Căn Cứ Số 7

Chương 217: Liên hệ trực tiếp

Xuất hiện một người có độ dung hợp nguyên lực cấp S sẽ khiến thành phố Cương Khung chấn động.

Hẳn là không có khả năng này.

Chẳng qua, nếu là A+ thì vẫn tồn tại khả năng này.

Xung quanh có không ít học sinh đi lại trong học viện, đang nghị luận chuyện đã xảy ra trong lễ khai giảng hôm nay.

Viện trưởng Lâm lại đột ngột rời khỏi ngay khi đang trao giải cho Minh Huy?

Lâm Tịch lộ ra thần sắc quái dị.

Sẽ không thật sự là A+ chứ?

Cô nhìn thoáng qua Hứa Mạt, trái tim đập mạnh.

Nếu như Hứa Mạt là A+, như vậy, tương lai của hắn sẽ là một con đường bằng phẳng.

Học viện nhất định không bỏ qua hắn.

Hứa Mạt cũng nghe thấy tiếng nghị luận, lộ ra thần sắc cổ quái.

-Nghe nói á, viện trưởng Lâm rời đi là do bên chỗ giáo viên kiểm tra đo lường nguyên lực, có phải là tân sinh nào đó tới chậm, rồi lại kiểm tra đo lường ra độ dung hợp nguyên lực rất cao hay không?

Các học sinh đã bắt đầu suy đoán.

Việc này phát sinh trước mắt bao nhiêu người, muốn che giấu hoàn toàn là không có khả năng.

-Cũng có thể là tân sinh tạm thời ghi danh vào học viện? Nếu như là tân sinh, hẳn là viện trưởng Lâm đã sớm biết đến.

-Nếu thật sự là như thế, thì sẽ là ai đây?

Tò mò quá!

Tô Nhu đang đi lại trong khuôn viên trường, nghe thấy tiếng nghị luận xung quanh.

Trước đó, cô rời đi muộn hơn mấy người Tôn Tiểu Tiểu, nhìn thấy Hứa Mạt đi vào kiểm tra đo lường, mãi cho đến trước khi Lâm Thanh Trạch đến, cô mới đi.

Bây giờ, cô nghe thấy người xung quanh nghị luận, trái tim của cô đập lên mạnh mẽ.

A?

Hay là A+?

Cho dù là là loại nào cũng đều rất đáng gờm, cô mới chỉ là B.

Bản Trạch Danh là A.

Tô Nhu cô biết, hoàn toàn không phải tân sinh nào cả.

Là Hứa Mạt.

Nếu như Hứa Mạt là A, cộng thêm lực chiến đấu và thiên phú của Hứa Mạt, hắn sẽ không kém Bản Trạch Danh.

Nếu như là A+, thế thì....

Tô Nhu không dám nghĩ tới.

Nếu như là S thì sao?

Chuyện này vẫn luôn lên men trong học viện Nặc Á.

Dù sao chuyện xảy ra ở lễ khai giảng dẫn tới tiếng vang không nhỏ, lúc ấy ký giả truyền thông đang phát sóng trực tiếp.

Rất nhanh, trong học viện lưu truyền một vài lời đồn đại.

Trong lễ khai giảng, có thể học viện có tân sinh lợi hại tới, kiểm tra đo lường ra cấp độ dung hợp nguyên lực cấp A, thậm chí khả năng cực lớn là A+, mới dẫn đến việc viện trưởng Lâm trực tiếp bỏ lại lễ khai giảng mà đi mất.

Bây giờ, học viện Nặc Á đều đang tìm kiếm.

Vị tân sinh này là ai?

Thậm chí, có không ít học sinh đã lấy được danh sách tân sinh lần này, bắt đầu loại bỏ từng người.

Đào ba thước đất cũng phải tìm ra hắn!!

Ngay khi cả học viện Nặc Á điên cuồng tìm người.

Nhóm Hứa Mạt được đưa tới một khu vực vắng vẻ trong học viện. Nơi này rất yên tĩnh.

Lâm Thanh Trạch đích thân dẫn bọn họ tới.

Ông dẫn nhóm mấy người Hứa Mạt tới một tòa kiến trúc cũ kỹ.

Lâm Tịch hơi kinh ngạc, hình như nơi này là khu vực dưỡng lão cho công nhân viên chức của học viện, xưa nay cô chưa từng tới bên này bao giờ.

-Lâm Tịch, tôi sẽ sắp xếp cho bọn họ xong xuôi, em có thể đi làm việc rồi.

Lâm Thanh Trạch mở miệng nói với Lâm Tịch.

-Cảm ơn viện trưởng Lâm.

Mặc dù Lâm Tịch nghi hoặc, nhưng vẫn nhẹ gật đầu, nói với nhóm Hứa Mạt:

-Vậy chị đi trước, có việc thì liên hệ.

-Được, Tịch tỷ chị đi mau đi.

Hứa Mạt đáp lại.

-Ừ.

Lâm Tịch quay người rời đi, hít sâu, sau đó thở ra.

Cô đã đoán được rằng hẳn là độ dung hợp nguyên lực của Hứa Mạt sẽ không thấp, toàn bộ học viện đang tìm người.

Chắc hẳn vấn đề thân phận của Hứa Mạt đã được giải quyết, Viện trưởng Lâm tự đích thân sắp xếp thì sẽ không có nỗi lo về sau.

Ít nhất là độ dung hợp nguyên lực cấp A, học viện nhất định sẽ bồi dưỡng hắn.

Hứa Mạt đã không cần cô quan tâm nữa.

Cuối cùng cô cũng giải quyết xong một mối lo lắng.

Chẳng qua, việc nhà của chính cô thì sao?

Nghĩ đến chuyện này, Lâm Tịch không khỏi cảm thấy hơi bực bội.

-Vào đi.

Lâm Thanh Trạch mang theo nhóm Hứa Mạt đi vào trong căn nhà cũ kỹ kia. Nơi này rất lớn, giống như là nhà kho.

Có không ít phòng ở.

-Ngôi nhà này là chỗ ở của chủ nhân nó, một người già của học viện, ông ấy thích thanh tĩnh, các em không nên quấy rầy, còn những nơi khác, các em có thể ở sao tùy thích.

Lâm Thanh Trạch mở miệng nói với Hứa Mạt:

-Trong này có không ít thiết bị, chẳng qua chúng đều khá là cũ nát, các em có thể tùy tiện dùng.

-Bởi vì không phải học sinh chính thức cho nên không thể sắp xếp nhập học giống như người bình thường, nhưng sau này các em ở trong học viện sẽ cực kỳ thuận tiện, các em có thể đi nghe tất cả chương trình học của trường học, mặt khác, thầy sẽ sắp xếp mấy bài kiểm tra với các em, căn cứ theo kết quả kiểm tra mà được sắp xếp vào các hệ học tập khác nhau.

Lâm Thanh Trạch tiếp tục nói.

-Chúng tôi cũng có thể học tập sao?

Diệp Thanh Điệp hỏi.

-Có thể.

Lâm Thanh Trạch gật đầu.

Diệp Thanh Điệp có hơi vui vẻ.

-Về phần vấn đề thẻ thân phận thì không cần phải gấp, dù sao thì tạm thời các em sẽ ở trong học viện.

Lâm Thanh Trạch tiếp tục nói, ông lấy một phong thư nhỏ ra đưa cho Hứa Mạt, nói:

-Ở đây có thẻ ra vào học viện, cùng với thẻ đi tới nơi dừng chân của các em ở ngoài học viện, tất cả đều đã được sắp xếp xong, nếu các em muốn đi ra ngoài thì bất cứ lúc nào cũng có thể ra ngoài ở, không có bất cứ điều gì hạn chế cả.

-Cảm ơn.

Hứa Mạt có hơi bất ngờ, trừ chỗ ở đã được sắp xếp xong xuôi trong học viện, vậy mà ngoài học viện cũng được sắp xếp.

Cứ như vậy, có thẻ thân phận hay không hoàn toàn không ảnh hưởng việc bọn họ cư trú.

-Có muốn thầy mang em đi xem phòng hay không?

Lâm Thanh Trạch nói.

-Không cần, tự chúng tôi đi xem.

Hứa Mạt nói ra:

-Vất vả viện trưởng Lâm.

-Cũng tốt, vậy các em hoạt động tự do đi, muốn đi đâu thì đi đó, em có mã số truyền tin của thầy, có chuyện gì thì có thể liên hệ trực tiếp với thầy.

Lâm Thanh Trạch vừa cười vừa nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận