Căn Cứ Số 7

Chương 827: Phản ứng

Tim Y Lệ Toa Bạch đập nhanh, tiên sinh quả nhiên rất mạnh. Thành viên cấp A của đoàn kỵ sĩ hoàng gia mà vẫn không chịu nổi một chiêu, tiên sinh đè ép đối phương lập tức, một kiếm liền giải quyết được đối thủ.

Tra Nhĩ thì chau mày, người này ở đâu nhảy ra vậy?

Y Lệ Toa Bạch có thị vệ mạnh đến cỡ này sao?

-Người của đoàn kỵ sĩ hoàng gia dùng ưu thế của đẳng cấp nguyên lực ức hiếp công chúa điện hạ. Như Tra Nhĩ điện hạ đã nói, việc tu luyện của công chúa là vô nghĩa thì chuyện thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia không chịu nổi một chiêu như thế này, chẳng phải là cũng nên bỏ đi luôn nhỉ?

Hứa Mạt nhìn Tra Nhĩ mở miệng hỏi.

-Láo xược.

Đạo Cách Lạp Tư lạnh lùng quát. Thân thể của hắn xông lên phía trước, năng lượng dữ dội phát ra, mang theo sự cuồng dã, thẳng tới chỗ Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm Đạo Cách Lạp Tư. Ánh mắt dưới mũ giáp hiện lên sự băng lãnh. Chuyện sổ sách của thư viện còn chưa tìm hắn tính đó, giờ chính hắn đã đụng vào, vậy thì không cần khách khí nữa.

-Ầm...

Một cú đấm mạnh mẽ lập tức hướng về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt không hề tránh né, thân thể hắn nghiêng về phía trước, kiếm chém ra, năng lượng hung bạo hội tụ lên trên thân kiếm, đùng... Đạo Cách Lạp Tư chỉ thấy một nguồn sức mạnh lớn bỗng truyền đến, cánh tay chấn động, nhưng ngay lúc đó Hứa Mạt lại tiến tới trước, chém ra kiếm thứ hai.

-Ầm.

Một kiếm này nhanh như chớp, giống y một kiểu với chiêu trước đó, chém tới cằm của Đạo Cách Lạp Tư. Sức mạnh cường đại khiến cho cơ thể của hắn nghiêng ngả, bay ngược về phía sau. Hứa Mạt không hề có ý định dừng tấn công, lại là một kiếm chém xuống từ không trung, trảm từ trên xuống dưới người của Đạo Cách Lạp Tư.

-Đùng!

Một âm thanh lớn vang lên, người của Đạo Cách Lạp Tư đột nhiên đập trên mặt đất, làm cho nó bị rung chuyển.

Lúc này, Đạo Cách Lạp Tư đã hoàn toàn bị đánh cho ngu người, đầu mê man, thân thể thì đau nhức vô cùng.

-Gan ngươi to đấy.

Tra Nhĩ lạnh lẽo nói. Phía sau hắn, mấy thành viên khác của đoàn kỵ sĩ hoàng gia đồng thời tiến lên phía trước, trên người bộc phát ra năng lượng cường đại, thậm chí còn còn có năng lượng cấp bậc A+.

-Các người thật láo xược!

Y Lệ Toa Bạch đi lên phía trước vừa phóng ra năng lượng vừa lớn tiến quát mắng thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia, đứng ở phía trước Hứa Mạt.

Hứa Mạt không cản lại, đây là việc Y Lệ Toa Bạch nên làm.

Nếu đến lúc này mà Y Lệ Toa Bạch còn không đứng ra, thì có dạy dỗ hay không cũng chẳng cần thiết nữa.

Thành viên của đội kỵ sĩ hoàng gia dừng bước, chỉ thấy Tra Nhĩ tiến lên nhìn chằm chằm vào Hứa Mạt. Hứa Mạt đáp:

-Bảo vệ công chúa điện hạ an toàn là trách nhiệm của tôi.

-Ngươi tên là gì?

Tra Nhĩ nhìn Hứa Mạt lãnh đạm hỏi.

-Không thể trả lời.

Y Lệ Toa Bạch trừng mắt nhìn Tra Nhĩ nói:

-Tra Nhĩ, đem người của ngươi rời đi đi.

Tra Nhĩ vẫn tiếp tục đi lên phía trước, liền thấy Y Lệ Toa Bạch lấy máy truyền tin ra, nói với hắn:

-Chuyện ở chỗ này, ngươi muốn để cho cha biết đúng không?

Cô đã kịp phản ứng. Tra Nhĩ dung túng cho thuộc hạ đối phó với vô, thậm chí còn đánh bại cả cô, là đã vượt quá giới hạn rồi...

Tra Nhĩ liếc Y Lệ Toa Bạch đáp:

-Y Lệ Toa Bạch, ta cũng là muốn tốt cho ngươi mà thôi, không ngờ ngươi lại để cho người của mình ra tay như thế. Nếu cha biết được nhất định sẽ rất thất vọng, chính ngươi tự xử lý đi.

Dứt lời, hắn lập tức quay người rời đi. Tất nhiên, hắn cũng không muốn làm lớn chuyện, dù sao cũng là do hắn gây sự trước, chèn ép Y Lệ Toa Bạch.

Sau khi Tra Nhĩ xoay người, ánh mắt của hắn liền trở nên âm u, mang theo ý nghĩ giết người.

Nhìn thấy bóng người của Tra Nhĩ biến mất, Y Lệ Toa Bạch cất máy truyền tin đi. Cô cũng không định đi cáo trạng, chẳng có ích gì, khác nào nói mình vô năng.

-Tiên sinh, cảm ơn.

Y Lệ Toa Bạch khom người hành lễ với Hứa Mạt, là sự tôn trọng xuất phát từ nội tâm. Hôm nay nếu như không phải là Hứa Mạt, thì Tra Nhĩ đã có thể đè ép được cô, làm sụp đổ phòng tuyến tâm lý của cô, khiến cho lòng tin của cô bị lung lay.

-Y Lệ Tọa Bạch, cô có nghĩ việc mà Tra Nhĩ nói là thật không?

Hứa Mạt nói:

-Công chúa điện hạ cho dù có tu luyện, có là một người anh dũng, nhưng làm sao có thể ngăn cản được nhiều nhân vật thiên tài như vậy được. Hành tinh Lư Tạp Tư, người siêu phàm mạnh nhiều vô kể, huống hồ, người siêu phàm có tu hành thì cũng chẳng thể ngăn cản được sức mạnh của vũ khí khoa học kỹ thuật, mà hành tinh Lư Tạp Tư cũng chỉ có một người.

-Tiên sinh...

Y Lệ Toa Bạch nhìn Hứa Mạt.

-Trước đó tôi dạy công chúa tu luyện, là bởi vì không hiểu rõ tình huống của hoàng thất. Con cháu hoàng thất như anh em hòa ái tôn kính lẫn nhau, thế nên chuyện mình thích thì cứ tự làm là được rồi. Nhưng khi nhìn thấy sự việc xảy ra đêm hôm nay, người thừa kế hoàng gia Tra Nhĩ lại chèn ép cô như vậy, nếu hắn ta có thể thuận lợi kế thừa vương vị thì sẽ như thế nào? Đế lúc đó dù công chúa có tu luyện mạnh đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng bằng thừa.

Hứa Mạt tiếp tục phân tích. Y Lệ Toa Bạch tất nhiên cũng hiểu rõ đạo lý đó. Cô vẫn luôn rất cố gắng, dù có là tập luyện, học tập hay là lay động lòng người, thế nhưng, chưa bao giờ chân chính đối mặt với chuyện này.

Những chuyện phát sinh ngày hôm nay đã khiến cho cô dao động rất mạnh.

-Công chúa điện hạ, đánh giặc tốt nhất là dùng mưu, chứ không nên dùng lực để đối đầu.

Hứa Mạt nói:

-Từ chuyện tu luyện có thể thấy, công chúa không hề kém cạnh. Bản thân cô đã là người tu luyện thiên tài. Nhìn ở những phương diện khác, công chúa điện hạ tuy tuổi còn trẻ nhưng đã kết giao được không ít người, cũng đều cực kỳ ưu tú như thế. Công chúa mà đến tuổi của hoàng tử Tra Nhĩ, nhất định sẽ ưu tú hơn hắn nhiều. Chính vì công chúa giỏi như thế, hoàng tử Tra Nhĩ mới phải chèn ép người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận