Căn Cứ Số 7

Chương 630: Thi đấu

-Giờ phút này, mọi người đang nhìn thấy chính là hiện trường quyết đấu, thế lực của các bên lần lượt đến. Tôi đã nhìn thấy đại biểu từ các hành tinh khác nhau trên hành tinh Bái Luân đến địa điểm quyết đấu, bọn họ trực tiếp lái phi cơ vào trong, cùng nhau chứng kiến trận quyết đấu này.

-Mà ở bên ngoài hiện trường quyết đấu đều là dân chúng của hành tinh Bái Luân chúng ta, bọn họ không kích động như lúc diễn ra cuộc thi siêu phàm giả, ngược lại có vẻ rất nặng nề, chúng ta đều hiểu vì sao lại như vậy, đây không phải là một trận tranh tài mà là vấn đề sống chết của một thiếu niên anh hùng trên hành tinh Bái Luân của chúng ta.

Giọng nói của người phóng viên trên màn hình mang theo sức hấp dẫn xúc động mãnh liệt, tiếp tục nói:

-Đúng vậy, cậu bé anh hùng, cậu ấy còn chưa bước qua tuổi mười tám đã giành được vị trí thứ nhất trong cuộc thi siêu phàm giả, đánh bại chủng tộc ngoài hành tinh và giành được vị trí đầu tiên quý giá cho hành tinh Bái Luân của chúng ta. Nhưng chính là trong bối cảnh như vậy, bởi vì trong trận đấu đánh chết một vị của hành tinh Lan Tư Lạc Đặc mà bị người của hành tinh này truy sát, sau đó gia nhập Thần Kiếm cục, phát động trận quyết đấu này.

-Bất kể kết quả cuộc quyết đấu này như thế nào, cậu ấy chính là người hùng của hành tinh Bái Luân chúng ta, nhưng cũng là nỗi xấu hổ của những kẻ bất tài, buộc một cậu bé chưa đầy mười tám tuổi phải đứng lên và hy sinh mạng sống của mình để chiến đấu vì phẩm giá của hành tinh Bái Luân.

Người phóng viên này rõ ràng không phải là quan chức, nếu không anh ta đã không dám âm thầm chỉ trích chính phủ.

Quả nhiên, thành phố Xuyên Tinh đã có rất nhiều người phẫn nộ hô hào, chính phủ vô năng, Lưu Phong mau lăn xuống đài.

Trận quyết đấu này cũng để bọn họ thấy được bản lĩnh của Hứa Mạt, sự kém cỏi của chính quyền thành phố Xuyên Tinh cùng với sự bất tài của hành tinh Bái Luân. Đây cũng không phải là điều đáng tự hào mà là sự sỉ nhục, buộc một người chưa đến mười tám tuổi phải đứng lên đấu tranh cho sự tôn nghiêm của hành tinh Bái Luân.

-Bây giờ, ba tháng đã trôi qua kể từ khi cuộc quyết đấu được phát động, không biết Hứa Mạt tu luyện ở Thần Kiếm cục như thế nào? Với thiên phú của cậu ấy, đẳng cấp nguyên lực hẳn là có thể đột phá đến B+, phải không? Nếu không có tự tin đột phá B+, Hứa Mạt sẽ không khơi mào trận quyết đấu này.

-Đương nhiên, mặc dù đẳng cấp nguyên lực của Hứa Mạt đạt tới B+, nhưng đối thủ của hắn là A Mạn Đạt, thành viên kỵ sĩ đoàn của hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, cấp nguyên lực là A-, vẫn vô cùng nguy hiểm. Chúng ta chỉ có thể cầu nguyện trận chiến này Hứa Mạt có thể chiến thắng đối thủ.

Trận quyết đấu này không chỉ được người dân thành phố Xuyên Tinh quan tâm, mà còn có rất nhiều thành phố ở hành tinh Bái Luân cũng đang chú ý đến trận chiến này.

Cuộc đọ sức này có ý nghĩa vô cùng.

Nhiều người đã dự đoán hướng của trận đấu này với các kết quả khác nhau.

Nếu Hứa Mạt chiến thắng, như vậy, địa vị của Hứa Mạt ở hành tinh Bái Luân sẽ không gì sánh bằng, trở thành vật tổ của người thường, được tôn sùng như anh hùng.

Nếu Hứa Mạt bị đánh bại, thì sự căm ghét của người dân trên hành tinh Bái Luân đối với tộc người ngoài hành tinh sẽ lên một tầm cao mới, đồng thời, nỗi tức giận đối với sự kém cỏi của chính phủ cũng sẽ lên đến đỉnh điểm.

Trong một trang viên xa hoa ở thành phố Xuyên Tinh, Lý Trạch Long dẫn theo Nam Minh Hỏa Vũ đến đây thăm hỏi.

Lý Trạch Long đang trò chuyện với một thanh niên.

-Lý Trạch Long, anh nghĩ ai sẽ giành chiến thắng?

Thanh niên mở miệng hỏi Lý Trạch Long.

-A Mạn Đạt có được đẳng cấp nguyên lực A-, hơn nữa còn sở hữu cơ giới thể tiên tiến, cho nên xác suất chiến thắng cao hơn nhiều. Tuy nhiên, tôi đã tiếp xúc với Hứa Mạt nhiều lần, hắn luôn có thể từ trong nghịch cảnh đi ra, cũng không thể nói là không có cơ hội nào cả.

Lý Trạch Long mở miệng nói, hắn nhớ tới trận chiến ở thành phố Cương Khung cùng với cuộc thi siêu phàm giả.

-Anh hy vọng ai thắng?

Người thanh niên nhìn Lý Trạch Long hỏi, mặc dù trong mắt lộ ra ý cười nhưng Lý Trạch Long nhìn không thấu, hắn nói:

-Tuy rằng tôi cùng Hứa Mạt có ân oán, nhưng tôi vẫn hy vọng rằng cậu ấy có thể giành chiến thắng.

Trong ánh mắt thanh niên ẩn chứa thâm ý, cười nói:

-Không cần cố kỵ, tôi thì không hy vọng Hứa Mạt thắng.

Nam Minh Hỏa Vũ nghe được lời nói của hắn, nội tâm cực kỳ không bình tĩnh. Cô biết thân phận của người thanh niên, nếu đổi lại là người khác không muốn Hứa Mạt thắng, cô có thể lý giải, nhưng người thanh niên đó lại ở trước mặt Lý Trạch Long nói rằng anh ta không hy vọng Hứa Mạt thắng.

Cô ấy không nhìn thấu được.

Lý Trạch Long trong lòng cũng hơi gợn sóng, nhưng từ biểu hiện của hắn nhìn không ra có gì bất thường, giao thiệp với những người này, không có chút khôn ngoan cũng không được.

-Có vài người, đã đến lúc xuống đài.

Thanh niên nhàn nhạt mở miệng nói:

-Đi thôi, chúng ta đến hiện trường xem một chút, tôi rất chờ mong trận quyết đấu này.

Lý Trạch Long gật đầu, đi theo đối phương ra ngoài, Nam Minh Hỏa Vũ lẳng lặng đi theo sau. Sau khi đến thủ đô, ngoại trừ tu luyện ở học viện Hoàng Gia ra, Lý Trạch Long sẽ dẫn cô đi tham gia các loại sự kiện, cô đã nhìn thấy được rất nhiều chuyện.

Ngay sau đó, một chiếc máy bay cất cánh và bay về phía hiện trường quyết đấu.

Trên máy bay có một biểu tượng đặc biệt, đó là biểu tượng của hành tinh Bái Luân.

Đồng thời, ở các nơi khác nhau, mọi người bắt đầu lần lượt tiến vào hiện trường quyết chiến, đương nhiên là những người có tư cách tiến vào hiện trường.

Hiện trường của cuộc quyết đấu cũng chính là đấu trường của giải thi đấu siêu phàm giả lần trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận