Căn Cứ Số 7

Chương 206: Ngươi biết dùng súng không

-Lui trước đi.

Lâm Tịch hét lên, cứ như thế này sẽ rất phiền phức.

Một hàng người gật đầu, bắt đầu tạm dừng chiến đấu.

Hứa Mạt dọn đường cho họ, tuyến đường rút kui không ngừng có người bị giết.

Trên đường Ngụy, thi thể ngã thành đống lớn.

-Vù.

Lúc này, có mấy người gen ở cách đó không xa vỗ cánh bay lên đỉnh tòa nhà, nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

Hứa Mạt quay người một lượt, một người trong đó nhìn thấy viên đạn bây tới liền né người, nhưng lúc này viên đạn đột nhiên chuyển hướng trực tiếp xuyên qua cổ họng hắn.

Cơ thể hắn rơi xuống đường.

Hứa Mạt cầm lấy balo lùi ra, người ở phía dưới duy trì đồng bộ.

-Đừng đi tìm cái chết.

Hứa Mạt nói với tên đang đuổi truy sát hắn phía sau.

Có người dừng lại, dường như rất kiêng dè Hứa Mạt.

Nhưng vẫn có tên xông lên, Hứa Mạt xoay người trực tiếp giết chết tên đang đuổi theo gần nhất.

Cái này khiến cho những tên khác dừng hành động, không tiếp tục truy đuổi, chỉ chừng mắt nhìn bóng của Hứa Mạt lộ ra vẻ tàn nhẫn.

Trận chiến phía sau, một người gen xông đến bên Tô Nhu, cô không kịp xoay người.

-Cần thận.

Tôn Tiểu Tiểu nhắc nhở.

Tô Nhu vừa xoay người lại thì nhìn thấy nhát rìu chém về phía cô.

-Pằng.

Viên đạn trực tiếp bắn xuyên qua đối phương, tay cầm rìu của người gen buông lỏng sau đó hắn ngã ra đất.

Tô Nhu sững sờ sờ nhìn lên đỉnh tòa nhà.

Cô nhìn thấy đôi mắt đen nhánh dưới lớp mặt nạ, hạ súng xuống, bóng dáng khoác áo khoác đen đang chạy, duy trì tiết tấu đồng điều với họ.

Trên đường, người mà hắn giết không ít hơn so với cô.

-Hắn là ai?

-Tô Nhu thầm nghĩ trong lòng.

Không chỉ có cô, Lâm Tịch càng muốn biết người đó là ai!



Đường phố Quỷ trở nên hỗn loạn, ngày càng có nhiều người cải tạo gen tham gia vào.

Vụ án bắt cóc đã biến thành sự phân biệt đối xử giữa con người với người cải tạo gen, nhiều vụ giết người xảy ra trên phố Quỷ.

Trên mái nhà, Hứa Mạt gặp rất nhiều người cải tạo gen đi lên đây, nhưng đều bị hắn giết cả.

Bên ngoài đường phố Quỷ, một chiếc ô tô đậu ở bên kia, Lý Mạn nhìn vào giữa đường phố nhưng không đi vào, trông hắn như đang chờ đợi cái gì đó.

Phía xa, có một đoàn xe chạy về hướng bên này.

Cũng là xe bọc thép.

Hai bên trái phải xe bọc thép là quân đội võ trang đầy đủ, trong tay bọn hắn cầm vũ khí, đi tới đứng bên ngoài đường phố Quỷ.

Lý Mạn nhìn thấy đội xe đến thì lộ ra nụ cười, rồi phất tay với chiếc xe phía trước.

Một bóng người anh tuấn ngồi ở vị trí phó lái, thấy Lý Mạn phất tay thì nói:

-Lên xe.

Lý Mạn gật đầu, rồi nhảy lên xe.

Đoàn xe tiến thẳng vào giữa đường phố Quỷ.

-Ngươi nhận được tin tức bằng cách nào?

Lý Mạn hỏi Bản Trạch Danh.

-Tiểu Tiểu nói với ta rằng ngươi đang gặp rắc rối.

Bản Trạch Danh nói.

Lý Mạn lập tức hiểu ngay, đứa trẻ Tôn Tiểu Tiểu kia thật lanh lợi.

Đám người trong phố Quỷ nhìn thấy có một chiếc xe bọc thép đang chạy tới thì nháo nhào hốt hoảng tránh đi.

Đây là binh sĩ quân đội, bọn hắn muốn làm gì?

Chẳng lẽ muốn thanh trừng đường phố Quỷ này?

Xe bọc thép tiến về phía trước, chẳng bao lâu đã đến nơi bạo loạn, nhìn thấy có trận chiến phía trước, Bản Trạch Danh liền xuống xe lao về phía trước.

Lưỡi búa của Ngưu Ma từ trên không trung chém về phía Lâm Tịch, thân thể Bản Trạch Danh nhảy lên, va chạm với Ngưu Ma trên không trung, khiến tên Ngưu Ma đang hống hách kia chấn động đến mức bay ngược trở về.

Cơ thể của Bản Trạch Danh cũng đáp xuống đất, nhìn qua người cải tạo gen, bỗng có âm thanh từ sau lưng truyền đến:

-Đường phố Quỷ xuất hiện vụ án bắt cóc, còn có bạo động xảy ra, Cục Trị an đã uỷ thác chúng tôi xử lý vụ việc, nếu còn không ngừng tay, những ai gây ra bạo loạn đều sẽ bị giết.

Người kia vừa nói xong, vũ khí trên xe bọc thép liền nhắm vào đám người bạo loạn.

Người trong xe cũng lần lượt nhảy xuống, cầm vũ khí đi về phía con đường.

Trong chốc lát, đường phố Quỷ yên tĩnh trở lại.

Sức mạnh của người cải tạo gen vẫn còn quá nhỏ, bọn hắn không dám đối kháng với lực lượng quân đội của thành phố Cương Khung.

-Rút lui.

Ngưu Ma biết hiện giờ không thể làm gì được, liền hạ lệnh rút lui, mang người của hắn chạy trốn.

Những người cải tạo gen khác nhìn chiếc xe bọc thép với ánh mắt lạnh lùng, nhưng cũng không tiếp tục chém giết nữa mà lựa chọn rút lui.

Nhưng trong ánh mắt bọn hắn đều mang theo sự thù hận.

Đội ngũ xuống từ xe bọc thép cũng không nổ súng xạ kích, nếu không sẽ dễ khiến sự việc càng thêm nóng.

-Ngầu quá, không hổ là Bản Trạch Danh ca ca.

Tôn Tiểu Tiểu tiến lên phía trước nói.

Giang Đồng lại lộ ra vẻ mặt đau khổ.

Chuyện vừa rồi thật quá xấu hổ.

Thảm.

Bản Trạch Danh nhìn về phía Lâm Tịch hỏi:

-Giáo viên, người không sao chứ?

Lâm Tịch cảm kích nói:

-Không sao, cảm ơn các ngươi. Làm sao các ngươi lại biết?

-Học viện nghe được tin tức liền nói cho chúng ta biết, rồi thông báo tin cho nhau mà chạy tới đây.

Tôn Tiểu Tiểu cười nói.

Lâm Tịch vừa cảm kích vừa thấy ấm áp trong lòng.

Dù sao cô cũng chỉ là giáo viên mà thôi, thậm chí còn không phải là giáo viên, mối quan hệ trên thực tế cũng không thân thiết đến như vậy.

Tôn Tiểu Tiểu tiếp tục nói:

-Giáo viên, chuyện lớn như vậy mà người cũng không nói cho chúng ta biết, như thế là không đúng rồi.

Trên đường phố, lại có một chiếc xe nữa tiến vào, là người của Cục Trị an đến.

Lâm Tịch cùng Lâm Giản tiến lên phía trước thương lượng, sau đó người của Cục Trị an phát hiện thi thể của Từ Phỉ Phỉ ở sát vách.

Lâm Giản bị dọa không nhẹ, cô còn tưởng rằng Từ Phỉ Phỉ bị người cải tạo gen bắt cóc rồi giết chết.

Sau một lúc, Bản Trạch Danh nói:

-Chuyện ở đây Cục Trị an sẽ xử lý, chúng ta ra ngoài trước đi.

Đám người đồng ý.

Một đoàn người, rõ ràng là lấy hắn làm trung tâm, cùng đi ra ngoài đường phố Quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận