Căn Cứ Số 7

Chương 204: Ngươi là ma quỷ sao?

Chỉ thấy Lâm Tịch toàn thân đã không có cách nào đứng vững, ngã lùi về sau, được người vừa xông vào đỡ lấy.

Hứa Mạt trực tiếp ôm lấy Lâm Tịch đến bên tường sau đó đặt cô xuống , để cô ngồi dựa vào tường.

Cấp nguyên lực của Lâm Tịch là cấp B, tố chất cơ thể vô cùng mạnh chỉ cần nghỉ ngơi một chút cô có thể hồi phục lại.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ bị đả động, chớp mắt sắc mặt thay đổi có chút khó coi.

Hắn trực tiếp nổ súng bắn Hứa Mạt, viên đạn xé không trung bay về hướng Hứa Mạt.

Dơ tay nắm viên đạn trong lòng bàn tay, Hứa Mạt trực tiếp ném ra, một người gen xong lên trước bị viên đan xuyên qua ấn đường, cả người đổ xuống.

- Lên.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ vẫy vẫy tay, chỉ thấy hai tay Hứa Mạt cầm ra rất nhiều tấm bài, kẹp ở giữa những ngón tay hắn.

Hai tay đan chéo, bài ở trong tay đồng thời bay ra.

Lập tức một âm thanh xé trời truyền đến, mỗi tấm bài kim loại đó bay vòng vòng.

-Phập, phập, phập…

Tấm bài kim loại xoẹt qua cổ họng những tên người gen đó, bay vòng vòng, lập tức trong phòng xuất hiện trận mưa máu.

Vả lại, những tấm bài kim loại này liên tiếp bay ra, tất cả bọn người gen rất nhanh toàn bộ đều ngã rạp xuống.

Chỉ chừa lại người đàn ông đeo mặt nạ quỷ và tên đeo mặt nạ đầu dê phía sau Lâm Giản.

Nhìn thấy trong tay Hứa Mạt vẫn còn lá bài kim loại, tên đeo nạ quỷ rút súng nhắm vào Lâm Giản, lạnh lùng uy hiếp:

-Bỏ xuống.

Không có bất kì lời nói thừ thãi nào, tấm bài kim loại trong tay Hứa Mạt trực tiếp bay đến cho ba người.

Sự sống chết của Lâm Giản, có liên qua gì đến hắn?

Bản thân tự tìm cái chết, Hứa Mạt không chút đồng cảm với cô, còn liên lụy cả Lâm Tịch.

Đối với Hứa Mạt mà nói, Lâm Giản chết thì chết, ít nhất tương lai sẽ không xảy ra loại chuyện như này nữa.

Tấm bài kim loại trong tay Hứa Mạt bay ra làm cho ánh mắt Lâm Giản tràn ngập sự sợ sệt.

Người này là ai? Vậy mà hoàn toàn không quan tâm sự sống chết của cô.

Hắn thật sự là tới cứu người sao.

Hứa Mạt đương nhiên tới để cứu người, nhưng là để cứu Lâm Tịch.

Lâm Tịch nhìn thấy cảnh này cũng ngơ luôn rồi, cô lại không biết người trước mặt cô là Hứa Mạt.

Hứa Mạt làm sao mạnh như này?

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ không ngờ Hứa Mạt lại tàn nhẫn như vậy, nói giết là giết.

Không kịp suy nghĩ, hắn trực tiếp bắn súng về phía trước, muốn bắn trúng lá bài đang bay tới chỗ hắn.

Nhưng lá bài trực tiếp xoạt qua một đường vong cung, tránh được viên đạn, trực tiếp cắm vào trong cổ họng hắn.

Hai tên đeo mặt nạ đầu dê biết mình sống không được, muốn kéo một người cùng chết, đang chuẩn bị chém Lâm Giản nhưng dường như vẫn muộn một bước, lá bài đã xoẹt qua yết hầu của chúng.

Máu tươi không ngừng phun ra, rơi trên đầu của Lâm Giản, cô mở mắt rất to, có sự sợ hãi tột độ. Đây giống như trải qua một cơn ác mộng vậy.



Bên trong căn phòng sát vách, có không ít người giống nhau ở đây.

Từ Phi Phi ngồi trên ghế gác đôi chân dài thon thả lên người phía trước.

Có rất nhiều người gen trong phòng .

Trong đó một người có thể hình cao lớn, ngồi cao hơn so với Từ Phi Phi, những cơ thịt trên người dường như sắp nổ tung lớp quần áo.

Trên đầu hắn có sừng bò lớn, thậm chỉ cả gương mặt cũng giống bò, sự thay đổi so với người bên cạnh càng rõ hơn.

Quỷ bò đã uống dịch tiến hóa gen giai đoạn thứ hai.

Trên đường Ngụy, hắn cũng được coi là một nhân vật, xưng bá một phương.

Lần này có người ra giá cao thuê hắn làm việc.

Không có ai qua nổi sức hút của đồng tiền, người gen cũng vậy.

Người lợi hại, bọn họ cảm thấy bản thân càng thiếu tiền, bởi thế cần càng nhiều.

Quỷ bò trước sau đều muốn dịch tiến hóa gen giai đoạn thứ hai, muốn đạt được không dễ, đừng nói là trao đổi, muốn tiêu tiền của liên bang đã là chuyện khó khăn rồi.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Từ Phi Phi ở trước mặt, làn da trắng như tuyết, không hổ là lòai người chính gốc, thật xinh đẹp, hắn chỉ muốn cắn một miếng.

Có điều, vẫn là đại sự quan trọng.

Từ Phi Phi và Lâm Giản là bạn, chuyện lần này cô cũng là người sắp xếp.

Đương nhiên, cô cũng là bị “bắt cóc” tới.

-Thế nào vẫn chưa tốt?

Từ Phi Phi có hơi mất kiên nhẫn.

-Hình như có động tĩnh.

Bọn họ nghe thấy âm thanh từ bên cạnh truyền tới, hình như có chút không đúng.

Quỷ bò cau mày, hắn vỗ dĩ không dự định lộ diện.

Cuối cùng cục trị an khằng định là phải quản.

Nhưng bây giờ hình như không đúng lắm.

- Phịch.

Có người xông vào, nói:

-Có người tới cứu viện.

-Đi.

Con mắt to của quỷ bò quét ra bên ngoài, đem người đi ra ngoài.

……….

Trong thời gian ngắn Hứa Mạt đã bắn chết một hàng người.

Lâm Tịch thở dài, cô dần dần hồi phục lực mà đứng lên, nói với Hứa Mạt:

-Cảm ơn.

-Đi nhanh.

Hứa Mạt xoay người nói với Lâm Tịch, giọng hơi khàn.

Hắn mặc áo khoác đeo mặt nạ, không nhìn ra cơ thể và mặt.

Hứa Mạt không muốn để Lâm Tịch biết hắn là ai.

Một cô nhi, người săn bắn, giết người tại sao lại thành thục như vậy?

Hơn nữa, còn có rất nhiều chỗ vẫn không giải thích được.

Càng huống hồ người phụ nữ ngốc như Lâm Giản cũng nhìn thấy rồi, không thể để cô biết thân phận của hắn.

Tuy Lâm Tịch muốn hỏi hắn là ai, nhưng bây giờ không có thời gian.

-Lâm Giản.

Lâm Tịch hô lên, Lâm Giản quay lại chạy về phía Lâm Tịch .

Hai người trực tiếp xông ra bên ngoài.

Hứa Mạt không theo qua đó, hắn cảm thấy bọn người Tôn Tiểu Tiểu đã đến bên này rồi.

Có họ giúp đỡ Lâm Tịch sẽ không có chuyện gì.

-Chị Lâm Tịch.

Nhìn thấy Lâm Tịch, Tôm Tiểu Tiểu hét lên một tiếng, sau đó chạy lên phía trước, chỉ thấy một hàng người gen trước mặt xông ra.

Giang Đồng dẫn đầu, xông lên nhanh nhất.

-Cô giáo, em tới cứu cô.

Giang Đồng cao giọng nói, cơ thể bay vọt lên cao, con dao trong tay chém về phía người gen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận