Căn Cứ Số 7

Chương 415: Sất trá phong vân

-Cháu hiểu rõ ạ.

Nam Minh Hỏa Vũ gật đầu:

-Cháu ăn no rồi.

-Đi đi.

Nam Minh lão viện trưởng thở dài một tiếng, Nam Minh Hoả Vũ và Nam Minh Nham cùng nhau rời đi.

Ông cụ thở dài, người trẻ tuổi có cách nghĩ của mình cũng không có gì lạ, dù sao Nam Minh Hoả Vũ cũng chỉ mới mười tám, mười chín tuổi.

-Thiếu niên họ Lý này rất hiểu lòng người.

Nam Minh lão viện trưởng mở miệng nói.

Để cho học viện Thủ Đô đến thành phố Cương Khung giao lưu, còn chọn một nhóm người đến Thủ đô trao đổi và học tập.

Đây là, muốn thận trọng bước từng bước vào đảng phái của học viện.

-Người mà đại gia tộc phái tới thành phố Cương Khung, hiển nhiên rất lợi hại.

Nam Minh Uyên gật đầu nói.

Trong trang viên của Hàn viên.

Bộ đàm của Hứa Mạt nhận được một tấm hình, là người ngoài hành tinh gửi tới.

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái khi nhìn thấy ảnh chụp. Sau đó, bộ đàm rung lên.

Hứa Mạt bắt máy.

-Thế nào, “bạn gái” của ta có phải rất tuyệt vời không?

Người ngoài hành tinh hỏi.

Vẻ mặt Hứa Mạt càng kỳ quái hơn.

-Rất “tuyệt vời”.

Hứa Mạt đáp lại, tuyệt vời đến mức kinh sợ.

Là nữ ma đầu!

Hắn rất tò mò nếu như bây giờ hắn nói cho người ngoài hành tinh biết cô là nữ ma đầu, người kia sẽ phản ứng thế nào?

Vì thế, với tư cách là một học viên chuyển trường, nữ ma đầu đã vào học viện nơi có người ngoài hành tinh?

-Ngươi ở học viện nào?

Hứa Mạt hỏi.

-Bí mật.

Người ngoài hành tinh nói:

-Ngươi đừng hòng dò xét ta, không có cơ hội đâu, trừ khi ngươi chịu tới Thủ đô làm em trai ta.

Hứa Mạt không để ý đến hắn, lại nói:

-Hình này là ngươi chụp lén, có phải bị đánh rồi không?

Người ngoài hành tinh:

-???

Làm sao hắn biết được!

-Đương nhiên là không có.

Người ngoài hành tinh phủ nhận.

-Mỹ nhân lạnh lùng đều là kiểu người rất khó theo đuổi, ta sợ ngươi không có cơ hội với loại cấp bậc người đẹp này đâu.

-Loại người đẹp này càng có tính thử thách.

Người ngoài hành tinh nói.

-Ngươi tuyệt đối đừng dùng đến sức mạnh của đồng tiền, nếu không ta sợ ngươi lại sẽ bị đánh.

Hứa Mạt nhắc nhở.

Người ngoài hành tinh:

-???

Hàng này có độc?

Có vẻ như sức mạnh đồng tiền của hắn cũng không thể giải quyết được vấn đề này.

Nhưng mà như thế hắn lại càng thích!

-Ngươi có cách theo đuổi con gái không?

Người ngoài hành tinh hỏi, đột nhiên hắn không còn tự tin với bản thân nữa.

-Có.

Hứa Mạt nói.

-Cách gì?

Người ngoài hành tinh hỏi.

-Đánh cô ấy.

Hứa Mạt đáp.

-Cút!

Người ngoài hành tinh cúp máy.

Sau khi cúp máy, Hứa Mạt không đặt bộ đàm xuống.

Hắn bấm số của “bạn gái” người ngoài hành tinh. Nữ ma đầu bắt máy, giống như lần trước, vẫn không có bất kỳ âm thanh nào, Hứa Mạt cảm giác đầu bên kia như là không khí.

Hắn không nói lời nào, mà hình như đối phương cũng không biết nói chuyện.

-Sau khi ngươi bắt máy có thể nào nói một câu không, hoặc một chữ thôi cũng được.

Hứa Mạt “đề nghị” nói.

Không có tiếng trả lời.

Hứa Mạt đành từ bỏ, nói:

-Ngươi vào học viện học tập?

-Làm sao ngươi biết?

Âm thanh của nữ ma đầu nhàn nhạt.

-Bởi vì ta luôn chú ý tới ngươi.

Hứa Mạt nói.

Vẫn không có tiếng trả lời.

Hứa Mạt chịu thua rồi.

Thậm chí một chút cũng không hề tò mò?

-Người ngoài hành tinh liên lạc với ngươi.

Nữ ma đầu đột nhiên nói.

Hứa Mạt hơi sửng sốt, nói:

-Ngươi biết?

-Ừ.

Nữ ma đầu đáp lại. Sau khi đánh một trận, cô nhận ra người ngoài hành tinh giống với siêu thần trên sàn thi đấu.

Hứa Mạt đã hiểu.

Hoá ra chỉ có một “kẻ ngốc”.

-Ngươi biết thân phận của hắn sao?

Hứa Mạt tò mò hỏi.

-Ngươi muốn biết?

Nữ ma đầu hỏi, rõ ràng là bản thân cô cũng không quan tâm lắm.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu.

-Ta cần đi hỏi một chút.

Nữ ma đầu trả lời một tiếng.

-Cảm ơn.

Hứa Mạt nói:

-Chăm chỉ học tập, nếu không sau này còn phải bị đánh.

-Ngươi không thể.

Nữ ma đầu nói thẳng.

-???

Hứa Mạt có hơi tức giận:

-Ngươi chờ đó.

Sau khi Hứa Mạt cúp máy lại cảm giác có phần là lạ. Tại sao lại có cảm giác như đang hẹn hò trên mạng?

Nếu người ngoài hành tinh biết hắn thỉnh thoảng liên lạc với bạn gái của mình, hắn ta sẽ không giết hắn chứ?

Nhấc chân đi về phía trước, lão viện trưởng đang nhìn tài liệu trong tay do người trước mặt ông đưa tới.

-Có kế hoạch rồi sao?

Lão viện trưởng hỏi.

-Vâng, chỉ chờ lão viện trưởng ngài hạ lệnh.

Đối phương đáp lại.

-Được.

Lão viện trưởng gật đầu:

-Ngươi đi làm việc trước đi.

Đối phương quay người rời đi.

Lão viện trưởng đưa tài liệu cho Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn xem, là tài liệu liên quan đến Thiết Vinh, ghi chép rất kỹ càng.

Bao gồm tính cách của hắn ta, gia đình, tính cách và sở thích của từng thành viên trong gia đình, còn có địa chỉ nhà.

Muốn điều tra một người ở thành phố Cương Khung, tất nhiên là không khó.

Thiết Vinh là chim đầu đàn*, hiển nhiên giáo sư sẽ không bỏ qua cho hắn.

*chim đầu đàn (出头鸟): là một phép ẩn dụ cho một người nổi bật hoặc dẫn đầu một nhóm, tổ chức,…

Tính cách của Thiết Vinh vô cùng cẩn thận, chưa từng có bất kỳ hình ảnh tiêu cực nào, cũng không tra ra được tin tức không tốt.

Hắn thậm chí còn có những yêu cầu cực kì khắt khe đối với vợ và con trai, nghiêm cấm bọn họ nhận tiền của người khác, tính cảnh giác vô cùng cao.

Có lẽ vì tính cách của Thiết Vinh nên hắn mới được coi trọng và đạt được vị trí như hiện tại.

Bây giờ, hắn đảm nhận chức vụ viện trưởng học viện Nặc Á. Ở thành phố Cương Khung, chức vị này có thể nói là sất trá phong vân*.

*sất trá phong vân (叱咤风云): thành ngữ Trung Quốc, dịch theo Hán Việt là oai phong một cõi, chỉ một người có sức ảnh hưởng vô cùng lớn.

Có thể tưởng tượng được sức ảnh hưởng của viện trưởng học viện Siêu Phàm lớn đến nhường nào.

Thiết Vinh biết rõ ràng, chỉ cần chờ đến lúc cuộc chiến ở thành phố Cương Khung kết thúc, phe Học Viện bị sụp đổ, thì tất cả những gì hắn đã bỏ lỡ trong những năm qua sẽ đều về với hắn gấp mười lần.

Mấy ngày nay ban đêm ở thành phố Cương Khung khá vắng lặng, Thiết Vinh đang lái xe trên đường, từ xa nhìn về phía một cô gái trẻ.

Cô gái này là một người nổi tiếng dạo gần đây, hình như gọi là Y vì cô rất xinh đẹp.

Sau tai nạn, bản nhạc trong trẻo “Linh hồn tôi” của cô đã khiến vô số người cảm động, đặc biệt là những người mất đi người thân trong vụ tai nạn, bản nhạc này khiến họ cảm thấy dường như người thân đã mất vẫn luôn ở bên cạnh, an ủi tâm hồn họ phần nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận