Căn Cứ Số 7

Chương 779: Chắc là hắn hiểu thôi?

Tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh thành lập mà không có bất cứ nghi lễ nào, lặng lẽ đăng kí thành lập ở hành tinh Lô Tạp Tư, chủ tịch tập đoàn do La Tư đảm nhận.

Người Tháp Nhĩ Đức vẫn luôn muốn làm nên sự nghiệp lớn cuối cùng cũng được như ý nguyện, hắn đăng kí thành lập tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh, và nắm giữ lượng cổ phần lớn 51%, có quyền kiểm soát tuyệt đối.

Đặc biệt khi biết tập đoàn thành lập để làm gì, La Tư cảm thấy hơi mơ hồ, đây không phải chuyện nhỏ, hắn nắm giữ khối tài sản khổng lồ, dường như chỉ cần búng tay một cái là có thể thực hiện được ước mơ của mình.

Tất cả đều giống như một giấc mộng.

Đích thực là một giấc mơ!

Với bản thỏa thuận của Hứa Mạt, cổ phần của hắn chẳng qua là giữ thay cho Hứa Mạt mà thôi.

Đó là một khế ước bán thân.

Mười năm này, tất cả mọi thứ của hắn đều là của Hứa Mạt.

Sau khi người Tháp Nhĩ Đức biết cổ đông và cơ cấu cổ phần của công ty, hắn đã cân nhắc rất lâu.

Hắn nắm giữ 51% cổ phần, Tác Lôi, thành viên hoàng tộc của hành tinh Áo Đinh San, bên cung cấp năng lượng chiếm 29% cổ phần, nhưng hắn chỉ có 20%, 9% cổ phần còn lại được chuyển nhượng cho Diệp Tạp Lâm Nã.

Điều này khiến Hứa Mạt không kìm được xúc động, thật là một tình cảm cao cả, Tác Lôi không biết rằng 9% cổ phần này sẽ đáng giá như thế nào trong tương lai.

Nhưng nếu Tác Lôi đã giao ra rồi thì Hứa Mạt đương nhiên cũng không có ý kiến, hắn vốn cũng muốn kéo Diệp Tạp Lâm Nã làm cổ đông, sau lưng cô là hoàng tộc hành tinh Tạp Lạc Lan.

Ngoài ra, Y Trạch và Tạp Đặc mỗi người có 5% cổ phần.

Bọn họ đều không có ý kiến gì, dù sao từ từ một góc độ nào đó mà nói Tác Lôi, Y Trạch, Tạp Đặc và Diệp Tạp Lâm Nã đều không phải mạo hiểm, năng lượng của hành tinh Áo Đinh San không thiếu cách tiêu thụ, không thể mục nát ra trong tay họ.

Đương nhiên, Hứa Mạt chính là hoạt động kinh doanh k cần vốn, nhưng vốn ban đầu là do hắn bỏ ra, đăng kí tập đoàn, hơn nữa trong tay hắn là tích hợp tài nguyên hoàn chỉnh và liên kết các bên với nhau, như vậy là đã đủ rồi.

Tất cả mọi người đều kiếm được tiền, tất nhiên sẽ không có ý kiến, tiếp theo là các bên hợp tác kí kết thoản thuận.

Vì vậy người Tháp Nhĩ Đức đang nghĩ, Hứa Mạt lên kế hoạch thành lập tập đoàn này chỉ là ngẫu nhiên thôi sao?

Hơn nữa ủy quyền cho hắn nắm giữ cổ phần, làm gang tay trắng cho hắn.

Điều này khiến người Tháp Nhĩ Đức nghĩ tới một vấn đề vô cùng sâu sắc.

Liên quan đến câu chuyện đằng sau hắn bị mưu hại phá sản và phải mượn nợ….

Những cổ đông này, có hai người là hoàng tộc của tinh cầu, cộng thêm hậu duệ của các quý tộc lớn hành tinh Lô Tạp Tư.

Vậy hắn mượn nợ là ngẫu nhiên sao?

Nhưng người Tháp Nhĩ Đức nhanh chóng không suy nghĩ nữa, bởi vì hắn nhận ra, cho dù là hắn nghĩ như thế nào thì cũng không có ý nghĩa.

Với cơ cấu cổ đông này thì hắn có thể làm được chuyện gì to tát chứ?

Bất cứ ai cũng có thể xử lý hắn.

Có lẽ đây cũng là lý do mà Hứa Mạt dám để cho hắn thay mặt nắm giữ cổ phần, bởi vì trong đây hắn là người thấp kém nhất, nếu như dám có ý định gì, bất luận là về mặt pháp luật hay là cá nhân, hắn đều không thể qua được mắt Hứa Mạt.

Vì vậy Hứa Mạt căn bản không lo hắn dám làm gì, người Tháp Nhĩ Đức hoàn toàn bị kiểm soát.

Thế là La Tư bắt đầu kiếp sống làm thuê của hắn, và trực tiếp tuyển dụng những sinh viên tốt nghiệp của trường Lô Tạp Tư, được trả lương hậu hĩnh.

Theo suy nghĩ của La Tư, hắn nghĩ không nên tuyển người từ trường Lô Tạp Tư, tính cách sinh viên ở đây kiêu ngạo, yêu cầu về mức tiền lương không hề thấp, hơn nữa cũng sẽ không nghe lời.

Nhưng Hứa Mạt lại khăng khăng rằng tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh không thiếu tiền lời, chỉ cầu sau khi thành công thương vụ đầu viên là bọn họ có thể nhanh chóng tích lũy được của cải.

Mức lương chẳng qua là hạt cát trong sa mạc mà thôi, tuyển người từ trường đại học Lô Tạp Tư, là để trải đường cho những việc sau này, hắn cần phải có nhân tài.

Nhưng hiện tại có cổ đông gồm hai vị quý tộc lớn, và hai thành viên hoàng tộc tinh cầu có vẻ như vẫn chưa đủ, nếu có thể có một cổ đông là hoàng thất của hành tinh Lô Tạp Tư nữa thì chắc chắn có thể kiểm soát được cục diện, rủi ro có thể tiếp tục hạ xuống.

Thư viện có rất nhiều người, nhưng cũng khá là yên lặng, không có ai gây ra tiếng ồn lớn.

Diệp Tạp Lâm Nã đang ngồi trước một cái bàn.

-Mấy hôm nay sao không nhìn thấy Tác Lôi?

Diệp Tạp Lâm Nã hỏi, từ sau khi thành lập tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh, Tác Lôi rất ít khí liên lạc với cô, gần đây thì hoàn toàn mất tích, khiến cô cảm thấy có chút không quen.

Trước đây tên nhãi đó ngày nào cũng đi qua đi lại trước mặt cô.

-Cậu ấy bây giờ đang bận, dù sao thương vụ đầu tiên cậu ấy cần phải tới để vận hành, sau này thì không cần phải vậy nữa.

Hứa Mạt nói.

-Ừm.

Diệp Tạp Lâm Nã gật đầu:

-Có cần tôi làm gì không?

Cô có chút bất an khi nắm giữ số cổ phần này, đặc biệt là sau khi biết bọn họ kinh doanh năng lượng , 9% cổ phần chắc chắn không phải con số nhỏ.

-Đương nhiên.

Hứa Mạt gật đầu:

-Cổ phần của tập đoàn phân chia dựa vào cống hiến, sau này cần cô mở rộng các kênh bán hàng, liên hệ với phía tinh cầu của cô xem có gia tộc nào cần năng lượng không.

Diệp Tạp Lâm Nã nghe Hứa Mạt nói xong thì có chút cảm động, cô biết là Hứa Mạt đang giúp cô.

Phân đoạn mà năng lượng không cần phải lo lắng nhất chính là tiêu thụ, còn thiếu các kênh bán hàng sao?

Hứa Mạt làm như vậy, chắc chắn là để tạo đà cho cô, khiến cô có giá trị và trọng lượng hơn trong gia tộc, như vậy cũng sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện kết hôn của cô nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận