Căn Cứ Số 7

Chương 164: Thế giới ngầm liệu sẽ có hy vọng không?

-Dân chúng ở thế giới ngầm từ lâu đã thờ ơ với mọi chuyện, chính ngươi cũng thấy rồi đấy, một năm trước dù là do sự việc của Ngõa Luân phơi bày ra ánh sáng thì bọn họ vẫn rất lãnh đạm, ồn ào một thời gian cũng dừng lại thôi.

Y Mộ nhìn chằm chằm Hứa Mạt nói:

-Ngày hôm đó, những người trên đấu trường vì sao lại giơ kiếm về phía ngươi?

-Bọn họ không biết sự thật sao?

-Không đổ máu, không phá vỡ hoàn toàn được ảo tưởng của bọn chúng, thì làm sao mà có được hy vọng.

Lời nói của ông ta có vẻ rất thuyết phục.

Làm cho người ta phải tin tưởng hắn.

Nhưng Hứa Mạt không tin.

Hắn là một kẻ hết sức hoang tưởng.

Một người hoang tưởng như thể lại nói là vì ngay thẳng, vì lương tâm thì anh làm sao có thể tin được.

Trong âm mưu lần này, không biết có bao nhiêu người bị lợi dụng, biết bao nhiêu người vì điều đó mà đánh đổi mạng sống.

Trừ khi Y Mộ là người đa nhân cách.

Thế thì tại sao Y Mộ lại phải nói dối anh?

-Tốt nhất ngươi hãy cho ta một lý do để không giết các con của ngươi.

Hứa Mạt nói.

Y Mộ nhất định sẽ phải chết.

Bản thân hắn cũng biết rõ Hứa Mạt sẽ không tha cho hắn.

Tất cả những người như Ba Tư, Lăng Dung, Tinh Vân đều nằm trong âm mưu của hắn thì Hứa Mạt sao có thể tha cho hắn được?

Không nói đến việc Hứa Mạt không tin lời hắn, cho dù hắn thật sự là vì giải cứu thế giới thì Hứa Mạt cũng vẫn sẽ giết hắn.

Y Mộ ngoảnh đầu nhìn người máy, bỗng nhiên cười lớn nói:

-Ngươi rốt cuộc là quái vật gì?

Hứa Mạt mặc dù không nằm trong kế hoạch lần này nhưng trong quá khứ đã vô tình giúp hắn rất nhiều.

Hơn nữa sự xuất hiện lần này của anh cũng khiến cho kế hoạch càng kỹ lưỡng hơn.

Có thể nói rằng Hứa Mạt vô hình chung như thêm dầu vào lửa, thậm chí có tác dụng mang tính quyết định.

Anh đã giết hết những người kia rồi, cứ như vậy đã giải quyết được rất nhiều phiền phức.

-Y Khải và Y Lỵ Na, có thể đem em gái ngươi và Lăng Dung đưa đến thế giới bên trên.

Y Mộ nói.

Hắn biết Hứa Mạt sẽ không dễ dàng tin lời hắn nên lại tiếp tục nói:

-Đám người Lăng Dung là được Y Lỵ Na đón về, nếu không phải do con bé thì lần trước đám người Lăng Dung đã bị phòng thí nghiệm đưa đi trở thành vật thí nghiệm rồi, cho dù ta đã làm những gì thì sẽ trả giá bằng cái mạng này, nhưng có rất nhiều chuyện Y Lỵ Na không hề biết, nó luôn nghĩ rằng cha đang giải thoát cho thế giới này.

-Vậy mục đích của ngươi là gì?

Hứa Mạt nói.

Y Mộ bỗng nhiên cười, điệu cười mang ý châm biếm.

Hắn là vì cái gì?

-Trong con mắt của những người ở thế giới ngầm, các nghị viên đều là các nhân vật lớn đến từ thế giới bên trên, không thể với tới, nhưng ở bên trên thì sao?

Y Mộ hỏi.

-Rất nhiều năm trước, ta được gia tộc cử đi lên bên trên, ở trong hệ thống công ty thì thế giới ngầm chẳng qua chỉ là nơi để giam cầm, những người tới đây cũng đều chỉ là người ngoài rìa, ta cũng như vậy còn những dòng dõi chính đều ở bên trên nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất.

-Còn ta, ta đã yêu một người con gái ở thế giới ngầm trong nhiều năm, ngươi có hiểu được điều này có ý nghĩa gì không?

Y Mộ như thể đang hỏi chính mình.

-Mang ý nghĩa khinh bỉ, khinh miệt, không có ai đồng ý chấp nhận thân phận của cô ấy, thậm chí còn ảnh hưởng đến các con của ta.

Sắc mạt Y Mộ dần trở dần biến dạng, giống như mang theo ngọn lửa thù hận:

-Bản thân ta có thể chịu được, nhưng liên lụy đến Y Khải và Y Lỵ Na thì ta không thể nào chịu đựng được tất cả những điều đó.

Ông ta nhìn Hứa Mạt lại nói:

-Việc của một năm trước là một cuộc đấu tranh để ta ngồi lên vị trí này, mọi thứ ngày hôm nay cũng là một cuộc đấu tranh, còn tại sao lại phải đấu thì chắc chắn là để phân chia quyền lợi, ta sẽ chết ở đây nhưng Y Khải và Y Lỵ Na, bọn chúng sẽ nhận được tài nguyên tốt hơn.

-Cho nên mọi thứ trong thế giới ngầm sẽ không thay đổi đúng không?

Hứa Mạt nói

-Ngươi thấy thế nào?

Y Mộ bỗng nhiên nở nụ cười.

Thay đổi?

Lấy gì để thay đổi.

Hứa Mạt đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.

-Những người đã từng gặp đám người Lăng Dung đều đã chết rồi, người của nghị viện cũng bị ngươi giết, những người khác sẽ chết trong trong tay dân chúng đang phẫn nộ, không ai biết được thân phận của đám người Lăng Dung.

Y Mộ nói với Hứa Mạt:

Y Lỵ Na sẽ đưa bọn họ lên trên, Lăng Dung sẽ nhận được đào tạo về âm nhạc, em gái ngươi sẽ có được sự giáo dục tốt nhất.

Hứa Mạt không nói nhưng nghe xong thật sự cũng hơi dao động, nhưng anh dựa vào đâu để có thể tin tưởng đối phương.

-Sau khi ta chết, anh là người ngoài cuộc du nhất biết được toàn bộ sự thật, nếu anh đem mọi chuyện kể cho người của công ty sau này tới đây, Y Khải và Y Lỵ Na sẽ có kết cục thế nào?

Y Mộ biết Hứa Mạt không tin hắn ta.

Y Lỵ Na và bọn họ đi lên, Hứa Mạt ở lại phía dưới, kiềm chế lẫn nhau.

Sau sóng gió này, Hứa Mạt nhất định sẽ bị công ty phát lệnh truy nã.

Điều kiện của Y Mộ làm cho người ta khó mà không động lòng.

-Y Khải.

Y Mộ quay người hét lớn vào phía trong phòng sau đó Y Khải quay trở ra.

-Bắt đầu từ hôm nay, Lăng Dung cùng những người khác sẽ trở thành người thân của con, con phải đối xử với họ như với Y Lỵ Na.

Y Mộ dặn dò Y Khải.

Y Khải nhìn cha mình.

-Hứa Mạt có công lao vĩ đại cho sự thành công của kế hoạch, sau này nếu có cơ hội hãy đưa Hứa Mạt cùng lên trên, các con có thể trở thành bạn tốt.

Y Mộ nói:

-Nghe rõ chưa?

-Vâng thưa cha.

Ánh mắt Y Khải có chút đau khổ, nhưng anh cũng biết rằng cha không có khả năng sống sót.

Y Mộ mỉm cười, không còn gì để hối tiếc nữa.

Ông ta thật sự mong Hứa Mạt có thể lên trên đó.

Hy vọng Y Khải có thể cùng hắn trở thành bạn bè của nhau.

Hứa Mạt ít nhất có độ hợp nhất ở cấp A.

-Pằng.

Một tiếng súng vang lên, Y Mộ bóp cò.

Y Lỵ Na và những người khác chạy ra và lao đến trước thi thể của Y Mộ, Yêu Nhi cũng gào khóc:

-Ông nội ơi…

Bên ngoài có vài bóng người chạy băng băng tới.

Là Diệp Thanh Điệp và Lăng Dung.

Lăng Dung đi đằng trước, cô nhìn thấy thi thể của Y Mộ, trong lòng không biết là có cảm giác gì.

Cô biết Y Mộ là người sắp đặt tất cả mọi chuyện này.

-Hứa Mạt, Y Lỵ Na không biết.

Lăng Dung lắc đầu với người máy, cô một mạch tới đây là sợ Hứa Mạt giết chết Y Lỵ Na.

-Là anh.

Yêu Nhi nhìn người máy.

Hứa Mạt đưa tay người máy ra đặt nhẹ nhàng lên đầu của Yêu Nhi nhỏ bé.

-Không có thời gian đâu nhanh lên xe đi.

Y Khải nói, ánh mắt trở nên kiên định.

Anh kéo Y Lỵ Na đứng dậy, không quan tâm đến thi thể của Y Mộ và nói với Hứa Mạt:

-Cậu quyết định chưa?

-Lăng Dung, cô đồng ý cùng Y Lỵ Na tới bên trên không?

Hứa Mạt nói với Lăng Dung:

-Tôi sẽ tìm cách lên đó tìm mọi người.

-Được.

Lăng Dung nhìn Yêu Nhi rơi nước mắt gật đầu, con bé còn nhỏ cần có người chăm sóc, tất cả bọn họ không thể chạy trốn cùng với Hứa Mạt.

Điều này thì cả cô và Hứa Mạt đều hiểu rất rõ.

Hơn nữa Tinh Vân không thể nào đi được, Hứa Mạt vẫn còn phải chăm sóc cô ấy.

-Chăm sóc bản thân thật tốt.

Hứa Mạt cũng không có lựa chọn nào, anh không biết trước được vận mệnh tương lai của chính mình.

Lăng Dung gật đầu, bế theo Yêu Nhi theo Y Khải lên xe.

Chiếc xe khởi động, lập tức rời khỏi nơi này.

Hứa Mạt nhìn theo hướng âm thanh dần biến mất rồi đi về phía trước, cắt lấy đầu của Y Mộ rồi bước ra ngoài, người của Diệp Thanh Điệp đi theo phía sau Hứa Mạt.

Phía xa, truyền đến tiếng hét, là dân chúng xông vào đây.

Bọn họ thấy Hứa Mạt cầm đầu của Y Mộ liền hét lớn.

Hứa Mạt nhìn đám người điên cuồng xông vào bên trong trang viên, nhìn từng gương mặt kia từ thờ ơ chuyển sang điên cuồng, trong lòng không rõ cảm giác ra sao.

Kết thúc rồi sao?

Đương nhiên là chưa.

Thế giới ngầm liệu sẽ có hy vọng không?

Lịch sử, sẽ một lần nữa lặp lại không!

Bạn cần đăng nhập để bình luận