Căn Cứ Số 7

Chương 237: Ngăn cơn sóng ngầm

Đi đến khu vực chiến trường thực tế, rất nhiều người đã bắt đầu rút lui, thấy một chiếc cơ giáp đang đi đến, bọn họ liền nhường đường.

Bây giờ mới chạy tới thì có nghĩa lý gì.

Vì vậy, Hứa Mạt rất thoải mái đi đến chỗ thực chiến.

Mà lúc này, cơ giáp của học viện Nặc Á cũng đang ngổn ngang ngã xuống đất.

Toàn quân chết hết, vô cùng thê thảm.

-Toàn thắng, học viện Thế Tước lại có một trận toàn thắng. Cho dù học viện Nặc Á đã lấy chiến thuật biển cơ giáp ra, thì vẫn bị đánh bại nhục nhã như cũ, toàn bộ đều bị tan nát.

-Lâm Tước, một lần nữa được phong thần, thể hiện phong thái vô địch của mình.

Âm thanh phóng viên truyền ra, học sinh học viện Nặc Á đều chán chả buồn mắng.

-Học viện Thế Tước chuẩn bị rút lui, giáo viên của học viện Nặc Á vậy mà đã đi trước rồi.

Phóng viên trực tiếp tiếp tục nói:

-A, vẫn còn một chiếc cơ giáp, hắn xuất hiện lúc nào vậy.

-Đây là chút quật cường cuối cùng của học viện Nặc Á sao?

Học sinh của học viện Nặc Á đang rút lui liếc mắt nhìn về phía khu vực thực chiến, liền thấy một chiếc cơ giáp màu đen đang đứng lẻ loi trong đó, đặc biệt nổi bật.

Học viên của học viện Thế Tước cũng phát hiện ra chiếc cơ giáp còn lại đó, Địch Nạp Tư nói với chiếc cơ giáp đứng bên cạnh mình:

-Đi giải quyết thử xem.

-Được.

Người kia gật đầu một cái, sau đó lái cơ giáp đi về phía Hứa Mạt.

Chiến đao năng lượng lộ ra ánh sáng lạnh hung dữ, cơ giáp đột nhiên tăng tốc độ, xung kích về phía cơ giáp mà Hứa Mạt điều khiển, chạy với tốc độ cao lao xuống, giống như đầu của con thú dữ vậy.

-Học viện Thế Tước đã phát động tấn công đến chiếc cơ giáp cuối cùng kia, chúng ta cùng xem cho xong đoạn cuối cùng này nha.

Phóng viên tin tức tiếp tục phát biểu:

-Không biết cơ giáp màu đen này có thể kiên trì được mấy giây đây.

-Cơ giáp của học viện Thế Tước đã tiến hành công kích, đem chiến đao đâm thẳng đến, xem ra lần đánh này học viện Thế Tước có chút xem thường học viện Nặc Á.

-Cơ giáp màu đen của học viện Nặc Á không nhúc nhích, hắn đang chờ cái gì sao, hay là bị sợ đến choáng váng rồi.

-Chiến đao đến...

-Cơ giáp sư của học viện Thế Tước muốn một đao...

Chiến đao năng lượng đâm thẳng vào cơ giáp của Hứa Mạt.

Lúc này, cơ giáp của Hứa Mạt mới động đậy, chỉ dùng một động tác nhỏ, lách người tránh, cánh tay cơ giáp đưa ra, trực tiếp đè đối phương vọt lên trước đầu.

-Ầm!

Một tiếng vang lớn phát ra, cơ giáp tay đang cầm chiến đao của học viện Thế Tước nặng nề ngã xuống, bị nện xuống đất một cách hung ác.

Phóng viên không có hô lên hai chữ phải giết, nhìn vào chiếc cơ giáp bị ngã giữa chiến trường, cô sửng sỡ, sau đó liền nhẹ giọng:

-Bị giết!

...

-Hả?

Học viên của học viện Nặc Á đều sửng sốt, thắng rồi?

Gặp may thôi.

Có vài người tạm dừng việc rời đi, nhìn về phía bên kia.

Mặc dù không ôm hy vọng gì lớn, nhưng họ vẫn muốn nhìn xem kết cục.

-Không ngờ cơ giáp sư của học viện Thế Tước lại bị đánh ngã, xem là đây là do quá khinh địch rồi, tưởng là có thể giải quyết thoải mái cơ giáp sư xuất hiện cuối cùng của học viện Nặc Á.

Ký giả truyền hình trực tiếp lại mở miệng nói.

Người của thành phố Cương Khung cũng không quá để ý, cho là ngẫu nhiên mà thôi.

Tiếp theo đây trận đấu sẽ kết thúc chứ?

Hứa Mạt giờ phút này vẫn chưa tiến vào trạng thái hoàn toàn, hắn có chút lơ mơ.

Cứ mơ hồ như vậy đi lên sân chiến đấu, rồi mơ hồ giải quyết tiếp một người.

Hắn thậm chí còn chưa hoàn toàn thích ứng với cơ giáp này.

Hắn đã đắm chìm vào trạng thái thi đấu, hoàn toàn tiến vào thế giới của chính mình.

Mở nguồn năng lượng của cơ giáp, hắn đi về trước mấy bước sau đó trượt đi.

Trước, sau, trái, phải,...dần dần cảm nhận được tốc độ.

Nhảy lên, cảm nhận độ cao lên xuống.

Thử xem cơ giáp có thể hoàn thành đủ động tác hay không.

Chiến đao trên cánh tay giơ lên, lắc lư hạ xuống, làm một số động tác kỳ quái.

-Hắn đang làm gì vậy?

Ký giá truyền hình trực tiếp có chút khó hiểu.

Học sinh học viện Nặc Á cũng cảm thấy mơ hồ.

-Hắn đang chọc tức học viện Thế Tước hả?

-Những động tác kỳ quái này cũng ở trong chương trình học của khoa người máy học viện Nặc Á sao?

Phóng viên hiện trường tiếp tục phát biểu. Học viên của học viện Nặc Á đều đưa tay lên đầu, cảm thấy hơi mất thể diện.

Đây là đang làm gì vậy?

Đi thôi đi thôi.

-Tiểu Tiểu, hắn ta còn ngốc hơn cậu nữa.

Đám người Tôn Tiểu Tiểu cũng chuẩn bị rời đi, người bên cạnh nói với Tôn Tiểu Tiểu.

-Cậu mới ngốc, bổn tiểu thư là hoạt bát, đáng yêu.

Tôn Tiểu Tiểu đáp lại.

-Trời ơi, mặt mũi của khoa người máy chúng ta lần này bị đè xuống chạm đất luôn rồi.

Cô gái bên cạnh buồn bực nói.

Ai đây nhỉ, tại sao phải đi ra?

Còn sợ các cô chưa đủ mất mặt sao.

Hứa Mạt đang thích ứng cảm nhận được chiếc cơ giáp ba đời này vô cùng linh hoạt, tính cơ động rất mạnh.

Muốn tấn công thử một chút.

Ngay lúc này, lại có một chiếc cơ giáp của học viện Thế Tước chạy nhanh tới, chiến đao nâng lên cao, tràn đầy cảm giác chèn ép.

-Rầm...

Động tác tức cười mới vừa làm của Hứa Mạt đột nhiên ngừng lại, năng lượng phun ra, cơ giáp khởi động, giống như mũi tên lao về phía đối phương.

Hai chiếc cơ giáp đồng thời làm ra động tác có độ chính xác cao, chiến đao của cơ giáp sư của học viện Thế Tước chém xuống, vừa nhanh vừa chuẩn lại còn hung ác.

Hứa Mạt cũng xuất đao như thế, chiến đao ma sát lẫn nhau, đại đao của Hứa Mạt mượn lực ma sát của chiến đao đối phương lập tức chém vào phía trên cơ giáp.

-Ầm....

Một tiếng nổ lớn vang lên, chiến đao của Hứa Mạt chém trúng vào phần phía trên của cơ giáp đối phương, tư thế tiến lên của đối phương trong nháy mắt đổi thành lùi về phía sau, muốn giải tỏa áp lực, thao tác rất tinh xảo.

Nhưng Hứa Mạt làm sao có thể cho hắn cơ hội đó, năng lượng một lần nữa phun ra, sức mạnh tốc độ chợt tăng lên, chiến đao chèn ép thân thể cơ giáp đối phương, tóe ra những tia lửa rực rỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận