Căn Cứ Số 7

Chương 508: Đáng gờm

Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á cùng xông vào, cùng lúc tiêu diệt bọn họ.

Cơ thể hai người đều bị đánh bay, va chạm mạnh với bức tường.

Lúc học rơi xuống đất bàn tay nắm chặt, mặt đất lại nứt ra, hai người rơi xuống, sau đó mặt đất khôi phục lại như lúc đầu.

Thành phố bỏ hoang này, giống như là điều khiển bởi một chương trình, ở bên trong cũng có thể bị nhận dạng.

-Đi lên.

Hứa Mạt nói rồi đi lên lầu, nhất nhanh đã tìm thấy hai người ở phía trên, đá bọn họ ra ngoài.

Tòa nhà này có tất cả năm tầng, nhóm Hứa Mạt lên đến tầng cao nhất và nói:

-Tắt năng lượng rồi nghỉ ngơi lấy sức.

-Được.

Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á vừa đánh một trận lớn, mặc dù không hiểu ý đồ của Hứa Mạt cho lắm, nhưng vẫn làm theo.

-Bây giờ bên ngoài rất hỗn loạn, thế nào cũng có nhiều người học theo chúng ta, nửa tiếng sau cuộc chiến mới chính thức bắt đầu, đến lúc đó sẽ bị đánh dấu vị trí.

Hứa Mạt tiếp tục nói, mấy người đều gật đầu, yên lặng ở lại đây, cũng không xuất đầu lộ diện.

Vẫn còn lý do khác là, bọn học bị học viện Hoàng Gia thủ phủ nhắm đến, hàng ngũ của đối phương rõ ràng mạnh hơn họ, cần phải bảo toàn sức mạnh, cố gắng hết sức để giữ vững cho đoàn đội tồn tại đến cuối cùng, chứ không phải trong cuộc hỗn chiến đầu tiên mà mất đi đồng đội.

Trên khán đài, bọn họ đeo thiết bị kính là có thể trực tiếp nhìn xuyên qua tòa nhà, nhìn thấy nhóm Hứa Mạt lại đang ngồi bên trong thì không khỏi ngạc nhiên.

Năm nay tập đoàn Tư Tháp Khắc áp dụng chiến thuật phòng thủ?

Mặc dù kỹ thuật này rất phổ biến, nhưng đối với tập đoàn Tư Tháp Khắc mà nói, thật sự hơi mất mặt thì phải?

Trước khi bắt đầu cuộc chiến, người của học viện Hoàng Gia thủ phủ đã khiêu khích bọn bọ.

Lúc này, một đội năm người của học viện Hoàng Gia thủ phủ dưới sự chỉ huy của Lý Khai Vân đang đại khai sát giới, đã có mười mấy người bị loại trong tay bọn họ.

-Bùm bùm…

Có người nổ súng vào tòa nhà của Hứa Mạt, tuy vẫn chưa nhìn thấy người, nhưng vẫn lướt qua tất cả các lỗ hổng một lượt để tránh bị phục kích.

Lâm Tước và những người khác nhìn Hứa Mạt, chỉ thấy Hứa Mạt vẫn tựa ở kia nghỉ ngơi, giống như không cảm nhận được sự rung động của tòa nhà vật, chỉ cần không đi lên thì cứ mặc kệ bọn họ.

Sau đó, có một tiểu đội đi xuyên qua tòa nhà và rời khỏi đây.

Khán đài phát ra những tiếng la hét, đi lướt qua rồi thế mà cũng có thể trốn không ra?

Vị trí tòa nhà nhóm của Hứa Mạt chấn động mấy lần, chừng ấy tiểu đội đi qua chỗ này.

Lúc này, có người giống với bọn họ, muốn trốn ở chỗ này, đi lên tầng năm.

Lâm Tước và những người khác nghe thấy tiếng bước chân liền nhìn Hứa Mạt, lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Rất nhanh, một bóng người đi lên đến nơi, anh ta rất thận trọng, lúc đi lên súng đã giơ lên, sau đó đưa đầu lên, nhưng ngay lập tức anh ta nhìn thấy súng của hai người máy và hai con người cùng lúc nhắm đến anh ta, toàn thân choáng váng.

Nội tâm co giật, là một kẻ đi lạc, hắn rất phối hợp giơ tay lên, một giây say tảng đá dưới chân anh ta sục xuống, đưa hắn biến mất.

Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu thu súng về, nhìn Hứa Mạt một cái, Tô Như không nhịn được cười thành tiếng.

Thời gian dần trôi qua, số người trong thành phố bỏ hoang không ngừng giảm đi, nhưng vẫn còn trên dưới một trăm người.

Lúc này, bên ngoài tòa nhà của nhóm Hứa Mạt xuất hiện năm cỗ người máy, một đội toàn người máy, là một đội của khoa người máy trong một học viện siêu phàm quần thể thành phố đến tham dự, mục đích của bọn họ lần này là vào được top 100 của cuộc đại chiến người siêu phàm.

Cả năm người nhìn tòa nhà đổ nát trước mặt, không phát hiện ra năng lượng.

-Bộc phá.

Một người nói, năm người máy đồng thời đổi hình thái vũ khí, biến thành pháo cơ khí, trước đó bọn họ đã gặp phải nhiều trận phục kích, cho dù không phát hiện năng lượng, nhưng vẫn định trực tiếp khai hỏa bắn phá.

-Bùm…

Bọn họ bắn thẳng về phía tòa nhà, ngay lập tức tòa nhà chấn động kịch liệt, mơ hồ có nguy cơ sụp đổ.

-Đi thôi.

Hứa Mạt đứng dậy nói, trực tiếp nhảy ra ngoài, Tô Nhu và Diệp Thanh Điệp chia nhau đứng trên lưng người máy của Lâm Tịch và Áo Lợi Duy Á, năng lượng của hai người máy khởi động, trực tiếp nhảy xuống từ phía đối diện, phát ra tiếng vang dữ dội.

Sau khi tiếp đất Hứa Mạt và hai người máy chạy về phía trước.

Nhưng năm người máy phía sau đã phát hiện ra bọn họ, khởi động năng lượng lao về phía trước với tốc độ cao, truy đuổi nhóm của Hứa Mạt.

-Lần này bọn họ trốn kiểu gì?

Khán giả tại hiện trường cùng những người đang xem trên màn hình nhìn thấy nhóm người của Hứa Mạt đang chạy trốn trong lòng thầm vui mừng.

Đội đại diện cho tập đoàn Tư Tháp Khắc này đã trốn được 20 phút rồi, thật hèn hạ.

Nhưng lần này, có lẽ bọn họ không thể trốn thoát được nữa đâu?

Hơn nữa, bọn họ phát hiện ra có mấy người nữa cũng đang mai phục dưới đống đổ nát trước mặt Hứa Mạt.

Hứa Mạt rút súng ra trực tiếp bắn thẳng vào khu tàn tích, một tiếng nổ lớn, tàn tích nổ tung, ngay sau đó, Hứa Mạt quay người hướng về hướng bên hông chạy trốn, Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á theo sát phía sau.

Những người núp phía sau tàn tích vừa đứng lên, thì phát hiện năm người máy đang lao về phía bọn họ, loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng nhóm người của Hứa Mạt chạy phía bên kia, không kịp do dự, năm người máy nổ súng về phía bọn họ.

Hỏa lực trong nháy mắt bắn trúng hai người máy ở phía trước làm cho hai người máy cùng đứng lại, nhắm vào phía dưới khai hỏa, cả hai bên rơi vào cuộc chiến.

Hứa Mạt tiếp tục chạy về phía trước, chạy trốn khỏi chiến trường, không hề có ý nghĩ sẽ tham gia vào cuộc chiến.

-Cái này…

Nhiều người mắt chữ a mồm chữ o nhìn trận chiến trước mặt

Đội đại diện tập đoàn Tư Tháp Khắc, đáng gờm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận