Căn Cứ Số 7

Chương 1021: Không cho phép

-Lý Trạch Long, vì sao anh năm lần bảy lượt tự tìm đường chết?

Vật dẫn thốt ra âm thanh lạnh như băng, lời nói vừa dứt, bàn tay vươn về phía trước, một lực hút đáng sợ bộc phát, ầm một tiếng, thân thể Lý Trạch Long thế nhưng không khống chế được bay về phía vật dẫn, trực tiếp bay lên không trung, bị vật dẫn giữ chặt cổ, lơ lửng giữa trời.

-Các hạ đến tột cùng là ai?

Lý Trạch Long biết mình không sống được, muốn biết rõ ràng trước khi chết.

-Tôi!

-Ầm…

Một khuôn mặt hiện lên trong đầu Lý Trạch Long, Lý Trạch Long vẻ mặt kinh hãi, giống như nhìn thấy một màn không thể tin được, gắt gao nhìn chằm chằm vật dẫn trước mặt.

Làm sao có thể là hắn?

-Rắc.

Một tiếng vang lên, cổ của Lý Trạch Long trực tiếp bị bẻ gãy, sau đó vật dẫn buông ra, ném hắn xuống đất.

Nam Minh Hỏa Vũ chạy về phía trước, nhìn thấy Lý Trạch Long ngã trên mặt đất, mặt cô cắt không còn giọt máu.

-Ầm.

Một cỗ sức mạnh cường đại rơi vào trên người cô, thân thể Nam Minh Hỏa Vũ bay lên, bị Hứa Mạt bắt được, Hứa Mạt nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô, chỉ thấy trong ánh mắt Nam Minh Hỏa Vũ tràn đầy thù hận.

Hứa Mạt xách cô đi về phía tinh hạm, sau khi bọn họ trở lại tinh hạm, cửa khoang đóng lại, tinh hạm lại nổ súng bắn về phía lão gia tử của Lý gia. Ánh sáng mạnh mẽ liên tục bắn ra, cơn bão hủy diệt giết chết mọi thứ, đám người Lý gia lão gia tử đều bị cơn bão cắn nuốt và bỏ mạng trong cơn bão kinh hoàng đó.

Tinh hạm hướng bầu trời bay đi, xa xa có máy bay chiến đấu của Liên bang hướng bên này mà đến, tinh hạm trực tiếp nổ súng, phá hủy lần lượt từng chiếc máy bay chiến đấu, sau đó vọt lên không trung, trong nháy mắt hoá thành một chấm đen.

Sau khi tinh hạm biến mất, một đại bộ đội tiến về Lý gia, nhưng chỉ còn lại một đống đổ nát.

Gia tộc tài phiệt Lý gia thịnh vượng một thời, đã biến mất.

Tinh hạm xuyên qua bầu trời, hướng về thành phố Cương Khung, bên trong, Nam Minh Hỏa Vũ không hiểu vì sao đối phương không giết mình mà lại bắt đi.

-Tại sao?

Nam Minh Hỏa Vũ hỏi vật dẫn.

Vật dẫn không để ý tới Nam Minh Hỏa Vũ, mà hỏi những người khác:

-Có thể phế bỏ tu hành của cô ta hay không?

-Có thể.

Một bóng người tiến lên phía trước, sau đó trực tiếp một chưởng đập vào trên người Nam Minh Hỏa Vũ, vang lên một tiếng răng rắc, giống như có cái gì gãy vỡ. Trong nháy mắt, Nam Minh Hỏa Vũ kêu lên thảm thiết, phun ra máu tươi, thân thể mềm nhũn nằm ở trên mặt đất.

Vật dẫn liếc mắt nhìn cô, không có chút thương xót nào, ai rồi cũng sẽ phải trả giá cho những việc mình đã làm.

Chỉ thấy trong ánh mắt Nam Minh Hỏa Vũ tràn ngập sự căm thù, tại sao lại phế bỏ cô mà không trực tiếp giết chết?

Tốc độ của tinh hạm vô cùng khủng bố, không bao lâu sau liền trở về thành phố Cương Khung.

Trên bầu trời học viện Nam Minh thành phố Cương Khung, rất nhiều người đều đang bàn luận về những tin tức cách đây không lâu.

Thành phố Cương Khung che giấu một bí mật động trời, có một chiếc máy bay đến đây muốn bắt thị trưởng Tôn Hữu Tài đi, nhưng bên ngoài chính quyền thành phố xuất hiện một chiếc chiến hạm vũ trụ từ ngoài hành tinh đã chặn người lại.

Sự việc này trong nháy mắt đã làm dậy sóng dư luận, mặc dù không có phương tiện truyền thông chính thống nào đưa tin nhưng vẫn không ngăn được tin tức lan truyền, đó là tinh hạm của ai?

Các sinh viên của học viện Nam Minh đều cực kỳ hứng thú với tất cả những điều này, học sinh trong học viện bàn luận sôi nổi.

Đúng lúc này, một âm thanh từ trên đầu truyền đến, các học sinh của học viện Nam Minh ngẩng đầu nhìn lên trời thì nhìn thấy một con quái vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống, tiến vào học viện Nam Minh bên này, đi về hướng của Nam Minh thế gia.

Trong phút chốc, học viên Nam Minh sôi trào, vô số sinh viên đều đổ dồn về hướng Nam Minh gia tộc mà đi, bọn họ đều điên cuồng.

Chẳng lẽ chiếc chiến hạm này có liên quan đến gia tộc Nam Minh sao?

Tinh hạm lơ lửng trên bầu trời Nam Minh thế gia, chậm rãi từ trên không hạ xuống.

Nam Minh thế gia bây giờ đã sớm tan hoang, không còn vẻ huy hoàng năm xưa, dường như rất vắng vẻ.

Nam Minh lão viện trưởng mấy năm nay trải qua cuộc sống thoái ẩn, từ lâu đã không còn hỏi chuyện bên ngoài, mỗi ngày uống trà trong viện, tất cả những chuyện xảy ra năm đó đều trở thành tiếc nuối trong cuộc đời ông.

Lúc này, trên đỉnh đầu của ông có một chiếc tinh hạm xuất hiện, Nam Minh lão viện trưởng mặc dù đã không còn hỏi thăm chuyện bên ngoài nhưng vẫn không khỏi run lên. Ông nhìn chăm chú lên bầu trời, chỉ thấy tinh hạm lơ lửng ở trên đầu, hai bóng người từ trong bước ra.

Khi nhìn thấy một người trong đó, sắc mặt lão viện trưởng Nam Minh trong nháy mắt trở nên tái nhợt, là cháu gái của ông, Nam Minh Hỏa Vũ.

Vật dẫn mang theo Nam Minh Hỏa Vũ rơi xuống đất. Nam Minh Hỏa Vũ vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới đối phương sẽ đưa cô trở lại Nam Minh thế gia, nhìn ông lão trước mắt già đi hơn rất nhiều, Nam Minh Hỏa Vũ cúi đầu, nhất thời không nói nên lời.

Hết thảy mọi chuyện xảy ra năm đó là cô và cha mình đã giấu diếm ông nội, cướp đoạt chính quyền thành phố Cương Khung.

-Hoả Vũ.

Nam Minh lão viện trưởng nhìn thấy bộ dáng của Nam Minh Hỏa Vũ hiện tại cảm thấy đau lòng không thôi.

Nam Minh Hỏa Vũ thì nhìn về phía vật dẫn, cả giận nói:

-Vì sao? Vì sao phải diệt Lý gia, lại không giết tôi mà mang tôi tới nơi này?

-Rốt cuộc là ai?

Nam Minh Hỏa Vũ nhìn chằm chằm vào vật dẫn, đối phương làm sao biết thân thế của cô?

Nghe được tất cả những chuyện này, Nam Minh lão viện trưởng cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì, cũng nhìn về phía vật dẫn.

Vật dẫn liếc nhìn Nam Minh Hỏa Vũ, sau đó mũ sắt rơi xuống, lộ ra một gương mặt anh tuấn. Khoảnh khắc vừa nhìn thấy khuôn mặt đó, sắc mặt Nam Minh Hỏa Vũ tái nhợt, chỉ cảm thấy giống như ngũ lôi oanh đỉnh*, ngã xuống mặt đất.

*Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.

-Làm sao có thể?

Nam Minh Hỏa Vũ thấp giọng nói:

-Làm sao có thể…

-Cô và Lý Trạch Long làm hết thảy, tôi không giết cô là vì nể mặt lão viện trưởng, từ nay về sau, không cho phép bước ra khỏi Nam Minh thế gia nửa bước, nếu không, đừng trách tôi.

Vật dẫn lạnh lùng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận