Căn Cứ Số 7

Chương 973: Y Lệ Toa Bạch biết rồi

Hành tinh Lư Tạp Tư, Sở quyết tài Thập Tự.

Nơi này là chỗ cực kỳ quan trọng của hành tinh Lư Tạp Tư, là cơ quan người siêu phàm mạnh nhất ở đây.

Sở trưởng của Sở quyết tài có địa vị rất cao ở hành tinh Lư Tạp Tư, đến cả quốc vương của hành tinh cũng phải nể mặt vài phần.

Liên quan tới chuyện người siêu phạm, hầu hết đều sẽ giao cho Sở tài quyết Thập Tự điều tra.

Chuyện Hứa Mạt ám sát cũng được đưa tới chỗ Sở tài quyết Thập Tự.

Nơi đó xảy ra giao chiến, xuất hiện năng lượng chấn động dẫn tới sự chú ý của cơ quan này.

Ngay lúc bây giờ, tại một căn phòng làm việc của Sở tài quyết Thập Tự, một người thanh niên đang cầm tài liệu trong tay.

-Nói như vậy, hành động ám sát này bắt nguồn từ chuyện tranh chấp ở sân thi đấu Cơ Giới Chi Thần à? Mục đích là để nhằm vào tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh.

Người đó mở miệng nói.

-Ừ.

Cô gái bên cạnh gật đầu:

-Tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh nắm trong tay vũ khí siêu năng, nhất định phải chú ý đến.

-Hứa Mạt, nhân viên quản lý sách báo của đại học Lư Tạp Tư, người siêu phàm của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, có danh hiệu là Thợ săn, từng đánh bại Tư Đặc Lâm của đoàn kỵ sĩ Hoàng Gia trong trận chiến cơ giới siêu thần.

Người thanh niên nhìn tài liệu trong tay, hình như có điểm gì đó khá thú vị.

Bất kể là tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh hay là Hứa Mạt.

-Có thể nhìn ra trong trận chiến đấu ngày hôm đó, Thợ săn hẳn là Hứa Mạt, chỉ là tài liệu thẩm gia liên quan đến hắn ta ghi hắn là người của tộc A Nặc Tư.

-Thú vị đấy.

Người kia cười cười nói:

-Trước đó ở đại học Lư Tạp Tư từng xảy ra một trận chiến, thị vệ của Y Lệ Toa Bạch đánh bại thành viên của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện. Y Lệ Toa Bạch là cổ đông của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, có khi nào tên thị vệ kia cũng là Hứa Mạt hay không?

-Không loại trừ khả năng này.

Đối phương đáp lại:

-Cơ mà, nếu đây là chuyện của công chúa Y Lệ Toa Bạch, ngươi nên báo cho công chúa một chút. Những việc còn lại, chúng ra không cần phải quan tâm, trong lòng công chúa hiểu rõ là được.

-Được.

Người thanh niên gật đầu, đi ra khỏi phòng làm việc, sau đó bấm số máy truyền tin của Y Lệ Toa Bạch.

Đại học Lư Tạp Tư, Y Lệ Toa Bạch cảm thấy hơi kỳ quái. Ca Nhĩ là người của Sở tài quyết Thập Tự. Mặc dù bọn họ đã từng tiếp xúc, nhưng cũng không quá thân quen, sao Sở tài quyết Thập Tự lại đến tìm cô?

-Ngài Ca Nhĩ.

Sau khi bắt máy, Y Lệ Toa Bạch chào hỏi.

-Y Lệ Toa Bạch điện hạ.

Ca Nhĩ nói:

-Có một chuyện, không biết Y Trạch và Tạp Đặc đã nói với ngài hay chưa, cần phải báo lại với ngài một chút.

-Chuyện gì vậy?

Y Lệ Toa Bạch hỏi.

-Liên quan đến chuyện Hứa Mạt tiên sinh và trợ lý tổng giám đốc tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh Diệp Thanh Điệp bị tập kích, hẳn là do tranh chấp ở sân thi đấu Cơ Giới Chi Thần dẫn đến. Chúng tôi đã nói thân phận của hung thủ nói cho Y Trạch và Tạp Đặc rồi.

Ca Nhĩ trả lời.

Y Lệ Toa Bạch nghe được lời nói của Ca Nhĩ xong, trái tim liền đập mạnh liên hồi.

Hứa Mạt và Diệp Thanh Điệp bị tập kích?

Y Trạch và Tạp Đặc đâu có kể với cô.

Hứa Mạt sao lại quen biết Diệp Thanh Điệp? Hơn nữa, Hứa Mạt lại có quan hệ gì với chuyện tranh chấp ở sân thi đấu Cơ Giới Chi Thần?

Nhưng mà nghe ý tứ của Ca Nhĩ, đối phương hiển nhiên cho là cô biết chuyện này.

Nhưng mà, cái gì cô cũng không rõ.

Trong chốc lát, trong đầu Y Lệ Toa Bạch hiện ra rất nhiều suy nghĩ, trái tim nảy lên kịch liệt. Cô rốt cuộc cũng nghĩ ra chính mình đã sơ sót ở chi tiết nào.

Khốn kiếp, khốn kiếp!

Một đám khốn kiếp!

-Y Lệ Toa Bạch điện hạ...

Ca Nhĩ nghe thấy bên kia không có âm thanh nào liền gọi to. Y Lệ Toa Bạch đè xuống nội tâm đang run lên, mở miệng đáp:

-Ta biết rồi, ngài Ca Nhĩ có nghi vấn gì rồi sao?

-Không có, tôi chỉ báo cáo chuyện này một tiếng với công chúa thôi. Nếu Y Lệ Toa Bạch đã biết thì chắc bên chúng tôi không cần phải báo cáo lên hoàng thất nữa nhỉ?

Ca Nhĩ hỏi.

-Không cần đâu.

Y Lệ Toa Bạch nói.

-Tốt rồi, vậy sự việc lần này dừng ở đây. Sở tài quyết Thập Tự không đi sâu điều tra nữa.

Ca Nhĩ đáp lại. Nếu Y Lệ Toa Bạch đã biết thì bọn hắn cũng không can thiệp đến việc riêng của cô làm gì.

-Cảm ơn.

Y Lệ Toa Bạch nói, cô hiểu rõ ý của Ca Nhĩ.

Bỏ máy truyền tin xuống, Y Lệ Toa Bạch vẫn ngẩn người như cũ. Trong nháy mắt, vô số thông tin hỗn loạn như thủy triều tràn vào trong đầu của cô. Người cô bỗng hơi run rẩy, không biết có phải là do tức quá hay không.

Khốn nạn, đám khốn nạn kia, thì ra chỉ có mình cô là kẻ ngu!

Hứa Mạt và Diệp Thanh Điệp, cô rốt cuộc cũng hiểu tại sao Diệp Thanh Điệp lại dùng ánh mắt đó nhìn mình ở buổi tiệc sinh nhật. Cô cuối cùng cũng biết sao ngày đó Y Trạch và Tạp Đặc lại phải đến thư viện làm gì, Hứa Mạt vì sao phải bị đánh xin nghỉ phép, Linh và Hứa Mạt vì cái gì lại có ý kiến với cô.

Thầm mến? Nghĩ đến những tin đồn kia, Y Lệ Toa Bạch lại cảm thấy da mặt mình nóng bỏng.

Hứa Mạt, Thợ săn, tiên sinh!

Nhân viên quản lý sách báo đại học Lư Tạp Tư, Thợ săn đánh bại Tư Đặc Lâm ở cuộc chiến siêu thần, kỵ sĩ bảo vệ cô cùng là một người.

Cô sớm phải nghĩ tới rồi, có rất nhiều chi tiết đã lộ ra dấu hiệu, nhưng mãi không thể nào xâu chuỗi lại được. Sau khi nghe được Ca Nhĩ nói, tất cả thông tin bỗng dưng lại được kết nối lại với nhau.

Cô tức giận đến run tay.

-Tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh!

Y Lệ Toa bạch nghĩ đến tập đoàn, liền biết được vì sao Y Trạch và Tạp Đặc lại cùng nhau cho cô cổ phần, là Hứa Mạt bảo thế. Vậy nên, hắn ta và Y Trạch Tạp Đặc, Tát Lôi và Diệp Tạp Lâm Na đều quen nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận