Căn Cứ Số 7

Chương 928: Trốn nhé

Người của vương quốc Ba La Mã cũng sẽ không ngốc như thế, nếu mà muốn khai chiến thì sẽ không phái người tới thăm hỏi.

-Ngoài Y Lệ Toa Bạch ra, hình như, Hứa Mạt cũng đắc tội không ít với Ni La nhỉ?

-Ừ, Ni La từng bị Hứa Mạt tống cổ ra khỏi thư viện, xem như là bị sỉ nhục. Sau này lúc tìm Hứa Mạt tính chuyện thì bị đánh đập, rồi mới dẫn tới chuyện tiếp theo. Người Ni la hận nhất sợ sẽ là Hứa Mạt. Không biết Hứa Mạt có gặp phiền phức hay không nữa?

Mặc dù nam sinh của đại học Lư Tạp Tư đều mắng Hứa Mạt là thằng cặn bã, thế nhưng, vẫn vô cùng hòa nhã với Hứa Mạt. Vị nhân viên quản lý sách náo này rất có thể diện trong đám con trai.

-Xem đi, hiện tại tất cả các phương tiện truyền thông đều đang khoét sâu. Bọn họ cũng muốn biết Ni La muốn làm gì, mang theo bao nhiêu người đến, hẳn là sẽ đào được chút tin tức đó.

Đi trong sân trường, các sinh viên đều đang bàn luận về chuyện này.

Không chỉ ở đại học Lư Tạp Tư, bên ngoài trường, thủ đô hành tinh Lư Tạp Tư cũng có vô số người đang bàn luận.

Ni La, hắn muốn làm gì đây?

Rất nhanh, đã có truyền thông tiết lộ, Ni La mang theo một đội ngũ cực kỳ cường đại từ vương quốc Ba La Mã, bao gồm cả đoàn kỵ sĩ Thánh Điện tinh anh nhất.

Đoàn kỵ sĩ Thánh Điện của vương quốc Ba La Mã, tương tự như đoàn kỵ sĩ hoàng gia của hành tinh Lư Tạp Tư, là đội quân tinh nhuệ nhất của vương quốc này.

Tiếp đó, có người của vương quốc Ba La Mã tuyên bố, hai ngày sau bọn hắn sẽ đến thăm đại học Lư Tạp Tư, cũng tức là trước sinh nhật Y Lệ Toa Bạch một ngày.

Lựa chọn thời điểm đó cũng không biết là có phải do Ni La cố tình hay không.

Tin tức truyền đến đại học Lư Tạp Tư. Lòng người chấn đống, chắc chắn Ni La đến là để báo thù.

Thư viện, đám người cũng đang bàn tán về chuyện này.

-Hứa Mạt, ngươi có muốn xin nghỉ hai ngày không?

Có nữ sinh đi đến bên cạnh Hứa Mạt mở miệng hỏi.

-Đúng đó nha, quán trưởng hẳn là sẽ đồng ý đó.

Người đứng cạnh gật đầu.

Chuyện Hứa Mạt đã đắc tội với Ni La có rất nhiều người biết, hơn nữa còn là đắc tội rất lớn.

Lần này Ni La đến báo thù, có lẽ sẽ không dám động đến Y Lệ Toa Bạch, dù sao cô ấy cũng là công chúa của hành tinh Lư Tạp Tư. Nhưng Hứa Mạt chỉ là một tên nhân viên quản lý sách báo. Nếu Ni La thật sự muốn động vào hắn, e là Hứa Mạt sẽ phải gặp nguy hiểm.

Ni La mà nổi điên thật thì chưa chắc trường học sẽ bảo vệ Hứa Mạt đâu.

-Để tôi suy nghĩ chút.

Hứa Mạt trả lời.

-Ừ, nhất định phải xin nghỉ phép đó.

Nữ sinh kia quan tâm khuyên nhủ.

Linh ngồi ở bên đối diện lẳng lặng nhìn.

-Sinh viên đại học Lư Tạp Tư thật thánh thiện.

Hứa Mạt nhìn Linh nói.

-Các cô ấy nói cũng không sai.

Nam Tương Ý hỏi Hứa Mạt:

-Cậu có biết đoàn kỵ sĩ Thành Điện không?

-Biết.

Hứa Mạt gật đầu. Lịch sử của vương quốc Ba La Mã hắn cũng đã xem qua. Trong đó, đoàn kỵ sĩ Thánh Điện là một nét bút đậm.

Thánh Điện là cung điện hoàng gia của vương quốc Ba La Mã.

Đoàn kỵ sĩ Thánh Điện ý chỉ đoàn kỵ sĩ riêng của hoàng thất.

Đoàn kỵ sĩ Thánh Điện chỉ có thể nghe theo sự lãnh đạo của người hoàng gia, đứng đầu đội quân này đều là hoàng thất và quý tộc.

Về phần thành viên của bọn họ thì chính là những nô lệ tinh nhuệ nhất. Bọn hắn từ trong núi đao biển lửa đi ra, trải qua từng đợt quyết đấu lựa chọn, giết chết rất nhiều đồng đội, cuối cùng, mới cởi bỏ được xiềng xích nô lệ, trở thành một phần của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện.

Mỗi một người của đội quân này, trên thân đều dính đầy máu tươi. Bọn hắn bị tẩy não, từ tranh đoạt chém giết mà giành được vị trí, từ nô lệ đến danh hiệu đoàn kỵ sĩ vinh dự cao quý nhất, và cho đó là con đường vinh quang, là cá chép hóa rồng.

Đoàn kỵ sĩ Thánh Điện có độ trung thành cực kỳ cao, cam tâm vì lãnh đạo mà chịu chết. Phương thức tẩy não kiểu này, Hứa Mạt đã từng học hỏi, làm thế nào để PUA, khiến cho sự văn minh của tư duy loài người trở nên khó lý giải. Tư duy của nhân loại có lẽ thật sự là do hoàn cảnh khống chế, mỗi người đều có niềm tin vững chắc không gì lay chuyển nổi vào lý tưởng của mình.

-Vậy ngươi tính làm như thế nào?

Nam Tương Y hỏi. Nếu Hứa Mạt đã biết đoàn kỵ sĩ Thánh Điện, hẳn có thể đoán ra được chuyện Ni La sẽ mang đội quân này đến tuyệt đối không phải là thứ tốt đẹp gì.

-Trốn nhé?

Hứa Mạt nhìn Nam Tương Y cợt nhả.

-...

Nam Tương Y liếc hắn, cô có hơi nghi ngờ, Hứa Mạt thật sẽ đi trốn sao?

-Linh, tôi bỗng nhớ mẹ ghê!

Hứa Mạt nhìn về phía Linh nói.

-...

Linh bỗng nhiên bị Hứa Mạt làm cho tỉnh táo hẳn lên, nhớ mẹ hả?

Chắc là nhớ cô Khung đó!

Lần trước lúc bị người của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia theo dõi, cô Khung không hề lộ diện, im lặng tiêu diệt, tạo thành một sự cố.

-Là mẹ của tôi.

Linh có hơi phục thằng cha vô liêm sỉ này.

-Mẹ của cậu là mẹ của tôi chứ gì nữa.

Hứa Mạt đáp.

Nam Tương Y mơ màng nghe cuộc đối thoại của hai người, trên mặt có rất nhiều dấu hỏi chấm.

Nhớ mẹ???

Sao Hứa Mạt lại nhớ mẹ của Linh? Đây là cái kiểu nói chuyện quỷ quái gì vậy?

Chỉ là, Nam Tương Y nhất định sẽ không biết được đáp án.

Bầu không khí ở đại học Lư Tạp Tư có hơi khẩn trương, nhất là sau khi bọn họ biết được việc đoàn kỵ sĩ Thánh Điện sẽ đến, đây là một đội quân chết chóc. Mặc dù Ni La dẫn đầu đoàn kỵ sĩ Thánh Điện đến đây tất nhiên sẽ không dám san bằng đại học Lư Tạp Tư, nhưng vẫn có luồng áp lực vô hình đè nén, làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được sự lo lắng, treo ngay trên đỉnh đầu.

Cơ mà, phía trường học hẳn là sẽ phải ra mặt.

Nơi này chung quy là hành tinh Lư Tạp Tư, hơn nữa còn là trường học đỉnh nhất của liên minh Tinh Hệ. Ni La và đoàn kỵ sĩ Thánh Điện chắc cũng không dám làm loạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận