Căn Cứ Số 7

Chương 1287: Sự sỉ nhục

Quả nhiên, nghe Tát Da nói như vậy, Hoắc Luân Tư nói:

-Tát Da, việc này không liên quan gì đến ngươi, mà là vấn đề quản lý cung điện Đế Tư của ta.

Nói xong, ánh mắt hắn lạnh lùng liếc Cao Hồng một cái, nói:

-Đi ra ngoài.

Hiển nhiên, Hoắc Luân Tư cũng rất tức giận, lời nói của Tát Da làm cho hắn cảm thấy rất mất mặt. Đối phương nguyện ý gia nhập Cung điện Đế Tư của bọn họ, nhưng bọn họ ngay cả ba vị trí trong Cung điện Đế Tư cũng không làm xong, còn nảy sinh rắc rối, điều này chẳng khác nào bảo hắn không có năng lực.

Cao Hồng nghe Hoắc Luân Tư nói thì đã biết việc này không còn khả năng xoay chuyển nữa rồi, cho dù là vì thể diện, đối phương cũng không hề cho Hứa Mạt một cơ hội công khai cạnh tranh, trực tiếp bị chặn đường.

Nghĩ đến đây, Cao Hồng đột nhiên cảm thấy thật nực cười, không phải là bởi vì hắn đã bỏ công sức vào đấy.

Mà là lấy thực lực của Hứa Mạt, hắn đã bị Cung điện Đế Tư cho một cái tát vào giây phút cuối cùng, bị đuổi khỏi trò chơi và bị tước vị trí được đề cử.

Ai có thể chịu được sự sỉ nhục như vậy?

Tuy nhiên, gia tộc Cung điện Đế Tư giàu có và quyền lực, họ là thế lực tu luyện siêu phàm giả mạnh nhất Hành tinh Khắc Lạc Y, sánh vai với Ma Vân Tháp, Ô Lạp Nặc Tư gia tộc và Đại Địa Võ Quán, làm sao có thể để ý đến một siêu phàm giả tham gia tuyển chọn chứ?

Bọn họ cũng không thể dấy lên bao nhiêu sóng gió.

-Hoắc Luân Tư, các ngươi tùy ý ra quyết định, hủy hoại tiền đồ của người khác và cũng hủy đi uy tín của mình. Cung điện Đế Tư như vậy còn muốn cạnh tranh với Ma Vân Tháp và Ô Lạp Nặc Tư gia tộc sao?

Cao Hồng lớn tiếng chế nhạo:

-Ta sẽ chống mắt lên xem Cung điện Đế Tư của ngươi suy bại như thế nào.

Nói xong, hắn trực tiếp phất tay áo rời đi, xé bỏ các vật phẩm tiêu chuẩn của cung điện Đế Tư trên người và ném chúng xuống đất.

Hắn không thể ở lại Cung điện Đế Tư này nữa.

Nếu như tiếp tục ở lại cung điện Đế Tư, hắn không biết giấu cái mặt này đi đâu.

Những người trong phòng tiếp khách đều sững sờ khi nhìn thấy Cao Hồng tay trắng bỏ đi, sau đó sắc mặt của Hoắc Luân Tư trở nên tái mét, hắn tức giận hét lên:

-Đồ khốn kiếp, đuổi hắn đi.

-Ta sẽ tự mình đi.

Tiếng vọng của Cao Hồng từ bên ngoài truyền đến, vang vọng cả căn phòng.

Hoắc Luân Tư vô cùng tức giận, lồng ngực phập phồng, sắc mặt u ám.

La Tác bên cạnh ánh mắt lạnh như băng, tên Cao Hồng này ngược lại cũng có khí phách, nhưng bởi như vậy, hắn cũng đã đạt được mục đích khiến Cao Hồng rời khỏi cung điện Đế Tư.

-Hoắc Luân Tư tiên sinh, nếu không có việc gì nữa thì ta về trước.

Lúc này, Tát Da ở bên cạnh lên tiếng, Hoắc Luân Tư nhìn Tát Da, bình tĩnh lại, đứng dậy nói:

-Khiến cho ngươi chê cười rồi.

-Thật có lỗi.

Thân sĩ Tát Da xin lỗi nhưng trên mặt không có bao nhiêu sự chân thành, Hoắc Luân Tư nói:

-Không liên quan gì đến ngươi, để ta xử lý.

…………

Hứa Mạt và những người khác vẫn đang chờ đợi, nhưng vào lúc này, khi nhìn thấy Cao Hồng giận đùng đùng quay trở về, họ không khỏi cảm thấy nghi ngờ.

-Chú Hồng, có chuyện gì vậy?

Hứa Mạt hỏi.

-Hứa Mạt, ta có lỗi với cậu.

Cao Hồng mở miệng nói.

-Xảy ra chuyện gì?

Hứa Mạt thắc mắc hỏi.

Cao Hồng chỉ đơn giản kể lại chuyện vừa rồi, Hứa Mạt híp mắt lại, trong đôi mắt sâu thẳm kia chợt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Vào giây phút cuối cùng này, tước bỏ hạn ngạch tiến cử của họ?

Loại hành vi này đã quá mức tồi tệ rồi.

Không hứa trước với họ, không đưa ra chỉ tiêu tiến cử thì họ cũng chẳng nói làm gì, cứ đi chỗ khác thôi.

Nhưng đến thời điểm cuối cùng nộp danh sách lại tước đoạt vị trí của bọn họ. Một khi nộp đủ danh ngạch, Áo Thần Điện sẽ phát ra tư cách tuyển chọn, hết thảy đều đã định đoạt, bọn họ sẽ bỏ lỡ lần tuyển chọn này.

-Hứa Mạt, chuyện này là lỗi của ta.

Việc này vẫn luôn do Cao Hồng phụ trách, tuy rằng quyết định cuối cùng không phải là hắn đưa ra nhưng hắn cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, cảm thấy có hơi hổ thẹn với đám người Hứa Mạt.

Lôi Ân đã giới thiệu Hứa Mạt cho hắn ngay từ đầu, nhưng hắn không bao giờ ngờ rằng mọi chuyện lại kết thúc như thế này.

-Chú Hồng, chuyện này không liên quan gì đến chú.

Hứa Mạt đương nhiên không phải là người không thể phân biệt đúng sai, Cao Hồng không thể đưa ra quyết định về vấn đề này, đây là một tình huống bất ngờ. Để bọn họ có thể tham gia vào cuộc tuyển chon Áo Thần Điện lần này, Cao Hồng cũng đã nỗ lực rất nhiều, hơn nữa còn huấn luyện cùng bọn họ.

Làm thế nào hắn lại muốn nhìn thấy một kết cục như vậy?

Cung điện Đế Tư, bởi vì Tát Da muốn ba cái danh ngạch, trực tiếp tước đoạt danh ngạch đề cử của bọn họ.

Hơn nữa, một lời giải thích cũng không có.

-Đi, chúng ta đi các thế lực siêu phàm giả khác xem, hiện tại còn kịp hay không, ta cũng hỗ trợ tìm bạn bè hỏi một chút, xem có ai không nộp hay không.

Cao Hồng mở miệng nói.

-Đi?

Hứa Mạt lộ ra vẻ kỳ quái:

-Chú Hồng, chú…

-Không ở lại một nơi như vậy cũng không sao, ta đã quyết định rời khỏi Cung điện Đế Tư.

Cao Hồng nói.

Hứa Mạt không nói nên lời, chuyện này không liên quan gì đến Cao Hồng, nhưng hắn cũng bị dính líu vào.

Thế nhưng, với thực lực của Cao Hồng, chắc chắn không cần lo lắng không có nơi nào để đi, dù sao hắn cũng đang ở cấp độ tuyệt cảnh.

-Bây giờ, e rằng đã quá muộn.

Hứa Mạt mở miệng nói, hôm nay là ngày các thế lực lớn đệ trình danh sách đề cử, Cung điện Đế Tư cũng nộp lên, cho nên thời gian cũng không còn nhiều.

Mặc dù Cao Hồng hỏi có thế lực khác còn chưa nộp hay không, nhưng cũng tất nhiên đã xác nhận danh sách đề cử, lúc này làm sao có thể vì hắn mà làm chuyện tương tự của Cung điện Đế Tư, thay đổi danh ngạch đề cử của người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận