Căn Cứ Số 7

Chương 500: Bạn

Hứa Mạt không thèm trả lời.

-Anh Mạt, anh phải nhanh lên, chờ khi người phụ nữ của anh ‘hot’ rồi, nói không chừng sẽ càng có nhiều người theo đuổi hơn, tất cả đều là công tử thủ đô, anh phải gạo nấu thành cơm mới được.

Tiểu Thất đang bày mưu cho Hứa Mạt.

Diệp Thanh Điệp đang ngồi ở bên cạnh, Hứa Mạt đưa máy liên lạc cho Diệp Thanh Điệp xem.

Diệp Thanh Điệp nhìn thấy tin nhắn Tiểu Thất gửi cho Hứa Mạt, cười cười, sau đó dùng máy liên lạc của mình gửi một tin nhắn, nói:

-Tiểu Thất, dạo này công việc thế nào?

Tiểu Thất rùng mình, cậu có một dự cảm không lành.

-Chị Điệp, bây giờ em đang rất bận, không tiện nói chuyện.

Tiểu Thất trả lời.

-Khi nào rảnh thì về nhà chơi, chị đây sẽ chào đón cậu bằng một 'bất ngờ'.

Diệp Thanh Điệp tiếp tục nói, Tiểu Thất xém chút nữa ném máy liên lạc đi.

Toi rồi.

Một đôi trời sinh!

Hứa Mạt nhìn về phía Diệp Thanh Điệp bên cạnh, hỏi:

-Nổi tiếng rồi sao?

-Không biết nữa.

Diệp Thanh Điệp trả lời, cô không có khái niệm gì về độ nổi tiếng cả:

-Tuy nhiên, tập đoàn Tư Tháp Khắc đã bắt đầu quảng bá, hơn nữa còn giành được một suất đại sứ tuyên truyền cho cuộc thi siêu phàm giả lần này, tốn không ít tiền.

Giải thi đấu siêu phàm giả này lan tỏa đến khu đô thị tập trung ở thủ đô, có sức ảnh hưởng rất lớn, là một trong những sự kiện lớn nhất của hành tinh Bái Luân hàng năm, có thể tưởng tượng được nếu giành được vị trí tuyên truyền như vậy thì hiệu quả quảng bá sẽ mạnh đến mức nào.

Lúc trước Hứa Mạt không nhận thức được sự nổi tiếng mà Tư Tháp Khắc đã nói với mình, nhưng bây giờ xem ra, Tư Tháp Khắc đã nói như vậy, cũng không có gì bất ngờ.

Dù sao thì Tư Tháp Khắc cũng biết năng lực tuyên truyền của tập đoàn bọn họ mạnh đến mức nào.

Chị Điệp, có lẽ chị ấy sắp nổi tiếng rồi.

Lúc này, máy liên lạc của Hứa Mạt rung lên, hắn liếc mắt nhìn, có chút kinh ngạc.

Sau khi kết nối, Hứa Mạt nói:

-Lâm Tước.

-Hứa Mạt, cậu sẽ tham gia giải thi đấu siêu phàm giả sao?

Lâm Tước mở miệng hỏi.

-Chắc là vậy.

Hứa Mạt hỏi:

-Cậu cũng muốn tham gia sao?

-Ừ.

Lâm Tước gật đầu nói, nói:

-Tuy rằng đẳng cấp nguyên lực kém hơn một chút nhưng giải thi đấu siêu phàm giả có thể điều khiển cơ giáp, vẫn có thể đánh một trận, chẳng qua nếu gặp phải người lợi hại sợ là không được. Cuộc thi siêu phàm giả hạn chế cấp bậc, cấp bậc vũ khí cũng chỉ có thể từ A trở xuống, những siêu phàm giả hàng đầu ở thủ đô có thể dùng sức người để phá vỡ cơ giáp ở cùng cấp bậc.

Hứa Mạt, hắn có thể dùng sức người để phá cơ giáp, từng tiêu diệt vài cơ giáp cấp thấp trong trận chiến với quân khu phía Nam.

Những tài năng hàng đầu ở thủ đô cũng có thể làm được điều tương tự, những cỗ cơ giáp tương đối vụng về và không có lợi thế ở trước mặt họ.

Trừ khi, còn có những cơ giáp sư đứng đầu.

Điểm ấy Hứa Mạt đương nhiên cũng rõ ràng, Siêu Thần Cạnh Kỹ Tràng cũng giống như vậy có cơ giáp sư, nhưng mà mấy vị trí đầu tiên đều không phải là cơ giáp sư.

Dùng lời của lão sư mà nói, máy móc là một phần mở rộng của cơ thể con người, mà thiên phú là cơ sở, nếu một người mạnh mẽ, anh ta sẽ càng mạnh hơn nếu điều khiển cơ giáp.

-Ngoại trừ trận chung kết cuối cùng của giải thi đấu siêu phàm giả, trước đó vẫn là hỗn chiến, sẽ xuất hiện tình huống liên thủ tổ đội. Tôi và Áo Lợi Duy Á muốn mời cậu thành lập một đội và trải nghiệm bầu không khí của giải thi đấu siêu phàm giả, cậu có đồng ý không?

Lâm Tước trực tiếp mở miệng nói.

Hắn rất tự mình biết mình, bằng vào thực lực của hắn và Áo Lợi Duy Á, căn bản không có khả năng đột phá vòng vây, nếu không may mắn, rất có thể sẽ bị loại sớm.

Vì vậy, họ muốn lập một đội với Hứa Mạt và cố gắng đạt được nhiều tiến bộ hơn trong cuộc thi siêu phàm giả.

Đương nhiên, có thể kiên trì bao lâu thì không biết, suy cho cùng mặc dù liên thủ tổ đội cũng sẽ có người bị tụt lại phía sau trước.

Vào cuối giải thi đấu siêu phàm giả, đó là một cuộc đối đầu của những cá nhân mạnh mẽ nhất.

Lúc trước cùng quân khu phương Nam chiến đấu, Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á từng hợp lực nên muốn trải nghiệm một lần nữa.

-Cậu không định chiến đấu với danh nghĩa của học viện sao?

Hứa Mạt hỏi, Lâm Tước mặc dù không ở trong học viện Hoàng Gia của thủ đô nhưng cậu ấy cũng đã vào học viện siêu phàm hạng nhất của thủ đô.

-Chúng tôi tới từ thành phố Cương Khung, vừa mới đến.

Lâm Tước nói, Hứa Mạt lập tức hiểu ra.

-Để tôi suy nghĩ đã.

Hứa Mạt nói.

Nếu hắn tham gia cuộc thi, hắn sẽ đại diện cho tập đoàn Tư Tháp Khắc tham gia chiến đấu.

Hơn nữa, ngoài hắn ra, tập đoàn Tư Tháp Khắc cũng sẽ tìm kiếm những tài năng khác để đại diện cho tập đoàn Tư Tháp Khắc tham gia cuộc thi siêu phàm giả lần này.

-Được, có quyết định thì báo cho tôi một tiếng.

Lâm Tước nói:

-Nếu không được, tôi sẽ tự mình dự thi.

-Được.

Hứa Mạt trả lời một tiếng, sau đó cúp máy liên lạc.

Xem ra, hiện giờ giải thi đấu siêu phàm giả đang tạo nên một sự bùng nổ trong quần thể thành thị, có thể thấy từ những tin tức mà hắn đã nhận được.

Nhóm họ vừa đến từ thành phố Cương Khung đã hỏi về tình hình của cuộc thi siêu phàm giả, chứ đừng nói đến những người từ khu đô thị tập trung.

Hứa Mạt bấm số của Tư Tháp Khắc.

-Tập đoàn Tư Tháp Khắc sẽ cử bao nhiêu siêu phàm giả đi thi đấu vậy?

Hứa Mạt hỏi.

-Năm người.

Tư Tháp Khắc nói:

-Nếu như cậu tham gia chiến đấu, tập đoàn sẽ tuyển chọn phái ra bốn siêu phàm giả phối hợp với cậu, tận lực đánh về phía sau. Cậu yên tâm, thực lực sẽ không yếu, cũng sẽ không kéo chân cậu, hơn nữa thù lao của cậu chắc chắn là cao nhất.

-Anh không tham gia chiến đấu sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Cậu đã từng thấy thiếu gia tự mình lên sân khấu chưa?

Tư Tháp Khắc nói.

-Người tôi dẫn theo thì thế nào?

Hứa Mạt nói.

-Ai thế?

Tư Tháp Khắc hỏi.

-Bạn của tôi.

Hứa Mạt trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận