Căn Cứ Số 7

Chương 975: Kết hợp đánh đôi

-Cho vương quốc Tát Tư cổ phần, Y Lệ Toa Bạch bên kia, nhất định không thể mở miệng, cô ta cũng sẽ không đồng ý. Y Trạch và Tạp Đặc bây giờ cộng lại cũng mới 10% cổ phần. Bọn hắn đều là người cũ, không thể lại giảm bớt được, mà trong tay của tôi có 26%, nhưng nếu như tôi xuất cổ phần ra thì sẽ mất đi quyền làm chủ.

Hứa Mạt thở dài nói:

-Vậy nên. Chỉ có thể thương lượng cùng đoàn đội nghiên cứu khoa học, bốn phía chúng ta đều phải nhường ra một chút, người anh em Tát Lôi, Diệp Tạp Lâm Na, hai người sẽ không cảm thấy khó chịu chứ?

-Cơ mà, đến lúc lấy được chiến hạm cỡ nhỏ, có thể bồi thường tặng cho hai người.

Hứa Mạt bổ sung.

-Người anh em Hứa Mạt đừng khách sáo. Tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh là do một tay cậu sáng lập, tôi cầm không nhiều cổ phần như vậy, thôi cứ để tôi đưa đi.

Tát Lôi sảng khoái nói.

-Như vậy sao được.

Hứa Mạt từ chối.

-Hứa Mạt huynh đệ, hành tinh Áo Đinh Sơn chỉ là hành tinh năng lượng. Trong tương lai, tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh tiếp tục phát triển lớn mạnh, thì hành tinh Áo Đinh Sơn nhận quá nhiều lợi ích sẽ không giữ nổi. Cho đi một chút là việc nên làm, hành tinh Áo Đinh Sơn chúng tôi cũng không thiếu tiền. Sau này nêys hành tinh Áo Đinh Sơn chúng tôi bị chiến tranh uy hiếp, còn phải mời Hứa Mạt cậu vận dụng tài nguyên giúp một tay.

Tát Lôi mở miệng nói.

Hành tinh Áo Đinh Sơn có nguồn năng lượng phong phú, nhưng sức mạnh quân sự lại yếu. Hiện tại người mà tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh lôi kéo, đều là những người đứng đầu của các hành tinh trong liên minh Tinh Hệ, Tát Lôi biết là mình nhất định phải cho đi một chút.

-Tôi có thể đánh tiếng với gia tộc bên kia, cho tặng hoặc bán với giá vốn một nhóm chiến đấu cơ và vũ khí tương tự cho tập đoàn bên này, tăng sức chiến đấu của tập đoàn lên.

Diệp Tạp Lâm Na cũng lên tiếng. Gần đây địa vị của cô ở gia tộc cao lên không ít. Vương quốc Tát Tư cung cấp chiến hạm để gia nhập cổ đông, cô hẳn cũng nên biểu hiện một vài thành ý.

-Anh em tốt.

Hứa Mạt cảm động nói:

-Tát Lôi huynh đệ, chiến hạm cỡ nhỏ, một chiếc sẽ cho cậu dùng, chiếc khác coi như là tập đoàn mượn cậu, ký hiệp định rõ ràng, sau này tập đoàn phát triển thì trả lại chiếc đó cho cậu.

-Được.

Tát Lôi cũng không khách sáo, vậy cũng xem như là công bằng, dù sao cũng là cổ phần tư nhân của hắn.

Khi Tát Lôi và Diệp Tạp Lâm Na rời đi thì đụng phải Y Lệ Toa Bạch, nhìn thấy cô khí thế hung hăng đi tới chỗ Hứa Mạt, hai người liền cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Sau đó, Y Lệ Toa Bạch đứng trước mặt Hứa Mạt.

Hứa Mạt và Linh đồng thời ngẩng đầu nhìn cô.

Đôi mắt Y Lệ Toa Bạch nhìn Hứa Mạt, trong lòng cô rất phức tạp, suy nghĩ rối loạn.

-Tiểu thư Y Lệ Toa Bạch cần hỗ trợ cái gì sao?

Hứa Mạt hỏi.

Y Lệ Toa Bạch ko trả lời, vẫn đứng yên nhìn hắn.

Hứa Mạt là tiên sinh!

Trong ánh mắt của cô hiện lên sự phẫn nộ, cũng có chút tủi thân.trong đầu cô tràn ngập suy nghĩ nhưng giờ phút này lại không nói ra một câu nào, cô không biết mình phải nói cái gì đây.

Lúc cô tuyên bố tình cảm của mình không biết hắn đã nghĩ gì, có phải len lén ở thư viện chê cười cô không?

Tiếp đó liền giận dỗi, không giúp cô tìm sách.

Hứa Mạt đã chọc cô nhiều lần, Linh còn từng cầm kiếm chỉ thẳng cô.

Thế nhưng, tiên sinh lại dạy cô rất nhiều, dạy cô tu luyện, giúp cô ngăn cản Ni La, tạo thành tựu và thanh danh cho cô.

Hai người kia là cùng một người.

-...

Hứa Mạt nhìn Y Lệ Toa Bạch với ánh mắt phức tạp, cô nàng này làm sao vậy?

Y Lệ Toa Bạch ngồi xuống đối diện Hứa Mạt, vẫn nhìn chằm chằm vào hắn như cũ.

Linh ngồi cạnh Hứa Mạt, ánh mắt liền hiện lên vẻ kỳ quái, cô liếc sang Hứa Mạt, rồi đưa mắt qua Y Lệ Tơ Bạch, hai người bọn họ cứ nhìn nhau làm gì vậy?

Coi cô không tồn tại à?

-Úi...

Eo của Hứa Mạt bỗng truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, hắn nhìn Y Lệ Toa Bạch mở miệng hỏi:

-Tiểu thư Y Lệ Toa Bạch, cô có phải là ngồi sai vị trí rồi không?

Y Lệ Toa Bạch nghe được lời Hứa Mạt nói, liền đưa mắt sang chỗ Linh bên cạnh. Linh đương nhiên rất xinh đẹp, cơ mà cô không bằng một phần ba Linh sao?

Nghĩ đến điều này, Y Lệ Toa Bạch khẽ cắn môi, nhìn Hứa Mạt, thấp giọng nói:

-Tiên sinh, tối nay tôi ở nhà chờ người.

Dứt lời, Y Lệ Toa Bạch đứng dậy rời đi, dường như còn có chút đắc ý.

Hứa Mạt:

-Tôi...

Hắn nhìn Linh, Linh cũng đang nhìn hắn.



-Linh, cậu tin tưởng tôi không?

Hứa Mạt nhìn ánh mắt đang dần dần biến hóa mở miệng nói ra.

Câu nói kia của Y Lệ Toa Bạch, giết người không thấy máu!

Buổi tối chờ hắn?

Một câu đã xô ngã tất cả.

Linh cứ lẳng lặng nhìn hắn. Nói như vậy, mấy buổi đêm trước kia, Y Lệ Toa Bạch luôn đợi Hứa Mạt đến, bọn họ lúc đó đã làm những gì?

Tuyệt ghê nhỉ?

Lại nghĩ đến việc Y Lệ Toa Bạch tuyên bố tình cảm của mình.

Thì ra là như vậy.

-Tối nay tôi đi cùng cậu nha.

Linh mở miệng nói, cũng nên chặt một cái chứ, hoặc là cho cả hai cùng một chỗ chặt luôn một thể.

Hứa Mạt:

-...

Tính đi thật đó à?

-Tôi đi không được sao?

Linh nhìn thấy Hứa Mạt ngây người liền hỏi.

-Đâu có...

Hứa Mạt đáp:

-Được chứ, vô cùng được luôn.

Linh đứng dậy, ôm sách đi, hôm nay quên cầm kiếm rồi.

Hứa Mạt nhìn theo bóng lưng Linh rời đi, đầu óc còn chưa kịp phản ứng, vậy là Y Lệ Toa Bạch biết rồi sao?

Cô ta làm sao mà biết được?

Quả nhiên, độc nhất là lòng dạ phụ nữ.

Người ở thư viện nhìn thấy ba người Hứa Mạt bọn họ, cũng không biết bọn hắn đang nói cái gì, đến cuối cùng có mối quan hệ như thế nào.

Chỉ là hình như có người phải bị đánh rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận