Căn Cứ Số 7

Chương 756: Nhiệt huyết

La Tư nói:

Nhưng trước tiên hãy giới thiệu tôi với Y Trạch và Tác Lôi.

Hứa Mạt xem như đã hiểu ra, tên nhóc này hóa ra là muốn mượn gà đẻ trứng.

Lợi dụng hắn để tiếp cập Y Trạch và Tác Lôi.

Hắn biết Tác Lôi đến từ một hành tinh giàu có.

Đây là người anh em tốt.

Nhưng vẫn chưa biết rõ Y Trạch là người thế nào?

-Mấy ngày nay là cậu cố ý tiếp cận tôi?

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kì quái, tên nhóc này tuổi còn trẻ mà mưu mô như vậy sao?

Hắn nghi ngờ La Tư đang bẫy hắn!

Đầu tiên là lợi dụng thân phận nô bộc để đàn áp, đây là đang đặt bẫy hắn?

Nghịch ngợm!

-Với thân phận của cậu, đây là một cơ hội rất lớn đối với cậu, cậu đọc qua rất nhiều sách có lẽ cũng biết đến tài năng của người Tháp Nhĩ Đức, tôi có thể thay đổi vận mệnh của cậu.

Giọng nói của La Tư vốn có mê lực mê hoặc lòng người.

Trước tiên là đàn áp sau đó an ủi.

Nếu hắn thật sự là một kẻ nô bộc, một người quản lý thư viện bình thường có lẽ sẽ thật sự động lòng.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm La Tư cười lạnh.

-Cậu cười cái gì.

La Tư nhìn Hứa Mạt.

-Nhìn vào mắt tôi.

Giọng nói của Hứa Mạt như có ma lực, ánh mắt La Tư nhìn hắn, chỉ cảm thấy con ngươi của Hứa Mạt sâu thẳm đáng sợ, chấn động lòng người.

-Mấy ngày nay cậu cố ý thu hút sự chú ý của tôi, muốn lợi dụng tôi để tiếp cận Tác Lôi Và Y Trạch, từ đó khiến bọn học bỏ tiền đầu tư, trước đây cậu cũng đã mượn sức mạnh của người khác, nhưng vì sự tham lam và xảo quyệt của người Tháp Nhĩ Đức sẽ không có người sẵn sàng giúp đỡ cậu đúng chứ?

Hứa Mạt nhìn chằm chằm La Tư.

-Cậu nói láo…

La Tư bị vạch trần sắc mặt hơi biến đổi.

-Cậu đừng quên rằng tôi đang học cái gì.

Hứa Mạt lạnh lùng nói, La Tư nhìn Hứa Mạt như nhìn kẻ thù.

Tên Hứa Mạt này thực sự là người hầu sao?

-Nói cho cậu một bí mật, thật ra tôi không phải người hầu.

Hứa Mạt dường như biết được trong lòng La Tư nghĩ gì tiếp tục nói, La Tư sững sờ nhìn hắn.

-Tôi là một quý tộc, hạm trưởng chiến hạm vũ trụ, che giấu thân phận đến đây để học tập, cậu biết mà tộc A Nặc Tư không nên để lộ.

Hứa Mạt nói với La Tư.

La Tư có hơi nghi ngờ nhìn Hứa Mạt sau đó nhìn Linh đang ngồi ở phía xa.

-Cậu nhìn thấy người con gái kia không? Chiến sĩ tộc A Nặc Tư, dũng cảm, xinh đẹp, cô ấy thật ra là người hầu bảo vệ tôi, hàng ngày đều đúng giờ đến đây, cậu hiểu không?

Hứa Mạt tiếp tục mê hoặc.

La Tư có chút tin vì quả thật mỗi ngày Linh đều đến đây theo dõi Hứa Mạt.

Rất có khả năng là như vậy.

Hai người đang nhập vai sao?

-Cậu không cần phải lợi dụng tôi để tiếp cận Tác Lôi và Y Trạch, tôi có thể bỏ tiền ra đầu tư.

Hứa Mạt nhìn La Tư.

-Thật sao?

La Tư nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

-Tất nhiên, nhưng vì sự khôn khéo của người Tháp Nhĩ Đức các cậu, tôi cần ký kết một thỏa thuận đủ tin cậy.

Hứa Mạt nhìn La Tư nói.

La Tư hơi do dự nhìn Hứa Mạt nói:

-Chỉ cần thỏa thuận không quá đáng quá thì không có vấn đề gì.

Trong đầu hắn đã có một kế hoạch kiếm tiền, nhưng điều kiện đầu tiên là cần có vốn.

-Yên tâm, thuyền trưởng vĩ đại sẽ không lừa dối cộng sự.

Hứa Mạt vỗ vai La Tư nói, La Tư cảm thấy thân phận của Hứa Mạt quả thật không bình thường, có lẽ là quý tộc lớn lưu vong của tộc A Mạn Đạt.

-Cậu về trước đi, chờ tôi lập bản thỏa thuận.

Hứa Mạt tiếp tục nói, La Tư gật đầu mang theo cảm giác lo lắng rời đi.

May mắn vậy sao?

Hắn không hề biết răng, sau khi nhớ quãng lại lịch sử đen tối này, hồi kí của La Tư viết rằng đó là khoảng thời gian tăm tối nhất của hắn, rơi vào âm mưu của Đại Ma Vương, từ đó trở thành nô lệ của Đại Ma Vương.

Hứa Mạt nhìn bóng lưng của La Tư, tên nhóc này lại muốn lấy lại những trang bị hư hỏng sau trận chiến của học viên khoa siêu phàm trường Lô Tạp Tư, sau đó mang đi sửa chữa rồi bán lại, nhân tài.

Rất nhiều học sinh ưu tú của đại học Lô Tạp Tư, gia đình căn bản không thiếu tiền, giống như Y Trạch nếu như trang bị hư hỏng quá nặng thậm chí không thèm sửa chữa, nhưng cho dù là trang bị hư hỏng giá trị cũng không hề thấp.

La Tư thân là người Tháp Nhĩ Đức trải qua thời đại lịch sử đen tối nhất, đến cả học phí cũng phải tự mình kiếm, trên người chẳng có nhiều tiền.

Nhưng Hứa Mạt không thể thông cảm được cho hắn chút nào.

Tên nhóc này vô cùng nham hiểm.

Ngày thứ hai, Hứa Mạt dưới sự giúp đỡ của một nữ sinh nào đó hắn quen biết đã lập ra một bản thỏa thuận, cho La Tư vay một phần tài sản của mình dưới hình thức đầu tư, nhưng thỏa thuận quy định, nếu kiếm được tiền thì trừ đi chi phí hắn phải chia một nửa lợi nhuận, nếu lỗ thì La Tư phải hoàn trả đầy đủ khoản nợ.

Nếu La Tư bị phát hiện là lừa đảo, sẽ phải đền bù gấp mười.

Đây là điều khoản ngang ngược nhưng La Tư vẫn cắn răng đặt bút kí.

Cuộc sống trong thư viện vô cùng phong phú.

Mỗi ngày đều có người đến ‘vây xung quanh’ Hứa Mạt.

Lúc này hắn đang ngồi đọc sách trên bàn, Tác Lôi ở bên cạnh hỏi:

-Gần đây đang theo đuổi một cô gái, một quý tộc của hành tinh Lô Tạp Tư, cô ấy không cần cái gì cả thế là có ý gì?

Hứa Mạt liếc mắt nhìn hắn nhưng không để ý tới.

Sản phẩm này gây nghiện rồi?

Hứa Mạt nhìn ra Tác Lôi không có cách nào khác ngoài việc ném tiền, trải qua sự việc lần trước, ai còn dám đáp ứng hắn.

-Người anh em tốt.

Tác Lôi lấy ra một cọc tiền nhét cho Hứa Mạt.

Hứa Mạt đút vào túi áo nói:

-Xây dựng hình ảnh.

-Xây dựng hình ảnh?

Tác Lôi hỏi, Hứa Mạt lại tiếp tục đọc sách.

Tác Lôi lộ ra vẻ mặt hiểu biết, lại lấy ra ba cọc tiền nhét cho Hứa Mạt.

-Tôi không phải người vì tiền mà bán đứng đức tin, nhưng thấy sự nhiệt huyết trong tình yêu của cậu tôi tin rằng Tác Lôi huynh đệ lần này là thật lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận