Căn Cứ Số 7

Chương 220: Cuộc sống trong học viện của Hứa Mạt

-Học tập cho giỏi đi, thứ cháu cần phải học trong học viện vẫn còn có rất nhiều, thí dụ như kỹ xảo chiến đấu.

Ông lão dặn dò, chắp hai tay sau lưng, quay người rời đi.

-Xưng hô với lão tiên sinh như thế nào ạ?

Hứa Mạt hỏi.

-Tại học viện, cứ gọi thầy giáo là được.

Ông lão tùy ý nói.

-Thầy đi thong thả.

Hứa Mạt nói.

Ông lão rời đi.

Tiểu Thất nói thầm:

-Lão già này có lai lịch gì? Hình như rất lợi hại.

-Hẳn là chủ nhân nơi này.

Hứa Mạt mở miệng nói.

Lâm Thanh Trạch dẫn hắn tới đây, có lẽ không phải là hành vi tùy ý, mà là cố tình làm.

Nhất định ông lão kia không đơn giản.

-Có thể là cường giả cấp B, thậm chí là B+.

Diệp Thanh Điệp nói.

-B?

Hứa Mạt nghĩ đến Bản Trạch Danh, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua dấu bàn tay. Sợ là, không chỉ thế!

....

Vào lúc nhóm Hứa Mạt hưởng thụ hoàn cảnh tu luyện yên tĩnh. Bên ngoài lại vô cùng sôi nổi.

Lễ khai giảng của tám đại học viện siêu phàm là chương trình phát sóng trực tiếp, vô số người thành phố Cương Khung đều nhìn thấy, vào lúc viện trưởng Lâm Thanh Trạch chấp hành Học viện Nặc Á phát giấy chứng nhận cho Minh Huy của tập đoàn nhà họ Minh thì đột ngột chạy mất, chuyện này dẫn tới độ chú ý không nhỏ.

Sau đó phóng viên trong học viện biết được, có thể là bởi vì học viện Nặc Á đã kiểm tra đo lường ra học viên cấp A thậm chí là cấp bậc A+.

Nhưng mà không công khai.

Chính vì vậy mới càng khiến người ta muốn thăm dò chân tướng.

Học viện Nặc Á đang ẩn giấu điều gì?

Đến tột cùng thì tên học sinh mới kia là ai, vì sao Lâm Thanh Trạch lại vì cậu ta mà không để ý đến buổi lễ tốt nghiệp.

Rất nhiều người suy đoán, so với A, khả năng độ dung hợp nguyên lực của tên tân sinh thần bí kia là A+ lớn hơn.

Chỉ có như vậy mới có thể khiến Lâm Thanh Trạch coi trọng như vậy.

Lần này khai giảng, trước đó cả tám đại học viện siêu phàm đã xuất hiện hai tên học viên A+.

Một người ở học viện Thế Tước, một người thuộc học viện Nam Minh.

Học viện Nặc Á đã xuất hiện người thứ ba sao?

Rất nhiều người đều muốn biết, đến tột cùng học viên thần bí là thần thánh phương nào.

Minh Huy cũng muốn biết, hắn trở thành ông trùm bối cảnh (phông nền).

Tập đoàn nhà họ Minh hắn, đã bỏ ra 100 triệu đồng liên bang, đây không phải một con số nhỏ.

Nhưng, thế mà Lâm Thanh Trạch lại ném giấy chứng nhận chạy mấy ngay khi phát giấy chứng nhận....

Có thể tưởng tượng được tâm trạng của Minh Huy như thế nào.

Đương nhiên, người tò mò nhất không phải Minh Huy, mà là Tôn mập mạp.

Tôn mập mạp đã tốn số tiền không thể ít hơn Minh Huy.

Lúc này, trái tim hắn cứ đang đập bình bịch không ngừng.

Hắn đã xem tin tức.

Thành phố Cương Khung đều đang đồn đãi về học viên học viện A+ thần bí của Nặc Á.

Nhưng Tôn mập mạp có dự cảm, không chỉ A+!!

Hắn chưa từng nghe nói học viện nào lại trực tiếp tặng phòng cho tân sinh A+ trước khi nhập học.

Hơn nữa còn là viện trưởng Lâm Thanh Trạch chấp hành xử lý, đồng thời yêu cầu giữ bí mật nghiêm ngặt.

Thế này thì sao có thể là A, cái này mẹ nó phải là S!!!

Có thể tưởng tượng được tâm trạng của Tôn mập mạp như thế nào.

Học viện Nặc Á che giấu đại lão cấp S, không có ai biết.

-Cha, làm sao mà cha còn chưa đi?

Tôn Tiểu Tiểu nhảy nhót tới, không biết cha tìm cô là vì chuyện gì, gặp mặt cực gấp.

-Tiểu Tiểu à.

Tôn mập mạp nhìn con gái của mình:

-Các con có nghe nói về học viên thần bí trong học viên chưa?

-Dạ.

Tôn Tiểu Tiểu gật đầu:

-Tất cả mọi người đều đang nghị luận luôn mà.

-Con cần phải để ý một chút, nhìn xem học viện có xuất hiện người mới lợi hại gì hay không, trừ hai người đã công khai kia ra.

Tôn mập mạp dặn dò.

-Cha, từ bao giờ mà cha đã bát quái như thế.

Tôn Tiểu Tiểu nhếch miệng.

-Tiểu Tiểu ơi, con phải nhớ kỹ, nếu tìm được, nhất định phải trở thành bạn bè tốt với người ta.

Tôn mập mạp nói, đó chính là S đó.

Cấp S là khái niệm gì, mấy năm rồi toàn bộ thành phố Cương Khung mới xuất hiện một người!

-Bạn bè tốt?

Con mắt Tôn Tiểu Tiểu chuyển động.

-Đúng, bạn rất thân rất tốt, kiểu như bạn bè nam nữ thì tốt hơn.

Tôn mập mạp nói.

Dù sao cũng cho đồ cưới từ sớm rồi.

-Tôn mập mạp, cha làm thế chính là bán nữ cầu vinh.

Tôn Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn Tôn mập mạp nói:

-Tại sao tôi lại có thể có loại cha như ông, không phải là A+ thôi à, có cần thiết hay không.

-Tiểu Tiểu, lần này con nghe cha là được.

Tôn mập mạp nói, đây không phải là A đâu!

-Được được, biết.

Tôn Tiểu Tiểu quay người phẩy phẩy tay:

-Trở thành bạn bè tốt.

-Nhất định phải nhớ kỹ.

Tôn mập mạp dặn dò.

Nếu tìm được một đứa con rể cấp S, lão Tôn gia sẽ phát đạt rồi.



Sáng sớm, mặt trời vừa mọc.

Trong học viện, tràn đầy sức sống.

Hôm nay là ngày học thứ hai ở học viện Nặc Á, các học viên mới sẽ được phân vào các khoa và thực hiện bài kiểm tra toàn diện.

Không chỉ là kiểm tra tư chất dung hợp nguyên lực và đẳng cấp nguyên lực.

Ví dụ, khoa người máy cần phải kiểm tra tốc độ phản ứng của hệ thần kinh, tốc độ phản ứng của cơ thể, thể lực,...

Khoa máy móc, cần kiểm tra tốc độ phản ứng hệ thần kinh, trình độ thuần thục với vũ khí máy móc,...

Khoa chiến sĩ nguyên lực, cần phải kiểm tra về năng lực và tố chất các khía cạnh khác nhau

Ngoài ra, còn có khoa xây dựng.

Đây là một danh mục lớn, bên trong lại phân thành các phân khu nhỏ.

Học viên siêu phàm chủ yếu hướng vào đào tạo, bồi dưỡng những người phi thường.

Vì là bồi dưỡng những người phi thường nên chủ yếu là bồi dưỡng khả năng chiến đấu thực tế.

Tất nhiên, cũng có rất nhiều khóa học lý thuyết và khóa học tự chọn đại chúng.

Mới sáng sớm, bốn người Diệp Thanh Điệp, Tiểu Thất, Tinh Vân và Ảnh đã đi đến khu vực giảng đường học viện.

Lâm Thanh Trạch đã sắp xếp ổn thỏa, sẽ tiến hành kiểm tra sự phù hợp đối với bốn người bọn họ và khiến họ trở thành học viên dự bị của học viện Nặc Á.

Bạn cần đăng nhập để bình luận