khải Tư.

Nhưng chính vào lúc này, một âm thanh chói tai truyền đến, xiềng xích đột nhiên bị đứt, cầu thép bay ra.

Không đập trúng.

Một người phụ nữ mặc áo giáp màu đỏ rực chạy đến, chặt đứt xiềng xích của Tư Ba.

Nàng nhìn Khải Tư hỏi:

-Không sao chứ?

Khải Tư đứng dậy, đầu vẫn trong trạng thái choáng váng.

Lắc lắc đầu, nội tâm hắn sinh ra một tinh thần cực kỳ tàn nhẫn.

-Giết hắn.

Dứt lời, cơ thể hắn phóng về trước, nữ nhân kia cũng liên thủ với hắn.

-Các ngươi là một nhóm?

Tư Ba mở miệng hỏi, cánh tay hắn vung ra, nhưng mất đi vũ khí thì hắn phải đối phó với hai người họ thế nào?

Cơ thể máy móc khổng lồ bao bọc cơ thể hắn không ngừng bị cắt vụn, rơi xuống đất.

Bên trong, bóng dáng của Tư Ba bò ra ngoài, cơ thể chỉ có 1 mét.

Đấu trường truyền ra tiếng reo hò ngạc nhiên.

Chiến sĩ đến Tư Ba hống hách lực lưỡng, vậy mà lại là một tên lùn.

Khải Tư mang theo nụ cười nhếch mép đi lên phía trước, thảo nào vừa nãy lại không trúng.

Tư Ba bò về phía khán đài, hắn ngẩng đầu nhìn về phía những đại nhân vật, giơ tay ra như muốn cầu cứu.

-Phập....

Thanh kiếm trực tiếp đâm vào trái tim hắn.

Trong ánh mắt Tư Ba mang theo ý tuyệt vọng, hắn đã cố gắng hết sức để đi đến ngày hôm nay.

Muốn thay đổi số phận của mình, muốn được sự công nhận của những nhân vật lớn kia.

Hắn đã làm rất tốt rồi.

Nhưng tại sao, kết quả lại tàn khốc như vậy.

Tại vì sao nhất định phải giết hắn

Tư Ba nhìn thấy ánh mắt của những nhân vật lớn kia, không có một chút đồng cảm và thương hại.

Thậm chí, trong ánh mắt của bọn họ, còn mang theo nụ cười khinh bỉ mỉa mai.

Thời khắc này, Tư Ba mới ý thức được.

Số phận, căn bản là không thể thay đổi được.

... ... ... ...

Trước cửa sổ sát đất.

Hứa Mạt nhìn cuộc chiến bên dưới, cơ bản cũng hiểu được một chút.

-Cho nên chọn người, chính là từ những tuyển thủ trong thi đấu Tinh Thiên này chọn ra?

Hứa Mạt hỏi nghị viên Tá Ân Tư:

-Cái gọi là được các đại nhân vật nhìn trúng, thực ra là coi như là lễ vật?

-Phải, thể giới ngầm sẽ có rất ít số lượng nhân vật ưu tú trưởng thành, vì để thay đổi số phận, bọn họ nhất định sẽ đến đấu trường. Những người này, đều là tự họ can tâm tình nguyện đến, sau khi chiến đấu xong, bọn họ sẽ được đưa vào phòng thí nghiệm tiến hành tẩy não.

Nghị viên Tá Ân Tư nói.

Hứa Mạt cảm thấy có chút mỉa mai.

Con người, ở thế giới ngầm đều là vật thí nghiệm.

Đó là một cuộc giao dịch.

Đấu trường, là một cái bẫy cho những ai muốn thay đổi số phận của mình.

Bọn họ từng bước từng bước leo lên đến cuối cùng, cho đến khi rơi vào trong cái bẫy.

Công xưởng ngầm này, khép kíp hoàn toàn hoàn mỹ, kiểm soát chắc chắn bên dưới.

-Các ngươi đã từng sám hối chưa?

Hứa Mạt hỏi nghị viên Tá Ân Tư.

Hắn ngây người một lúc, nhìn Hứa Mạt.

Hứa Mạt xuất đao, cắt qua đầu hắn, chém.

Sau khi giết chết nghị viên Tá Ân Tư, Hứa Mạt xông về phía trước.

-Rầm.....

Một tiếng vang lên, cửa sổ sát đất vỡ vụn, thân thể hắn lao về trước, từ trên không trung nhảy xuống.



Ngoài sân đấu.

Những sự cố làm người tử vong liên tiếp xảy ra.

Đám người đã vây quanh sân đấu, bọn họ nhìn thấy cái chết của Tư Ba trên màn hình lớn.

Bị giết chết một cách tàn nhẫn.

Thông tin ở trên tờ giấy nói sân đấu là một âm mưu.

Những người nỗ lực muốn thay đổi vận mệnh kia, cuối cùng nếu không chết thì cũng bị gửi đến phòng thí nghiệm.

Trong đám đông có rất nhiều người ngưỡng mộ Tư Ba, người khổng lồ vạm vỡ kia, trong áo giáp lại chỉ là một thân thể người lùn nhỏ bé, trải qua bao nhiêu khó khăn anh ấy mới có thể đi được đến đây?

Nhưng lại bị giết chết một cách tàn nhẫn thế kia.

Cảm giác trước và sau khi biết sự thật không giống nhau.

Đám đông lúc này chỉ cảm thấy thương xót cho Tư Ba.

Vận mệnh của Tư Ba còn như vậy, huống chi là những người bình thường như bọn họ?

-Lật đổ nghị viện, phá hủy phòng thí nghiệm.

Có tiếng gào thét trong đám đông truyền ra.

Dần dần, mọi người tụ tập lại, anh thanh càng lúc càng vang.

Có người lao về phía trường đấu.

Đội trưởng đội bảo vệ Thành Bang đứng ở bậc thang trên cùng nhìn chằm chằm vào những người bên dưới, ánh mắt lạnh lùng.

Có người trà trộn ở trong đám đông kích động bạo loạn.

Anh ta vẫy tay, ngay lập tức thành viên của đội bảo vệ Thành Bang xếp thành một hàng và giơ súng lên, hướng về đám đông phía bên dưới.

Phía xa, truyền đến tiếng nổ dữ dội, Lôi Đình liến mắt nhìn về phía bên kia, chi viện đến rồi.

Đội bảo vệ Thành Bang cách chỗ này không xa, đều ở khu vực trung tâm thành chính.

Tiếng nói của người máy khổng lồ nặng nề, mặt đất dường như đang rung động.

Đám đông hoảng sợ.

-Các ông lớn từ trước đến giờ chưa bao giờ đối xử với chúng tôi như con người, lòng đất chỉ là một nhà máy cỡ lớn, là vật thí nghiệm và là nô lệ của bọn họ, dựa vào cái gì mà để bọn họ kiểm soát con đường dẫn đến thế giới phía trên, lật đổ nghị viện, chúng tôi tự đi lên đó.

Có tiếng hét lớn truyền ra, có người bắt đầu xông lên bậc thang công kích.

-Bùm bùm bùm…

Thành viên đội bảo vệ Thành Bang trực tiếp nổ súng, trong nháy mắt máu tươi nhuộm đỏ bậc thang.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt nhiều người đầu nóng lên, tiếng gào thét lật đổ nghị viện càng ngày càng to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận