Căn Cứ Số 7

Chương 617: Hứa Mạt thê thảm

-Nếu cứ để kệ những người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc thì sẽ thế nào?

Hứa Mạt hỏi.

-Sẽ không như vậy đâu.

Cát Thanh nói:

-Căn cứ vào tính toán dữ liệu, nếu tiếp tục ngó lơ người của hành tinh Lam Tư Lạc Đặc thì cuối cùng cũng chẳng được gì, nhưng hành tinh Bái Luân sẽ bị mất điểm trong liên minh Tinh Hệ, nếu tương lai xảy ra biến cố thì hành tinh Lan Tư Lạc Đặc sẽ lấy đó làm lý do để tấn công hành tinh Bái Luân.

- Liên minh Tinh Hệ là như thế nào?

Hứa Mạt tiếp tục hỏi?

-Duy trì trật tự của tinh hệ, ngăn chặn chiến tranh giữa các hành tinh, vì hành tinh Bái Luân chúng ta đã trải qua tai họa một lần, thuộc nền văn minh thấp kém trong tinh hệ nên sợ nhất là chiến tranh, một khi bị đá ra khỏi liên minh Tinh Hệ thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị xâm lược.

Cát Thanh nói.

-Hiểu rồi.

Hứa Mạt gật đầu, vì vậy rất nhiều tinh cầu tới hành tinh Bái Luân vốn là có ý đồ xấu, bọn chúng tới đây chẳng qua là đang từng bước thôn tính hành tinh Bái Luân, một khi có cơ hội sẽ không khách khí mà quay lại cắn một nhát.

Giống như Thái Nạp Tư và thành viên của chiến đội Ngân Hà của cục Thần Kiếm, đều là các thành viên từ chủng tộc ngoài hành tinh gia nhập vào hành tinh Bái Luân, điều đó có nghĩa là hành tinh mẹ của bọn họ đề có thể đã bị tiêu diệt trong cuộc chiến tranh giữa các hành tinh.

Vì vậy, bề ngoài hành tinh Bái Luân đang trong thời đại hòa bình, nhưng trong các hành tinh thì nguy hiểm có thể ập đến bất cứ lúc nào, những người dân bình thường không thể nhìn thấy những thứ này, nhưng những lãnh đạo cấp cao của cục Thần Kiếm đều thấy rõ mọi thứ.

Vì vậy, cục Thần Kiếm cũng sẽ tới những tinh cầu khác và thăm dò thông tin từ bên ngoài.

-Hành tinh Bái Luân có tài nguyên gì sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Năng lượng.

Cát Thnh nhìn Hứa Mạt nói:

-Cũng có mong muốn phát triển thuộc địa hành tinh thứ hai, thời đại giữa các hành tinh, phần lớn các tinh cầu đều có nhận thức về mối nguy cơ mạnh mẽ, ví dụ như hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, bọn chúng mạnh mẽ chấn áp hành tinh Bái Luân, nhưng nếu đặt ở giữa các hành tinh thì cũng không được xem là có nền văn minh quá mạnh, nếu không cũng không tới hành tinh Bái Luân diễu võ dương oai, ở trước mặt một số nền văn minh cấp cao bọn họ cũng là kể yếu thế.

-Hiểu rồi.

Những điều này rất dễ lí giải, mạnh yếu đều có tính tương đối, những nền văng minh cấp cao thực sự căn bản không coi hành tinh Bái Luân ra gì, chỉ có những nền văn minh không mạnh mẽ lắm mới giống như hành tinh Lan Tư Lạc Đặc.

Như vậy, bầu trời giữa các hành tinh tràn ngập nguy hiểm này, cho dù là tinh cầu mạnh mẽ tới đâu đều có thể bị hủy diệt trong chốc lát.

Hành tinh mẹ của gia tộc nhà Linh không biết có thế lực thế nào.

Nhưng chính vì vậy Hứa Mạt lại càng mong đợi chuyến vào du hành giữa các hành tinh.

-Cát Thanh, cô hiểu biết nhiều thật đấy.

Hứa Mạt nói.

-Là cậu quá kém hiểu biết.

Cát Thanh chỉnh lại kính và nói.

Hứa Mạt:

-………….

Liếc mắt nhìn Cát Thanh, Hứa Mạt thầm nghĩ, cái tôi hiểu thì cô đâu hiểu được!



Cát Thanh dẫn Hứa Mạt đến khu phòng thí nghiệm, cô chọn ra hai loại thuốc, sau đó nói với Hứa Mạt:

-Cởi quần áo ra.

-???

Hứa Mạt ngạc nhiên nhìn Cát Thanh, đang cầm thuốc rồi bảo anh cởi quần áo!

-Loại thuốc này sẽ có thể làm cho cơ thể cậu tốt hơn.

Cát Thanh nhìn Hứa Mạt.

-Cơ thể tôi đã rất tốt rồi.

Hứa Mạt lẩm bẩm, nhưng vẫn ngoan ngoãn cởi quần áo.

Cát Thanh lấy ra một kim tiêm, hút thuốc vào bên trong, sau đó tìm thấy ven trên cánh tay Hứa Mạt, đâm vào và bơm thuốc vào trong cơ thể Hứa Mạt.

-Thuốc biến đổi gene?

Hứa Mạt hỏi.

-Không, là thuốc cường hóa, không có tác dụng phụ, có thể tăng cường thể lực, nhưng cần phải kết hợp với luyện tập, nhược điểm duy nhất là trong thời gian ngắn, việc ‘giải quyết’ vấn đề gì đó kích thích của cậu có khả năng sẽ mạnh hơn bình thường một chút.

Cát Thanh nói.

Hứa Mạt ngạc nhiên nhìn Cát Thanh, chỉ thấy biểu cảm của cô ấy vẫn như bình thường, lúc nói ra câu nói đó sắc mặt không hề biến đổi.

Hắn có chút nghi ngờ nói:

-Cậu là người máy à?

-Không.

Cát Thanh nói.

-Cậu không được bình thường lắm.

Hứa Mạt thầm nghĩ nhưng không nói ra.

Cát Thanh cho anh một cảm giác chính là giống như một con ro-bót vậy.

-Đi thôi.

Sau khi tiêm thuốc, Cát Thanh dẫn hắn rời khỏi đây, đến một căn phòng rất lớn tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, Cát Thanh nói:

-Đây là phòng tập luyện, có thể điều khiển bằng giọng nói để chọn độ khó, cậu làm quen một chút đi, tiếp theo cậu cần phải ở trong đây tập luyện một tháng, mỗi ngày luyện tập trong 12 giờ.

-.............

Hứa Mạt nhìn Cát Thanh, cưỡng chế huấn luyện à?

Đây là, bắt đầu sắp xếp thời khóa biểu sao?

Phong cách nghệ thuật không giống với những gì trong tưởng tượng, hắn cho rằng sau khi tham gia vào đội Thần Kiếm, lẽ ra phải đưa cho hắn trang bị, kỹ năng chiến đấu lợi hại và được dạy bởi những người thầy nổi tiếng.

Không ngờ là huấn luyện kiểu ma quỷ này!

-Nếu thời gian huấn luyện không đạt thì sao?

Hứa Mạt tò mò hỏi.

-Cho đến khi hoàn thành huấn luyện 12 tiếng một ngày trong một tháng, cậu mới có thể lấy lại tự do và rời cục Thần Kiếm, nếu thời gian không đủ, sẽ phải kép dài thêm.

Cát Thanh nói.

-Hiểu rồi.

Hứa Mạt nói:

-Cám ơn.

-Không có gì.

Cát Thanh trả lời, sau đó rời khỏi đây.

Hứa Mạt kinh ngạc nhìn bóng lưng Cát Thanh, sau khi Cát Thanh rời khỏi, hắn một mình đứng trong không gian rộng lớn, có vẻ trống trải.

Cửa phòng huấn luyện máy móc đóng lại, sau đó ánh sáng vào bóng tối biến đổi, một giọng nói từ hệ thống truyền ra:

-Xin mời lựa chọn cấp độ độ khó huấn luyện và thời gian, cấp độ thấp nhất là cấp 1, thời gian ít nhất là một giờ, một khi xác nhận, không thể thay đổi.

-Có tất cả mấy cấp?

Hứa Mạt hỏi.

-Chín cấp.

Tiếng hệ thống trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận