Căn Cứ Số 7

Chương 232: Học viện Thế Tước tới rồi

Đối với chuyện này, Hứa Mạt cũng không để ý.

Một người hành động càng thấy tự do hơn.

Hắn nhìn thoáng qua cơ giáp đối chiến trong sân lớn, thấy hoa cả mắt, tốc độ của cơ giáp vô cùng nhanh, phản ứng cũng nhanh nhẹn, công kích cuồng bạo.

Tiêu chuẩn về học viên của học viên siêu phàm quả nhiên siêu phàm.

Nhìn chung những người lái cơ giáp này cũng không kém hơn hắn.

Xem ra chính mình trước kia đúng thật là ếch ngồi đánh giếng, ở thế giới ngầm không gặp được đối thủ liền tự nhận mình là rất mạnh.

Lúc này, Hứa Mạt nhìn thấy một cỗ cơ giáp đang hướng tới bên này với tốc độ cao, đi vội mà đến.

Hứa Mạt nhíu nhíu mày, cơ giáp tốc độ cao trượt theo quán tính, tốc độ cực nhanh, vọt thẳng tới chỗ hắn.

Cảm nhận của Hứa Mạt phóng thích, bắt lấy một động tác của đối phương, chuẩn bị né tránh bất cứ lúc nào.

Ngay lúc này.

-Phịch...

Một tiếng nổ, chân của chiếc cơ giạp chạy vội mà đến kia đạp xuống đất, giảm tốc độ trượt theo quán tính, nhưng chiến đao trong tay vẫn chỉ về phía Hứa Mạt.

Cơ giáp thật lớn xuất hiện trước người Hứa Mạt, cảm giác áp bức rất mạnh. Hứa Mạt nhíu mày.

-Thợ săn hoang dã.

Từ bên trong cơ giáp truyền ra một giọng nói kiêu ngạo:

-Cậu cũng muốn học cơ giáp?

Giọng nói truyền ra từ cơ giáp đã thông qua hệ thống khuếch tán âm thanh, khiến cho giọng nói biến đổi, Hứa Mạt cũng không biết là ai.

Chính là có thể nghe được sự kiêu căng trong giọng nói của đối phương, rất nhiều cơ giáp sư đều cho rằng nghề nghiệp của mình rất cao quý, trên người đều có chứa khí chất kiêu ngạo.

-Lôi Nặc, cậu đang làm cái gì thế, lại đây tiếp tục đi.

Giọng nói của Lãnh Thu từ phía sau truyền đến, chiếc cơ giáp quét mắt liếc Hứa Mạt một cái, sau đó xoay người rời đi.

Thế nên Hứa Mạt mới biết người kia là người máy xác định và đánh giá.

Hắn dường như cho rằng mình rất oai phong nhỉ?

Hứa Mạt nhìn một lát, sau đó rời khỏi sân thực chiến, đi tới một bên khác.

Hắn cảm giác lực phóng thích, phát hiện trong phòng đang có không ít người, bọn họ đang học tập ở một bên.

Trong những học viên mới của khoa người máy cũng không phải tất cả mọi người đều tiếp xúc với cơ giáp, có một vài người có thiên phú ở phương diện cơ giáp, hơn nữa có giấc mộng cơ giáp nên cũng sẽ thi vào khoa người máy.

Hứa Mạt đi vào một căn phòng, nơi này có mấy chiếc cơ giáp, đều đang tự động bổ sung năng lượng.

Mỗi một cái cơ giáp đều không giống nhau, so với số cơ giáp cũ ở trong kho còn nhiều hơn mấy lần.

Bên cạnh là bảng dạy học.

Hứa Mạt tự tay chạm vào màn hình liền có rất nhiều ánh sáng xuất hiện, trước mặt xuất hiện hình chiếu cơ giáp, trên đỉnh đầu có một chiếc mũ giáp đang đáp xuống trước mặt hắn, Hứa Mạt đội mũ giáp, ngay lập tức cảm thấy chính mình đang ngồi bên trong khoang điều khiển của cơ giáp.

Dạy học thể nghiệm nhập vai!

Đây là cơ giáp thế hệ thứ ba, có nhiều chỗ tương tự giống với cơ giáp thế hệ thứ nhất, nhưng đều đã trải qua cải tiến, tiên tiến hơn.

Điểm khác biệt lớn nhất đó là hệ thống thao tác, cơ giáp thế hệ thứ ba được khống chế thông qua não bộ.

Qua một lúc, Hứa Mạt tháo mũ giáp xuống, đi sang một chiếc cơ giáp khác.

Thao tác đều giống nhau thì nhiều, khác nhau thì ít.

Hứa Mạt nghĩ thầm chẳng lẽ quản lý của khoa người máy lỏng lẻo đến mức có thể tùy ý sử dụng cơ giáp.

Hắn cũng không biết rằng tất cả những người thuộc khoa người máy đã luyện tập thực chiến suốt hai ngày qua, bất cứ khi nào đều có thể sử dụng cơ giáp tiến hành thực chiến, vì để chào mừng sự xuất hiện của học viện Thế Tước sắp tới.

Hứa Mạt mở cửa khoang điều khiển của một chiếc cơ giáp, hắn muốn tiến vào xem thử cảm giác như thế nào.

Kết nối thiết bị rồi đóng cửa khoang thuyền.

Trên đầu hắn đội mũ giáp, trên đó có gắn rất nhiều cảm biến, mũ giáp sẽ tự động điều chỉnh để vừa vặn với đầu của Hứa Mạt.

-Đã xác nhận kết nối.

Hệ thống phát ra âm thanh thông báo.

Hứa Mạt ấn xuống một nút điều khiển, hắn ngay lập tức tiến nhập vào một loại trạng thái kỳ diệu, tất cả khung cảnh xung quanh cơ giáp đều in sâu vào trong tâm trí của hắn.

-Nhập vai, toàn bộ?

Hứa Mạt có một loại cảm giác vô cùng mãnh liệt, giống như là hợp nhất với cơ giáp thành một.

Cơ thể của cơ giáp cũng chính là cơ thể của hắn, được chi phối trực tiếp từ hệ thần kinh.

Hắn có thể điều khiển cơ giáp giống như đang điều khiển chính cơ thể của mình.

Trong việc xác định và đánh giá tài năng của một cơ giáp sư, tốc độ phản ứng của thần kinh chiếm vị trí quan trọng nhất.

Trừ điều đó ra còn có năng lực ứng biến, năng lực kháng áp.

Mấy thứ này đều là những nhân tố cực kỳ quan trọng trên chiến trường.

Vì vậy những học viên của học viện siêu phàm đều sẽ ngẫu nhiên đi đến những nơi phế tích để tiến hành luyện tập.

Trong đầu Hứa Mạt vừa có một ý nghĩ, cơ giáp liền nâng chân lên, hướng về phía trước mà nhấc chân đi từng bước, mới đầu nên còn chậm chạp không quen.

Nhưng Hứa Mạt rất nhanh đã thích ứng được với loại cảm giác này, thao tác đứng lên cũng không có gì chướng ngại.

Ngay tại lúc Hứa Mạt thích ứng với cơ giáp, vườn trường của học viện Nặc Á náo nhiệt hẳn lên.

Học viện Thế Tước tới rồi.

Mang theo bộ phận truyền thông tiến vào học viện Nặc Á, toàn bộ hành trình đều phát sóng trực tiếp.

Tuy biết lần này sẽ rất thảm, nhưng học viên của học viện Nặc Á vẫn chuẩn bị xem náo nhiệt nhưu trước.

Rất nhiều nữ sinh tò mò.

Bản thân Lâm Tước có đẹp trai giống như lúc phát sóng trực tiếp không?

Các cô đều muốn gặp vị thiên chi kiêu tử này của học viện Thế Tước một lần, hắn được mệnh danh là tân sinh viên năm nhất số một trong tám học viện siêu phàm.

Học viên của học viện Nặc Á đều chạy tới tòa cơ giáp. Tòa nhà cơ giáp.

Lãnh Thu cầm lấy dụng cụ khuếch đại âm thanh, mở miệng nói:

-Học viện Thế Tước tới rồi.

Trong một giây, cơ giáp trong đại sảnh đều ngừng lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận