Căn Cứ Số 7

Chương 1026: Mắc kẹt

Đương nhiên, mặc dù hắn lợi dụng bọn họ nhưng cũng mang đến lợi ích cho tất cả mọi người, đây xem như là đôi bên cùng có lợi.

Hắn còn giật dây Y Lệ Toa Bạch đi tranh đoạt quyền thừa kế, đây là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, nếu không cẩn thận chính là chuốc họa vào thân.

Cho nên, bản thân Hứa Mạt đương nhiên cũng không phải là người tốt lành gì, những thứ này đều là mặt tối của hắn.

Tạp Đặc thấy Hứa Mạt lạc đề liền quay lại chủ đề ban đầu.

-Người quen thuộc nhất với Đạo Cách Lạp Tư, ở trường mà nói, hẳn là Ngải Vi Nhi, bạn gái Đạo Cách Lạp Tư.

Tạp Đặc nói.

-Ngải Vi Nhi.

Hứa Mạt cũng không biết, trước kia hắn chưa từng để ý đến cuộc sống riêng tư của Đạo Cách Lạp Tư, cho nên dĩ nhiên sẽ không biết bạn gái của Đạo Cách Lạp Tư.

-Có ảnh của cô ấy không?

Hứa Mạt hỏi.

-Có.

Tạp Đặc nói, tài nguyên của trường học rất dễ tìm.

-Gửi ảnh và thông tin của cô ấy cho tôi.

Hứa Mạt nói.

-Được.

Tạp Đặc cũng không hỏi nhiều, sau khi cúp máy, hắn nhanh chóng gửi ảnh chụp cùng với thông tin cơ bản của Ngải Vi Nhi cho Hứa Mạt.

Ngải Vi Nhi có mái tóc dài vàng óng, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan lập thể*, làn da trắng nõn và đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, ở Đại học Lư Tạp Tư cũng coi như là một mỹ nữ hàng đầu.

*Ngũ quan lập thể: các đặc điểm trên khuôn mặt ba chiều thường đề cập đến vầng trán đầy đặn, xương mày cao, sống mũi cao, hốc mắt trũng và đường viền hàm rõ ràng.

Cô ấy sinh ra trong một gia đình quý tộc của liên bang Lư Tạp Tư, tuy nhiên không có quyền lực như gia tộc Đạo Cách Lạp Tư nhưng gia cảnh cũng khá tốt, hiện cô ấy đang là sinh viên năm ba của trường đại học Lư Tạp Tư.

Hứa Mạt nhớ kỹ gương mặt này, nhưng đại học Lư Tạp Tư rất lớn, muốn tình cờ gặp nhau chỉ sợ cũng không dễ dàng, hơn nữa, không phải sinh viên nào cũng sẽ đến thư viện đọc sách.

Hứa Mạt ngay lập tức nghĩ đến Tác Lôi, đã đến lúc sức mạnh đồng tiền của Tác Lôi phát huy tác dụng.

Sau khi gửi tư liệu của Ngải Vi Nhi cho Tác Lôi, Hứa Mạt kèm một tin nhắn:

-Người anh em Tác Lôi, tìm cách để cô ấy đến thư viện một chuyến.

Một lát sau, Hứa Mạt nhận được điện thoại của Tác Lôi.

-Người anh em Hứa Mạt, không phải chứ, nhiều mỹ nữ như vậy còn chưa đủ?

Tác Lôi mở miệng hỏi.

-???

Hứa Mạt nói:

-Người anh em Tác Lôi, cậu có chút hiểu lầm thì phải?

-Ngải Vi Nhi này rất đẹp, nhưng mà, Zero, Y Lệ Toa Bạch công chúa, Nam Tương Y… Ôi, người anh em Hứa Mạt, cậu quá tham lam rồi đấy.

Tác Lôi nói.

-…..

Hứa Mạt nghe thấy giọng nói buôn chuyện của Tác Lôi, nói:

-Bạn gái của Đạo Cách Lạp Tư.

-Ồ!

Tác Lôi nói:

-Hứa Mạt đại ca, bội phục.

Đây là muốn đào chân tường Đạo Cách Lạp Tư, thâm nhập vào sào huyệt của địch sao?

-Cút đi!

Hứa Mạt mắng:

-Có làm được không?

-Dễ thôi, nhờ bạn cô ấy giúp là được.

Tác Lôi mở miệng nói:

-Cứ giao cho tôi.

-Nhanh lên.

Hứa Mạt nói.

-Người anh em Hứa Mạt, cậu thật không đứng đắn.

Tác Lôi cúp máy liên lạc, vội vàng đến vậy sao?

Hứa Mạt trong lòng chửi thầm, đầu óc tên này chứa cái gì vậy?

Nếu Ngải Vi Nhi là bạn gái của Đạo Cách Lạp Tư, cô ấy đương nhiên là người hiểu rõ Đạo Cách Lạp Tư nhất trong trường, hắn muốn xem thử từ trên người cô có thể tìm thấy nhược điểm của Đạo Cách Lạp Tư hay không.

Hiệu suất làm việc của Tác Lôi vẫn rất cao.

Ngày hôm sau, Ngải Vi Nhi và một người bạn xuất hiện tại thư viện Đại học Lư Tạp Tư.

Cô mặc một bộ quần áo giản dị, vóc người cao ráo và đôi chân thon dài thu hút rất nhiều ánh nhìn.

Cô vừa đến Hứa Mạt liền chú ý tới, nhưng cũng không lập tức tiến lên mà tiếp tục cúi đầu đọc sách.

Ngải Vi Nhi và bạn của cô đi về phía kệ sách, tìm sách ở đó để đọc.

Một lát sau, Hứa Mạt đi tới giá sách nơi các cô đứng, đặt một quyển sách về vị trí cũ, lơ đãng nhìn về phía Ngải Vi Nhi và bạn của cô, hỏi:

-Bạn học, có cần giúp đỡ không?

Ngải Vi Nhi nhìn về phía Hứa Mạt, cô biết Hứa Mạt.

Hứa Mạt cũng xem như là người nổi tiếng ở đại học Lư Tạp Tư, hơn nữa, lúc trước Đạo Cách Lạp Tư và thái tử Tra Nhĩ đến thư viện đã xảy ra chút mâu thuẫn với Hứa Mạt, cô chú ý đến chuyện đó, bởi vậy cũng có chút ấn tượng với Hứa Mạt, một nhân viên quản lý thư viện chăm chỉ và hiếu học.

-Không cần.

Ngải Vi Nhi khẽ lắc đầu:

-Cảm ơn.

Hứa Mạt để ý đến đôi mắt của Ngải Vi Nhi không đẹp như trong ảnh, không phải vì cô ấy xấu hơn mà là đôi mắt của cô ấy dường như không có ánh sáng, có cảm giác uể oải và sa sút tinh thần, trong khi bức ảnh mà Hứa Mạt nhìn thấy thì đầy sức sống tuổi trẻ và ánh mắt rất sáng.

-Nơi này có rất nhiều sách, có lẽ sẽ tiết kiệm được một chút thời gian.

Hứa Mạt nhìn ánh mắt Ngải Vi Nhi, cười nói:

-Đây cũng là một trong những công việc của tôi.

Ngải Vi Nhi hơi do dự, tuy Hứa Mạt và Đạo Cách Lạp Tư xảy ra mâu thuẫn nhưng ấn tượng của cô đối với Hứa Mạt cũng không tệ, đây là một người rất chăm học.

-Được.

Ngải Vi Nhi gật đầu nói:

-Tôi muốn tìm một vài cuốn sách văn học, có thể giúp cho người ta bình tĩnh lại.

Hứa Mạt nghiêm túc nhìn Ngải Vi Nhi, bắt gặp ánh mắt của Hứa Mạt, Ngải Vi Nhi có hơi né tránh. Cô cảm thấy đôi mắt đó thâm sâu sáng ngời, như thể nhìn thấu tâm tư của cô, cô liền tránh đi ánh mắt của Hứa Mạt.

-Được, chờ một chút.

Hứa Mạt mở miệng nói.

Cái gọi là làm cho người ta có thể bình tĩnh lại, là muốn tìm kiếm sự an ủi về tinh thần sao?

Một lát sau, Hứa Mạt tìm được hai quyển sách trở về, đưa cho Ngải Vi Nhi nói:

-Một quyển là tự truyện, một nghệ sĩ nổi tiếng khi còn trẻ vì thất bại trong tình cảm, đến nỗi đánh mất cả chính mình. Cô ấy cho rằng mình không có gì, từng nghĩ đến việc tự sát, trải qua rất nhiều chuyện, cô ấy bắt đầu suy ngẫm lại, tìm lại chính mình trong âm nhạc và trở thành một nhạc sĩ nổi tiếng. Nhiều năm sau, cô nhớ lại và ngẫm nghĩ về quá khứ đó, cho rằng mình đã bị mắc kẹt vào thời điểm đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận