Căn Cứ Số 7

Chương 167: Cạnh tranh tàn khốc

Hơn nữa, chiến giáp trên người cũng không hề rẻ, chả trách con trai Tần Phu nảy sinh ý định.

Nếu không phải mấy con búp bê không ra tay, hắn đã cướp rồi.

-Không phải.

Hứa Mạt lắc đầu.

-Mặc dù nhìn không giống, nhưng chúng cháu chắc chắn một nửa là thợ săn, không có nhà trong thành phố.

Những việc ở thành phố ngầm không tiện để nói ra.

Tần Phu nhìn bộ dạng thành thật của Hứa Mạt, hoàn toàn không giống nói dối, lộ ra một vài suy nghĩ khác.

Nhưng Hứa Mạt không muốn nói, Tần Phu cũng không hỏi về lai lịch của Hứa Mạt nữa.

-Trẻ như vậy đã xông vào nơi hoang dã này sao?

Tần Phu hỏi Hứa Mạt.

-Cấp độ của ngươi đã đạt tới cấp C đúng không?

-Có lẽ là vậy.

Hứa Mạt gật gật đầu.

-Trẻ tuổi như vậy mà đã đạt cấp C, độ nguyên lực dung hợp hẳn là không thấp, C+?

Tần Phu lại hỏi.

-Không rõ lắm. Cháu chưa có thử qua.

Hứa Mạt trả lời.

Thần sắc Tần Phu trở nên kì lạ.

-Một thanh niên với thực lực cấp C, lại chưa thử đo lường độ nguyên lực dung hợp sao?

Tần Phu có chút khó hiểu.

-Nếu như là cấp B thì sao? Biết đâu có cơ hội vào học viện học. Cho dù là cấp B, sau này trở thành thợ săn cũng mạnh hơn nhiều.

Làm thợ săn, liếm máu trên lưỡi dao.

-Chú, độ nguyên lực dung hợp là gì?

Hứa Mạt giọng yếu ớt hỏi.

-Mức độ hợp nhất của nguyên lực có nghĩa là trong một trường lực cụ thể, là gọi tắt của mức độ hấp thụ và hợp nhất của nguồn lực, cũng là tài năng phi thường.

Tần Phu giải thích.

-Học viện Siêu phàm là trường học, nhưng nó là nơi đào tạo những tài năng đặc biệt, chẳng hạn như học viên nguồn năng lượng, kĩ sư máy móc, chiến binh cơ giới và những nghề nghiệp cao quý khác.

-À.

Tiểu Thất cũng không còn hứng thú.

Học hành quá nhàm chán, hắn thà rằng làm thợ săn còn hơn.

Nhưng Diệp Thanh Điệp lại nhìn Tiểu Thất một cái. Nếu hắn ta có thể được đào tạo tốt thì sẽ là một thợ máy xuất sắc.

Đối với Hứa Mạt, thì dường như lại không cần đào tạo.

-Cho nên lúc đầu khi gặp ngươi, ta còn lầm tưởng là thầy trò ở học viện ra ngoài luyện tập. Nhưng khi nghĩ kĩ lại thì thiết bị vẫn quá đơn giản. Những đứa nhỏ nổi trội kia, hành trang sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu.

Giọng điệu của Tần Phu hơi chua xót.

Khoảng cách giữa người với người quá lớn.

Có một thế giới khác biệt về địa vị giữa các sinh viên của Học viện Siêu phàm và những người thợ săn.

Bọn họ ra ngoài, thậm chí còn đi bằng Robot.

Những thợ săn bình thường, cơ bản còn không dám nghĩ tới giá cả của một Robot.

-Tu hành nguyên lực, trình độ dung hợp nguyên lực cùng cấp bậc có quan hệ gì?

Từ Mặc hỏi.

Xem ra Tần Phu đã nhìn ra rồi. Hứa Mạt hoàn toàn là một tên ngốc.

Bọn họ sao có thể lớn lên được như vậy?

Hắn ta có chút nghi ngờ về việc Hứa Mạt có thực sự có sức mạnh cấp C hay không.

-Nguyên lực dung hợp trình độ thuộc về tiềm năng, trình độ chính là thân thể hấp thu cùng dung hợp nguyên lực cường độ, sẽ trực tiếp thể hiện ở sức chiến đấu. Nguyên lực dung hợp trình độ càng cao, tiềm năng càng lớn, và mức độ trong tương lai có thể cao hơn.

Tần Phúc nói.

-Có phân loại cụ thể sao?

Tiểu Thất giống như một đứa bé tò mò hỏi.

-Cấp bậc cao nhất là gì vậy?

-Nguyên lực dung hợp trình độ, nguyên lực trình độ, nguyên lực vũ khí đều là phương thức phân loại giống nhau, cấp E là phổ biến nhất. Nếu như dung hợp trình độ là cấp E, rõ ràng không có tư cách tu luyện nguyên lực D - trình độ tương đối kém, trình độ C là trung bình, đại đa số người đều ở trình độ này.

Tần Phu nhẫn nại giải thích.

- Về phần cấp B đã là xuất sắc rồi, nếu như nguyên lực dung hợp cấp độ B, thì sẽ rất nổi tiếng. Về phần người tu luyện nguyên lực cấp B, đã rất lợi hại rồi, có thể tiến xa trong giới thợ săn.

-Về phần A cấp nguyên lực dung hợp, Siêu Phàm học viện là tốt nhất trong số đó, về phần A cấp học viên, nhìn thành phố này...

Tần Phu chỉ về phía xa, thành phố thép khổng lồ và vô tận.

-Trong một thành phố có dân số hàng trăm triệu người, các học viên năng lực gốc cấp A có thể đi ngang và thuộc về cấp cao nhất. Nghe nói viện trưởng siêu việt học viện là cấp độ này. Tôi chưa bao giờ thấy cấp độ như vậy.

Tần Phu nói.

-Ở cấp độ đó, cơ giáp có thể một mình phá vỡ cơ giáp, đừng nói là cấp A, cho dù chỉ là thực lực cấp B, cũng sẽ không có chỗ đứng trong thành phố lớn.

Hứa Mạt hiểu rồi, cấp C, là cấp tiêu chuẩn đại chúng.

Cấp B, là cao thủ.

Cấp A, là cao thủ hàng đầu.

Hắn cũng nhìn vào thành phố thép.

Một thành phố, trăm triệu người.

Ban lãnh đạo cao nhất của công ty kiểm soát thế giới ngầm mạnh đến mức nào?

Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất xác suất bọn họ gặp được người trong công ty và được công nhận là cực kỳ thấp, gần bằng không.

Liệu năm người họ có chỗ đứng trong thành phố này?

-Vẫn còn cấp cao hơn nữa sao?

Tiểu Thất lại càng tò mò hơn.

-Có.

Tần Phu nhìn Tiểu Thất nói.

-Nếu có tích hợp cấp S, Học viện Siêu phàm sẽ cướp người. Theo tôi được biết thì trong thành phố này không có ai. Những nhân vật hàng đầu Bái Luân Tinh có thể, nhưng vượt qua hiểu biết của tôi.

-Về phần dung hợp cấp SS, có lẽ chỉ có trong truyền thuyết tồn tại.

Tần Phúc không nói nữa.

-Bái Luân tinh.

Hứa Mạt thầm ghi nhớ, đây hẳn là tên của thành phố này.

-Cho nên, nếu là SS dung hợp, sau này 'Muốn làm gì thì làm'?

Tiểu Thất nói.

-Ngươi có thể mơ ước. Nếu là cấp A, ngươi có thể làm bất cứ điều gì ngươi muốn. Trong thành phố không thiếu những cô gái xinh đẹp. "

Con gái của Tần Phu bên cạnh nói đùa, cả nhóm đều cười.

Đứa nhỏ này thật hài hước.

Cấp SS?

Đối với họ mà nói, đều là ngoài tầm với.

Loại này, chắc chắn phải đực bồi dưỡng từ nhỏ.

-Đây là…

Tiểu Thất yếu ớt nhìn Diệp Thanh Điệp.

Cảm thấy sau này nhất định Diệp Thanh Điệp sẽ cạnh tranh tàn khốc.

Cấp A mà nói.

Mạt Ca nên có, có thể hay không?

Hắn có chút không chắc chắn.

Nhưng, có dáng vẻ rất lợi hại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận