Căn Cứ Số 7

Chương 813: Sợi tóc

Đạo Cách Lạp Tư đã mang người đi, không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại đây.

Nhưng hắn nhất định sẽ tìm ra đối phương là ai.

Tất cả mọi người vây xem cũng lần lượt rời khỏi đây, nhưng trận chiến này đã gây ra rất nhiều rắc rối trong hệ siêu phàm, dần dần lan rộng ra.

Con cháu nhà đại quý tộc của hành tinh Lư Tạp Tư đã bị đánh bại hai lần liên tiếp, lần đầu tiên phải nhập viện và lần thứ hai bị nghiền ép một cách nhục nhã.

Y Lệ Toa Bạch mãi không rời đi, Y Trạch và Tạp Đặc đi tới bên cạnh cô, chỉ nghe Y Lệ Toa Bạch hỏi:

-Có thể nhìn ra là ai không?

-Tôi vẫn luôn suy nghĩ nhưng mà nghĩ không ra.

Tạp Đặc lắc đầu, trước đây người đầu tiên hắn nghi ngờ chính là Hứa Mạt nhưng bây giờ xem ra hình như không giống lắm, Hứa Mạt có lẽ không mạnh như vậy đâu.

-Nhìn không ra.

Y Trạch cũng lắc đầu.

Y Lệ Toa Bạch lộ ra vẻ suy tư, nói:

-Các cậu về trước đi.

-Còn cậu thì sao?

Tạp Đặc có hơi nghi ngờ hỏi, Y Lệ Toa Bạch còn chưa định rời đi.

-Một nhân vật như vậy không nên để Tát Nhĩ lợi dụng, nếu như hắn là vì Tát Nhĩ có thể mang lại lợi ích gì cho hắn vậy tôi cũng có thể, hơn nữa đây là hành tinh Lư Tạp Tư, không cần phải bỏ gần tìm xa.

Y Lệ Toa Bạch mở miệng nói.

Người này biết rõ Tát Nhĩ có thể đánh bại Đạo Cách Lạp Tư, đây chẳng phải mạnh hơn nhiều so với Hứa Mạt sao?

Nghĩ đến tên Hứa Mạt kia lại dám chơi mình, cô vô cùng tức giận, chỉ cần thu phục được người này thì Hứa Mạt tính là cái gì chứ?

Tạp Đặc vẫn hiểu rất rõ về Y Lệ Toa Bạch. Y Lệ Toa Bạch có khá nhiều bạn bè trong trường và vẫn luôn kết bạn với những tài năng xuất chúng, cô ấy rất coi trọng nhân tài, khi nhìn thấy một nhân vật như vậy dĩ nhiên có ý muốn lôi kéo họ.

-Y Trạch, cậu về trước đi, tôi còn có việc phải làm.

Tạp Đặc nói với Y Trạch.

-Tôi cũng có chút việc, cậu về trước đi.

Y Trạch đáp lại hắn, hai người liếc mắt nhìn nhau, người nào người nấy đều mang theo ý khinh bỉ.

Thằng ngốc.

Ngu xuẩn!

-Các cậu về đi, nếu đối phương đã có ý định che giấu thân phận thì nhiều người e rằng sẽ khiến đối phương cảm thấy chướng mắt.

Y Lệ Toa Bạch tiếp tục nói.

-Được.

Tạp Đặc gật đầu rời khỏi đây, Y Trạch cũng lập tức rời đi, chỉ còn lại Y Lệ Toa Bạch vẫn ở chỗ này chờ đợi.

Khi màn đêm buông xuống, Hứa Mạt mới đi ra khỏi phòng tập luyện, trong bóng tối hắn mặc một bộ chiến giáp màu đen bao trùm cả người ở bên trong, mượn nhờ ánh đèn mới có thể nhìn thấy.

Hứa Mạt rất nhanh đã cảm nhận được sự tồn tại của Y Lệ Toa Bạch, không khỏi có hơi kỳ lạ, cô ấy còn ở chỗ này để làm gì vậy?

Nhưng hắn cũng không để ý mà cứ thế bỏ đi.

Y Lệ Toa Bạch lẳng lặng đi theo sau, đi được một đoạn Hứa Mạt mới dừng lại sau đó xoay người.

Y Lệ Toa Bạch cũng không hề trốn chạy, cô đi từng bước một về phía trước, đến bên cạnh Hứa Mạt.

Hứa Mạt cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy, dưới màn đêm nó thực sự mang đến cho Y Lệ Toa Bạch một cảm giác áp bức mơ hồ.

-Tôi không có ác ý.

Y Lệ Toa Bạch nói.

-Y Lệ Toa Bạch của hành tinh Lư Tạp Tư, nếu như cậu là sinh viên của đại học Lư Tạp Tư thì chắc là biết tôi.

Hứa Mạt vẫn nhìn cô không trả lời.

Sự im lặng này khiến Y Lệ Toa Bạch cảm thấy hơi căng thẳng.

-Mặc dù tôi không biết tại sao cậu lại muốn giúp Tát Nhĩ nhưng tôi nghĩ dù sao đây cũng là đại học Lư Tạp Tư, nếu cậu muốn làm gì đó, tôi tin rằng tôi có thể giúp cậu nhiều hơn Tát Nhĩ.

Y Lệ Toa Bạch tiếp tục nói với Hứa Mạt.

Hứa Mạt vẫn không nói gì, nhưng Y Lệ Toa Bạch cảm thấy dường như hắn đang suy nghĩ.

Hứa Mạt quả thật đang suy nghĩ, không ngờ rằng sau khi thay danh đổi phận, Y Lệ Toa Bạch lại xuất hiện, vị công chúa của hành tinh Lư Tạp Tư này xem ra rất coi trọng việc lôi kéo người khác.

Điều này cũng làm cho hắn nảy ra một ý nghĩ kỳ lạ, dùng thân phận Hứa Mạt để qua lại với cô ấy thích hợp hơn hay là thân phận thần bí hiện tại thích hợp hơn?

Trước đây, thái độ của Y Lệ Toa Bạch đối với hắn là luôn muốn mua chuộc hắn làm tôi tớ, đây có thể cũng có một phần nguyên nhân của Zero.

Nhưng bây giờ xem ra thực sự có thể cân nhắc việc thay đổi danh tính để tiếp xúc với Y Lệ Toa Bạch.

Hứa Mạt tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Y Lệ Toa Bạch, ánh mắt của Y Lệ Toa Bạch khẽ thay đổi nhưng cô vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

-Điện hạ Y Lệ Toa Bạch, cô muốn cái gì?

Hứa Mạt khàn khàn giọng hỏi.

Y Lệ Toa Bạch cảm thấy có hơi kỳ lạ khi nghe thấy đối phương dùng giọng giả, chẳng lẽ là người quen của mình? Hay là sợ sau này gặp lại cô sẽ nghe ra được giọng nói của hắn.

-Tôi muốn kết bạn với các hạ.

Y Lệ Toa Bạch trả lời.

-Thực tế chút đi.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

-Tôi quả thật rất muốn làm bạn với các hạ.

Y Lệ Toa Bạch nghiêm túc nói:

-Nhưng nếu như các hạ không tin, trước tiên hãy nói về điều thực tế đi, liệu có thể giúp tôi nâng cao sức chiến đấu của mình giống như Tát Nhĩ hay không?

-Tôi có thể nhận được gì?

Hứa Mạt hỏi.

-Cậu muốn gì?

Y Lệ Toa Bạch hỏi ngược lại.

Hứa Mạt nhìn gương mặt của Y Lệ Toa Bạch, sau đó nhích người lại gần, Y Lệ Toa Bạch cau mày, trên mặt mang theo vài phần không vui. Mặc dù cô hâm mộ đối phương nhưng cũng không thể lấy sắc đẹp làm điều kiện, điều đó là một sự sỉ nhục đối với cô.

-Các hạ…

Cô vừa mở miệng, Hứa Mạt đã vươn tay nhổ tóc cô.

-Cậu…

Y Lệ Toa Bạch nhìn Hứa Mạt.

-Công chúa có tóc bạc rồi.

Giọng nói của Hứa Mạt vẫn khàn khàn như trước, hắn đưa sợi tóc cho Y Lệ Toa Bạch xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận