Căn Cứ Số 7

Chương 149: Cô dũng giả

Nhìn thấy hắn ra tay, vị nghị viện ngồi ở phía trên kia sợ đến thót tim, nhãi con tự nhiên xông lên làm cái gì không biết.

Tuy rằng hắn rất khẩn trương nhưng cũng không dám nói gì.

Chỉ trong nháy mắt hai người đã đụng độ, Hứa Mạt xuất đao, vẫn một đao chém chết, hoàn toàn không ngăn cản bước chân của Hứa Mạt một chút nào.

-Khốn khiếp! Mau giết chết hắn!

Nghị viện kia hét lớn một tiếng, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Những nhân vật lớn này cũng bắt đầu trở nên rối loạn, không còn bình tĩnh như trước nữa.

-Các ngươi xuống dưới chuẩn bị bắt hắn lại.

Tiến sĩ mở miệng nói với người đứng bên cạnh.

Toàn bộ người trong đấu trường lại lần nữa bị một người làm cho kinh sợ.

Tình huống càng ngày càng vượt khống chế, thực lực của Hứa Mạt làm cho đấu trường trở nên khó có thể kiểm soát được.

Hắn mạnh lên không ít.

-Cơ giáp cũng đi qua đi.

Y Mộ mở miệng nói.

Rất nhiều người từ trong đám người lập tức tách ra đi thẳng xuống dưới đấu trường.

Đám người xung quanh cũng xôn xao, các nhân vật lớn định ra tay phải không?

Bọn hắn muốn đối phó với người mặc giáp.

Bên trên đấu trường, Hứa Mạt trở thành trung tâm chính.

Tuyển thủ dự thi đấu trường Tinh Thiên đều chỉ dám đứng yên nhìn, không ai dám tuỳ tiện xuất thủ.

Hứa Mạt tiếp tục lao tới chỗ kia.

Nơi đó, hai người Khải Tư và Ngải Tuyết một trái một phải chuẩn bị sẵn tư thế đứng đón địch.

Ở hai hướng khác, Lâm Địch và Chu Vạn một người tay cầm song đao, một người khác cầm trường thương, cũng đồng thời lao đến chỗ Khải Tư và Ngải Tuyết, muốn chặn Hứa Mạt lại.

-Động thủ.

Khải Tư và Ngải Tuyết nhìn chằm chằm Hứa Mạt đang đánh tới, cơ thể cũng hành động.

Hai người cũng lao về phía Hứa Mạt, chân Ngải Tuyết đạp mạnh xuống dất, cơ thể bay vọt lên, chiến giáp màu đỏ rực bao bọc cơ thể, chiến đao trong tay chém ra một đường sáng màu đỏ hoa mỹ, bổ thẳng về phía Hứa Mạt.

kiếm nguyên lực của Khải Tư thì chém lên từ phía dưới.

Hai người một trên một dưới phối hợp ăn ý, cùng lúc tấn công Hứa Mạt.

Nhưng ngay khi bọn hắn tới gần, một cỗ từ trường năng lượng mạnh mẽ cũng cùng lúc ảnh hưởng đến cơ thể hai người, động tác của bọn hắn cũng trở nên chậm chạp hẳn đi.

Cùng lúc đó, truyền ra tiếng vang răng rắc, ánh chớp chạy dọc cơ thể Hứa Mạt và phía trên chiến đao của hắn.

Giờ khắc này chiến giáp trên người Hứa Mạt trở nên cực kỳ lộng lẫy, cơ thể hắn cũng bay vọt lên, cao ngang tầm với Ngải Tuyết, chém ra một đao từ trên xuống.

Chiến đao xuyên qua đao của Ngải Tuyết, bổ vào phía trên chiến giáp của nàng, âm thanh chói tai truyền ra, chiến giáp bị phá vỡ, một đao trảm tại cơ thể của nàng.

Cơ thể của nàng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lăn lộn trên mặt đất.

Sau khi đánh bay nàng, chiến đao của Hứa Mạt thuận thế bổ xuống, trảm vào kiếm nguyên lực của Khải Tư.

-Ầm!

Cơ thể Khải Tư trực tiếp bị áp đảo, đầu gối trùng xuống, kiếm nguyên lực rơi xuống đất.

Cơ thể Hứa Mạt tiến về phía trước, chiến đao tiếp tục chém tới, nhanh như ánh chớp.

Một đao phá giáp, chiến giáp của Khải Tư vỡ tan, Hứa Mạt đâm một đao vào cơ thể hắn, trực tiếp đâm xuyên qua người hắn.

Cơ thể Khải Tư bị chiến đao đẩy lùi về sau, ngã xuống trước người Ngải Tuyết.

Trong mũ giáp, khoé miệng Khải Tư không ngừng chảy máu, sắc mặt trắng bệch.

Hứa Mạt rút chiến đao ra, trực tiếp đâm một đao vào vị trí bị phá vỡ trên chiến giáp của Ngải Tuyết, xuyên vào cơ thể nàng.

Ngải Tuyết hoảng sợ nhìn tất cả, có chút tuyệt vọng.

Hai người liên thủ lại bị giết ngược lại.

-Quá mạnh!

Người trong đấu trường đều chấn động.

Người mặc giáp cầm chiến đao trong tay đứng tại đấu trường Tinh Thiên, vẫn vô địch như cũ.

Mỗi đao đều trí mạng, hai nhân vật lớn từng giết chết Tư Ba, bị hắn giết ngược lại.

Lâm Địch và Chu Vạn cũng đuổi đến nơi nhưng lại dừng chân lại.

Bởi vì Hứa Mạt đã gỡ mũ giáp của Khải Tư xuống, chiến đao trong tay kề lên cổ học hắn ta.

Chỉ cần Hứa Mạt khẽ động, Khải Tư sẽ trở thành người chết.

-Thả hắn ra.

Lâm Địch mở miệng nói với Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn hắn ta một cái.

Nói nhảm cái gì thế?

Đã đến mức này rồi còn muốn hắn thả người?

Hứa Mạt nhìn những tuyển thủ dự thi đấu trường Tinh Thiên, nói với Khải Tư:

-Nói cho bọn họ biết, kết cục khi bị các nhân vật lớn chọn trúng là gì.

Giọng nói của Hứa Mạt rất lớn, mọi người đều đang tập trung nhìn về phía hắn nên đều nghe được lời Hứa Mạt nói.

Trong lòng bọn họ run lên.

Được các nhân vật lớn chọn trúng không phải sẽ được đi đến thế giới bên trên sao?

Lời nói của Hứa Mạt là có ý gì?

Khải Tư biết mình không sống nổi, hắn bị chiến đao đâm xuyên, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng vết thương, khoé miệng hắn cũng đầy máu.

-Ngươi sẽ chết rất thảm.

Khải Tư lạnh lùng mở miệng nói ra.

-Xoẹt…

Chiến đao của Hứa Mạt cắt xoẹt qua yết hầu của hắn ta, máu tươi vẩy ra, sau đó buông tay.

Hai tay Khải Tư ôm lấy yết hầu, thân thể ngã xuống.

-Khải Tư.

Ngải Tuyết bên cạnh sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy kịch liệt, bên trong ánh mắt viết đầy hoảng sợ.

Hứa Mạt nhấc nàng lên, xoay mặt hướng về đám người, mở miệng nói:

-Ngươi tới nói đi!

Ngải Tuyết nhìn cơ thể co quắp của Khải Tư, bị doạ phát khóc.

Tuyệt vọng, bất lực.

Mấy vạn người xem có mặt tại đấu trường đều bị chấn động.

Cảnh này sao mà giống lúc bọn hắn ngược sát Tư Ba như vậy chứ.

Dưới chiến đao của Hứa Mạt, bọn hắn cũng chỉ như sâu kiến.

Những “nhân vật lớn” đến từ thế giới bên trên này cũng biết cảm giác tuyệt vọng là thế nào đi.



Vô số ánh mắt nhìn về phía Hứa Mạt.

Từng âm thanh bàn luận nhỏ to lần lượt truyền đến. Bọn hắn dần dần bắt đầu an tĩnh lại, muốn biết trên sân khấu thật sự đã xảy ra chuyện gì.

Người mặc áo giáp bắt lấy Khải Tư và Ngải Tuyết, giống như muốn để cho bọn hắn nói cái gì.

Nhưng sân thi đấu quá lớn nên bọn hắn chẳng nghe được gì.

Người mặc áo giáp đi vào sân thi đấu vì cái gì?

Đám người tự nhiên yên tĩnh lại.

Khi sân thi đấu vừa an tĩnh lại thì âm thanh bạo loạn phía ngoài lại truyền vào.

-Lật đổ nghị viện, phá hủy phòng thí nghiệm.

-Lật đổ nghị viện, nghiêm trị nghị viên.

-Xông lên.

Từng đợt âm thanh truyền vào bên trong sân đấu, còn kèm theo tiếng nổ dữ dội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận