Căn Cứ Số 7

Chương 444 Hẹn hò?

Người dân thành phố Cương Khung đang theo dõi nhiệt tình, tám đại học viện siêu phàm cũng xuất hiện nhiều nhân vật lợi hại.

Nhưng còn phải xem là so sánh với ai.

Nếu so với nữ ma đầu hay Áo Tư, thì có vẻ còn quá mờ nhạt.

Buổi giao lưu sẽ kéo dài trong thời gian bảy ngày.

Buổi giao lưu ngày thứ nhất đã kết thúc, học viện Nam Minh vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người vây quanh các học viên ở thủ phủ, muốn trao đổi thông tin liên lạc.

Khu vực xung quanh nữ ma đầu, xuất hiện rất nhiều người, bọn họ dường như rất nóng lòng muốn thử, nhưng lại có chút không dám.

Cuối cùng, có người lấy hết dũng khí bước lên nói:

-Bạn ơi, có thể trao đổi thông tin liên lạc được không?

Nữ ma đầu không thèm nhìn anh ta mà bước về phía trước.

Người kia sững sờ, hơi thất vọng.

Nhưng có vẻ như đây mới là điều bình thường.

Những người khác cũng mất hết can đảm, nhìn nữ ma đầu một mình rời khỏi đây, chỉ dám đứng từ xa nhìn cô ấy.

Nữ ma đầu một mình đi về phía trước, cầm máy liên lạc trong tay, bấm một dãy số.

Nối máy, vẫn giống nhưng mọi khi, cô ấy vẫn không nói gì, nhưng rất nhanh sau đó bên kia truyền đến tiếng nói:

-Sao rồi?

-Sao cậu không đến tìm tôi?

Nữ ma đầu hỏi.

Nhiều người xung quanh vểnh tai lên nghe lén, trong lòng không kìm chế được run lên.

Cô ấy có bạn trai rồi à?

Hơn nữa, khiến đối phương đến tìm anh ta.

Ở thành phố Cương Khung?

-Kiêu ngạo như vậy sao.

Hứa Mạt trong lòng thầm nghĩ, rồi nói:

-Hình như cậu vẫn chưa nói cho tôi biết là cậu đến đây?

-Cậu biết!

Nữ ma đầu đáp, không thương tiếc vạch trần lời nói dối của Hứa Mạt.

Trước đây anh đã từng tìm người ngoài hành tinh, nhưng không hề tìm cô ấy.

Hứa Mạt không nói lên lời.

-Muốn đánh nhau?

Hứa Mạt hỏi.

-Ừm

Nữ ma đầu đáp.

-Bên trong thành phố Cương Khung sợ là không tiện lắm, để tôi gửi địa chỉ cho cậu, cậu đến chỗ của tôi? Có thể thoải mái đánh một trận.

Hứa Mạt đáp

Nữ ma đầu trầm mặc một lát, Hứa Mạt cho rằng đối phương lo sợ mình lừa gạt bán cô đi.

-Nếu không tiện thì thôi vậy

Hứa Mạt nói

-Tôi không biết đường.  

-..............

Lý do này Hứa Mạt không thể ngờ tới.

-Cậu ở bên ngoài học viện đợi, tôi cho người đi đón cậu tới đây?

Hứa Mạt hỏi.

-Được

Nữ ma đầu đáp.

Sau khi ngắt điện thoại, nữ ma đầu đi ra phía ngoài học viện Nam Minh, chờ đợi trong yên tĩnh.

Một lát sau, một chiếc xe dừng lại bên cạnh nữ ma đầu, một người thò đầu ra, thấp giọng nói:

-Hứa Mạt ca ca bảo thôi đến đón cô.

Nữ ma đầu nhìn thấy chính là người con gái lúc trước gọi Hứa Mạt ca ca, trực tiếp lên xê.

Trong xe có ba người.

Ba người này là Tô Nhu, Tôn Tiểu Tiểu cùng với Bản Trạch Danh.

Người lái xe là Bản Trạch Danh, Tô Nhu ngồi ghế phụ lái, Tôn Tiểu Tiểu vẫn đang quan sát nữ ma đầu, giống như một đứa trẻ tò mò.

-Hứa Mạt ca ca lợi hại thật.

Tôn Tiểu Tiểu trong lòng ngưỡng mộ.

Chị gái tóc bạch kim này cũng quá xinh! thích thật!

-Chị, chị tên là gì vậy?

Tôn Tiểu Tiểu hỏi.

Nữ ma đầu không trả lời.

-Lạnh lùng quá.

Tôn Tiểu Tiểu lẩm bẩm rồi lại hỏi:

-Chị, chị là bạn gái của Hứa Mạt ca ca ạ?

Vẫn là không trả lời.

-Lạnh lùng!

Tôn Tiểu Tiểu lại càng ngưỡng mộ Hứa Mạt ca ca hơn, người con gái đẹp lạnh lùng như này, Hứa Mạt ca ca cũng có thể chinh phục được, quá lợi hại.

-Chị, chị có muốn nghe chuyện về Hứa Mạt ca ca không?

Tôn Tiểu Tiểu mê hoặc.

Lúc này ánh mắt nữ ma đầu mới nhìn qua Tôn Tiểu Tiểu và nói:

-Được!

-Quả nhiên, chỉ quan tâm Hứa Mạt ca ca.

Tôn Tiểu Tiểu hiểu ra.

-Hứa Mạt ca ca rất tuyệt vời, là người tài năng nhất của thành phố Cương Khung, con gái trong học viện siêu phàm đều chủ động theo đuổi Hứa Mạt ca ca.

Tôi Tiểu Tiểu bắt đầu khoe khoang… nhưng phát hiện, nữ ma đầu vậy mà lại đang nghe rất chăm chú.

Trên đường, Tôn Tiểu Tiểu nói không ngừng, từ việc kiểm tra vào học viện đến cuộc chiến người máy, lại đến quét sạch quân khu cùng với việc viện trưởng gặp nạn, nói quá nhiều thứ.

Còn nữ ma đầu, tổng cộng nói được ba câu.

Hứa Mạt ca ca bằng cách nào có thể thu phục được?

Chiến xe tiến vào quân khu Tây Nam, đi thẳng đến thao trường.

Hứa Mạt dừng luyện tập, đi đến phía chiếc xe, sau đó liền nhìn thấy bốn người xuống xe.

Hứa Mạt bước lên phía trước, binh sĩ quân khu cũng đều đang nhìn về phía này, có chút tò mò.

Cô gái tóc bạch kim này có khí chất quá hoàn hảo, là ai vậy?

-Hứa Mạt ca ca.

Tôn Tiểu Tiểu chạy về phía trước nói:

-Nhiệm vụ nghênh đón chị dâu hoàn thành xuất sắc.

Cô có chút đắc ý.

-Ơ…

Hứa Mạt chớp chớp mắt nhìn Tôn Tiểu Tiểu.

Không được nói bừa, sẽ xảy ra chuyện đó!

-Hứa Mạt ca ca mắt anh làm sao vậy?

Tôn Tiểu Tiểu hỏi.

Nữ ma đầu một mạch bước về phía trước, hướng về phía Hứa Mạt đi đến,

Hứa Mạt vừa muốn chào hỏi một tiếng liền nhìn thấy nữ ma đầu hùng hổ đi đến rồi quát lên:

-Nằm xuống.

Giọng nói không lớn lắm nhưng giống như trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh vậy.

-Bùm!

Cơ thê Hứa Mạt trực tiếp nằm sấp trên mặt đất.

Nụ cười của Tôn Tiểu Tiểu biến mất, mắt trợn tròn, miệng há hốc thành hình chữ O

Chị dâu thật oai phong!

Phía sau những binh sĩ kia cũng đang nhìn Hứa Mạt đang nằm bò trên mặt đất, mắt chữ a mồm chữ o.

Đây thật sự là, một Hứa Mạt khác!



Hình như nhìn thấy thứ không nên nhìn.

Binh sĩ quân khu Tây Nam cũng không ngờ được, hóa ra, Hứa Mạt là một người sợ vợ!

Nói nằm xuống là phải nằm xuống?

Quả nhiên là không giống với người bình thường.

-Hừ….

Hứa Mạt phun ra bụi đất trong miệng, anh có vẻ hơn tức giận.

Còn có thể chưa chào hỏi mà đã động thủ?

Hứa Mạt nhìn thấy biểu cảm của đám người Tôn Tiểu Tiểu liền biết được đối phương đã hiểu lầm rồi, quay đầu nhìn, chỉ thấy những binh sĩ phía sau đều quay đi hoặc dùng tay bịt mắt, nhịn cười.

-Chúng tôi chưa nhìn thấy gì hết.

Có người không nhịn được cười thành tiếng.

-Không phải như mọi người nghĩ đâu.

Hứa Mạt giải thích.

Đòn tấn công tinh thần đột ngột như vậy, ai có thể chịu được chứ?

Tấn công tinh thần của nữ ma đầu lại càng đáng sợ.

Nhưng những người khác không biết, vẫn nghĩ rằng anh nằm xuống một cách ‘ngoan ngoãn’.

-Hiểu rồi.

Các binh sĩ đều lộ ra biểu cảm đã hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận