Căn Cứ Số 7

Chương 369: Sát ý

10 cỗ cơ giáp đồng thời hét to, binh lính trinh sát đóng vai người nổ súng cũng nhảy lên cơ giáp, đuổi theo giết Lâm Tước và Hứa Mạt, đám người ở đằng sau cũng đuổi theo toàn bộ, lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo cơ giáp, những vẫn không ngừng tăng thêm khoảng cách.

-Bọn họ đang dụ cơ giáp xuất chiến.

Có một cỗ cơ giáp nói.

-Không sao, đủ rồi.

Cơ giáp dẫn đầu trả lời, âm thanh sắc lạnh. 10 cỗ cơ giáp lại thêm 10 tay súng, đối phó với một người một giáp, không có gì đặc sắc. Càng huống hồ, Hứa Mạt lại không điều khiển cơ giáp, tìm chết.

Lâm Tước chạy hết tốc lực, cơ giáp phía sau vẫn đuổi theo không ngừng.

Một lúc sau, Hứa Mạt quay lại bắn ra phía sau một phát.

-Đoàng.

Khói bốc lên khắp nơi.

Lâm Tước cũng xoay lại.

-Giết.

Hứa Mạt mở miệng nói, Lâm Tước lao đến, tay phải dơ cao kiếm năng lượng.

-Hướng chính diện.

-Ba.

-Hai.

-Một.

-Chém.

Câu nói của Hứa Mạt rơi xuống, một cỗ cơ giáp lao ra khỏi làn khói trước, kiếm năng lượng trong tay Lâm Tước đã bị chặt xuống.

-Răng rắc.

Lực khủng bố trực tiếp chém xuống đầu cơ giáp, người nằm ở sau cũng trực tiếp chém bay, cơ giáp của Lâm Tước lao vào trong làn khói tiếp tục lao về phía trước, không có ngừng lại chút nào.

9 cơ giáp còn lại trên chiến trường ngay lập tức quay lại, có cơ giáp xạ kích, Lâm Tước tránh rồi xông nhanh về trước, căn bản không giao chiến với bọn họ. Hứa Mạt đã chọn mộ cỗ cơ giáp có động cơ tương đối mạnh.

-Vây giết hắn.

Đội quân cơ giáp xông về phía trước.

Đội quân ở phía sau cũng xuất hiện, hình thành thế trận bao vây từ trước ra sau. Hứa Mạt và Lâm Tước ở chính giữa.

-Điên rồi sao.

Tất cả người đang xem trận đấu tim đập loạn, Hứa Mạt và Lâm Tước mặt dù thành công tiêu diệt một cỗ cơ giáp, nhưng một khi bị vây vào trong, bọn họ sẽ cực kỳ thảm. Đội quân phía trước nhìn thấy cơ giáp lao nhanh, bọn họ lần lượt dừng lại, một nhóm binh lính bước ra, nhắm súng năng lượng trong tay vào vị trí của Lâm Tước.

Nhưng bọn họ chưa kịp bắn, Hứa Mạt đã bắn liên tiếp, bom khói bay nhanh về phía trước, sau đó phát nổ.

-Trái.

Hứa Mạt nói, cơ giáp của Lâm Tước cũng đi chuyển sang trái.

Một hàng pháo năng lượng, phát nổ ở phía trước Lâm Tước.

-Tiếp tục sang trái.

Hứa Mạt vừa nói vừa bắn, phía trước khói bay mịt mù, bao phủ toàn bộ khu vực bên trong.

-Đoàng......

Vẫn còn có người tiếp tục bắn, một quả pháo năng lượng nổ phía sau cơ giáp quân đội.

-Ngừng bắn.

Một người hét to:

-Phía bên phải mọi người.

Đám người trong làn khói đã điều chỉnh phương hướng, cơ giáp của Lâm Tước vẫn đang đi đường vòng, đã lao ra đằng sau, bom khói vẫn chưa dừng, bao phủ toàn bộ khu vực.

-Giết vào trong.

Hứa Mạt nói.

Lâm Tước ngầm hiểu.

Trực tiếp lao vào trong đám động từ phía bên cạnh.

-Đằng sau.

Có người hét to, chĩa súng về đằng sau.

-Phụt.....

Cơ giáp trực tiếp giết vào trong, một thanh kiếm năng lượng khổng lồ bắn ra, từng bóng người bị đánh bay ra ngoài, máu chảy thành dòng.

-Tản ra.

Người ở bên trong hét to, bắt đầu tản ra các hướng khác nhau.

Cơ giáp có hệ thống cảm ứng, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng vẫn đủ dùng.

Cơ giáp của Lâm Tước bay qua với tốc độ nhanh, kiếm năng lượng chém ra, rồi lại rơi xuống.

Hứa Mạt cũng nhảy xuống cơ giáp, rút song đao ra, chạy về một hướng.

-Xuy xuy xuy....

Một tiếng đinh tai nhức óc truyền đến, song đao điên cuồng chém giết, trong nháy mắt, hơn 10 người bị chặt đầu.

Cơ giáp của quân đội xông lên phía trước, bởi vì đối với cơ giáp của Hứa Mạt, một nửa cơ giáp của bọn họ trang bị hệ thống vũ khí truyền nhiệt, nhưng lúc này bọn họ không dám khai hỏa, đại đa số bên trong đều là người mình.

Bọn họ bao vây từ các hướng khác nhau, đồng thời tiến về phía trước.

Sau khi Hứa Mạt và Lâm Tước chiến đấu hai vòng, Hứa Mạt nhảy lên cơ giáp, nói:

-Tiến lên.

Theo hướng đó, một cỗ cơ giáp bị bỏ lại.

Lâm Tước lao thẳng về phía trước, năng lượng đạt đến mức mạnh nhất, tốc độ cực kỳ khủng bố.

Cánh tay của cơ giáp giơ lên phía trước, bắn về phía cơ giáp Lâm Tước, đồng thời lúc đó, đám người phía sau lưng hắn cũng bắn bom ra.

-Đoàng.

Hứa Mạt chuyển sang dùng súng, trực tiếp đánh vào thân ảnh sau lưng đối phương, bắn văng đối thủ khỏi cơ giáp. Lâm Tước lao đến trước mặt đối thủ, né tránh hỏa lực, thanh kiếm lớn chém xuống.

-Rắc.

Lại là một tiếng vang lớn, một cỗ cơ giáp ngã xuống, Lâm Tước không dừng lại, một đường lao về phía trước.

Các cơ giáp khác lao về vị trí của hắn tiến hành bắn tầm xa, Hứa Mạt quay người, một tay kiếm chém ra.

-Ầm....

Chiến đao chém lên một quả đạn pháo, lực công kích mạnh mẽ khiến cho cơ thể hắn ngửa ra sau va vào cơ giáp, chiến đao suýt chút nữa rơi khỏi tay. Lâm Tước điều khiển cơ giáp chạy về phía trước với tốc độ nhanh, thoát khỏi chiến trường này.

Có cơ giáp vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng một người mặc cỗ cơ giáp màu đen hét lớn:

-Dừng lại không đuổi theo.

Cơ giáp phía trước dừng lại, chuyên gia cơ giáp bên trong lộ ra vẻ không cam lòng.

Cơ giáp màu đen quay lại, nhìn về phía làn khói, các cơ giáp khác cũng nhìn về bên đó.

Khói tan đi, máu nhuộm đỏ mặt đất, rất nhiều người ngã trên mặt đất, có người bị thương, có người tử vong tại chỗ.

Dân chúng thành phố Cương Khung nhìn thấy một cảnh chết chóc này.

Bên trong làn khói đó, trên đống đổ nát, một mảnh rơi xuống, thật là chấn động.

Hứa Mạt dùng thủ đoạn của quân đội trước đây, đối phó với bọn họ.

Máy bay phía trên hạ cánh, là máy bay của quân đội, chuyển người thương vong lên trên.

Nhìn thấy những người bị chở đi, ánh mắt của binh lính quân khu phía Nam còn ở lại trên chiến trường tràn đầy khí tức chết chóc.

-Nếu như để bọn chúng sống ra khỏi đây, đối với tất cả chúng ta đó chính là sự sỉ nhục, cũng có lỗi với những người ra đi.

Bóng hình của cơ giáp màu đen lạnh lùng nói:

-Giết!

Những người khác cũng hô to, ý nghĩ chết chóc bao phủ toàn chiến trường.

-Tất cả tiến lên, không được tách ra hành động.

Cơ giáp màu đen hạ lệnh, bọn họ sẽ không để đối phương lại có cơ hội. Thẩm Thiên Trọng đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt hiện lên sát ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận