Căn Cứ Số 7

Chương 368: Thiên tài cấp S?

-Phải đó, cho dù là 20 người, bọn họ cũng sẽ đáp ứng, 3 người thì.....

Vừa có người nói, bọn họ đều cảm thấy, căn bản là không có khả năng làm được.

Ngay cả khi Hứa Mạt điều khiển cơ giáp, nếu đối phương cho nổ cơ giáp bằng một loạt hỏa lực, thì cơ giáp phế luôn. Hơn nữa, đối phương có 10 cỗ cơ giáp.

Trận chiến này căn bản là không thể hoàn thành.

Trước khi hỏi Hứa Mạt, lão viện trưởng cũng đã nghĩ qua, nhưng nếu Hứa Mạt đã nói chỉ cần 2 người, hắn tin tưởng Hứa Mạt.

-Người thì cũng đến rồi, tự ngươi chọn đi.

Lão viện trưởng nói với Hứa Mạt.

Hứa Mạt gật đầu, đi về phía các đội của tám học viện Siêu Phàm trở về sau thất bại. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Hứa Mạt.

Chính là vừa nãy, bọn họ đã trải qua một trận thất bại nhục nhã. Hứa Mạt, đem 2 người đi thực sự có thể đánh thắng đối phương không?

-Tôi cần hai vị chuyên gia về cơ giáp, có ai dám cùng tôi ra trận không?

Hứa Mạt nhìn về phía đám người hỏi:

-Trận chiến đấu này sẽ có sinh tử, trong lời vừa nãy của Thẩm Thiên Trọng đã lộ ra sát ý.

Chuyên gia cơ giáp.

Lâm Tước nhìn về phía Hứa Mạt, không có bất kỳ do dự nào mà bước ra, trước đó, hắn rất mong chờ có cơ hội cùng Hứa Mạt kề vai chiến đấu. Trong trận chiến vừa nãy, hắn có chút yếu.

Giờ đây, Hứa Mạt lại muốn đấu tiếp, hắn không có một chút do dự liền bước ra.

Lại có mấy người lần lượt bước ra, khiến Hứa Mạt có chút bất ngờ, trong đó có một số là sinh viên khoa cơ giáp của học viện Thế Tước, trong đó còn có cả Áo Lợi Duy Á, trước đây đã có xung đột với hắn ở quân khu Tây Nam.

Bất luận nội bộ cạnh tranh thế nào, nhưng đối mặt với kẻ địch bên ngoài, lập trường của bọn họ đều như nhau, đây là những sinh viên học viện quý tộc, cũng có khí thế và tâm huyết như nhau. Hứa Mạt nhìn về phía đám người, hắn và các học viên đều không quen biết gì.

Nhưng, hắn cần có người có thể hoàn toàn phù hợp với hắn, hơn nữa có tính nguy hiểm nhất định.

-Chiến trường này, cần tuyệt đối phối hợp với hành động của tôi, hơn nữa tính nguy hiểm không hề thấp, mọi người phải suy nghĩ thật cẩn trọng.

Hứa Mạt tiếp tục nói, có mấy người do dự rồi.

-Không vấn đề.

Lâm Tước vẫn nói như cũ.

-Tôi cũng có thể.

Áo Lợi Duy Á thấy Lâm Tước không chút do dự, cô cũng đứng ra. Hứa Mạt nhìn về phía hai người, do dự một chút, nói:

-Theo tôi đi chọn lại cơ giáp.

Nói rồi, Hứa Mạt quay người.

Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á cũng đi theo sau, nội tâm Áo Lợi Duy Á có chút phức tạp. Rõ ràng, cô không ngờ bản thân sẽ kề vai sát cánh cùng Hứa Mạt .

Nơi đóng quân có chút yên tĩnh, người của tám học viện Siêu Phàm vẫn hoài nghi như trước. Hứa Mạt, hắn thật sự có thể làm được sao?

3 người, chiến trăm người.

... ... ... ...

10 phút sau, hai bên tiến vào chiến trường.

Khi người của quân khu phía Nam bước vào chiến trường lần nữa, ánh mắt đều đem theo sự tàn nhẫn. Tất cả việc xảy ra lúc nãy bọn họ đều biết.

Bọn họ cho rằng phải thắng lợi, bọn họ bị chất vấn và sỉ nhục. Những người đó, cần phải trả giá.

Thiên tài cấp S?

Bọn họ đếch quan tâm cái gì mà thiên tài hay không. Hôm nay. Phải khiến thiên tài này chết ở đống hoang tàn này.

Lão viện trưởng Đàm Đài là chiến thần của thành phố Cương Khung, chứ không phải bọn họ, bọn họ chỉ có một thần, Thẩm Thiên Trọng. Đó là thần của bọn họ, dẫn dắt bọn họ trở thành quân thần mạnh nhất trong bốn đại quân khu ở quân khu phía Nam.

Đặt.

Sau khi tiến vào chiến trường, đội ngũ 100 người xếp thành hình vòng cung trực tiếp tiến về phía trước, cơ giáp mở đường phía trước, hai bên trái phải có binh lính trinh sát cấp tốc tiến về phía trước, chỉ cần tìm thấy vị trí sẽ sẵn sàng khóa chặt vị trí cụ thể của 3 tên địch, tất cả người cùng nhau xông lên, trực tiếp giết chết đối thủ.

Đối mặt với 3 người, không nghi ngờ gì nữa, phương thức giết chết bọn họ ở chính diện là hiệu quả nhất, ngược lại nếu không tập trung sẽ bị đối phương giết từng người một, bọn họ sẽ không cho Hứa Mạt có cơ hội.

3 người Hứa Mạt cũng tiến vào chiến trường. 3 người, 2 cỗ cơ giáp.

Hứa Mạt, bước vào chiến trường, sau lưng hắn là một con dao và khẩu súng. Sau khi tiến vào chiến trường, Áo Lợi Duy Á vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Hứa Mạt nhảy lên cơ giáp của Lâm Tước, bàn đạp ở sau lưng của cơ giáp, một tay nắm lấy thân máy móc ở trên vai cơ giáp.

-Đi.

Hứa Mạt mở miệng nói, Lâm Tước bật năng lượng, điều khiển cơ giáp hết tốc lực. Một người một cơ gáo, xông thẳng vào giữa chiến trường.

Người của thành phố Cương Khung nhìn thấy cảnh tượng trước mắt phát sóng trực tiếp, đã khiến cho mọi người cảm thấy oanh liệt. Đối diện, có một đội quân hàng trăm người đang tiến về phía trước.

Mà bọn họ, lại chỉ có một người một cơ giáp.

Dân chúng của thành phố Cương Khung cũng đều cho rằng Hứa Mạt mệt rồi. Loại hành vi này, quá điên khùng rồi.

Không lâu sau đó, Lâm Tước đang chạy hết tốc lực đã gặp đối phương, nhìn nhau qua đống hoang tàn.

Binh lính trinh sát đương nhiên cũng phát hiện ra, bọn họ bao vây với tốc độ tối đa, xông về phía cơ giáp của Lâm Tước.

-Bên trong cơ giáp màu trắng là Lâm Tước, người ở sau lưng là Hứa Mạt.

Có người trong quân đối phương nói, đối với người khác, đã không còn quan trọng nữa rồi.

Giết chết 2 người này, chiến đấu kết thúc.

Trước khi bọn họ tiến vào chiến trường đã biết đối thủ của mình trong trận chiến này là Hứa Mạt, Lâm Tước, Áo Lợi Duy Á.

Lâm Tước dừng lại, đại quân đối phương tiến lên phía trước, chỉ thấy cánh tay trái cơ giáp của Lâm Tước dơ lên, cơ giáp của đối phương cũng dơ lên, đồng thời nổ súng.

-Đoàng, đoàng, đoàng!

Kèm theo những tiếng nổ lớn phát ra, cơ giáp của Lâm Tước rút lui, sau đó quay người rời đi.

-Xông lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận