Căn Cứ Số 7

Chương 825: Giật dây

Hứa Mạt nhìn Y Lệ Toa Bạch, nghĩ thầm có phải hắn xuống tay quá tàn nhẫn hay không? Y Lệ Toa Bạch mất hết tự tin rồi.

Cùng với việc Tra Nhĩ chèn ép cô trước đó khiến Y Lệ Toa Bạch rơi vào tình trạng nghi ngờ bản thân, dù sao thì cô cũng mới bước qua sinh nhật tuổi mười chín, lại không đủ kiên cường, bất giác đã bị hoàng tử Tra Nhĩ PUA* rồi.

*PUA: chiêu trò dụ dỗ và kiểm soát người khác làm cho họ nghĩ rằng bản thân mình là người có lỗi, khiến họ tự hoài nghi bản thân, kiềm chế và ép buộc khiến cho họ dần dần sụp đổ.

Hơn nữa, Hứa Mạt cảm thấy chính mình cũng có một phần trách nhiệm.

-Y Lệ Toa Bạch.

Hứa Mạt nói:

-Tra Nhĩ là hoàng tử của vương quốc Tát Tư, hắn rất giỏi chiến đấu và cô cũng chỉ thua hắn. Đạo Cách Lạp Tư lớn hơn cô, không cần đến năm thứ ba mà chỉ cần một năm là cô sẽ vượt qua hắn, cô đã rất giỏi rồi, vì vậy đừng đánh giá thấp bản thân mình.

-Nhưng mà ngài...

Y Lệ Toa Bạch nhìn Hứa Mạt.

-Tôi không giống, bất luận là Tra Nhĩ hay là Đạo Cách Lạp Tư đều không thể so sánh với tôi, cô không nên lấy tôi ra làm thước đo.

Hứa Mạt nói:

-Hãy cầm thanh kiếm trong tay cô lên và tiếp tục chiến đấu.

-Vâng.

Y Lệ Toa Bạch nhặt thanh kiếm lên và một lần nữa lao về phía Hứa Mạt.

Hai người tiếp tục luyện tập, không biết đã trôi qua bao lâu, lúc này bên ngoài truyền đến tiếng động, cả hai mới dừng lại. Hứa Mạt cảm thấy được bóng người bên ngoài đang đứng sang một bên, sau đó nhìn thấy hoàng tử Tra Nhĩ mang theo mấy người đi vào, Đạo Cách Lạp Tư cũng nằm trong số đó.

Đây là cung điện của hoàng gia, hoàng tử Tra Nhĩ đến đây cũng là chuyện bình thường.

-Y Lệ Toa Bạch.

Tra Nhĩ nhìn về phía Hứa Mạt nói:

-Muộn như vậy rồi vẫn còn huấn luyện à?

Hứa Mạt đứng sang một bên, mặc áo giáp đóng vai thị vệ cho nên không thu hút sự chú ý.

-Ừm.

Y Lệ Toa Bạch thản nhiên đáp.

-Y Lệ Toa Bạch, thân là công chúa của hoàng gia không cần phải vất vả như vậy, chỉ cần yên tâm hưởng thụ, tìm một đối tượng phù hợp là được rồi.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói.

Nghe thấy lời nói của hoàng tử Tra Nhĩ sắc mặt Y Lệ Toa Bạch trở nên vô cùng khó coi.

-Dù em có vất vả luyện tập cỡ nào đi chăng nữa thì có ích lợi gì chứ? Thành viên hoàng gia đã có đoàn kỵ sĩ hoàng gia bảo vệ, bản thân em chỉ cần có năng lực nhất định là đủ rồi. Em có cố gắng hơn nữa cũng khó mà đánh bại được những thiên tài tu luyện đỉnh cao kia, thành viên của hoàng tộc thì cần phải làm việc của hoàng tộc.

Hoàng tử Tra Nhĩ tiếp tục mở miệng nói.

Hứa Mạt ở bên cạnh yên lặng lắng nghe, hoàng tử Tra Nhĩ lại bắt đầu chèn ép, PUA Y Lệ Toa Bạch rồi.

Y Lệ Toa Bạch thật đen đủi khi có một người anh như vậy.

Tuy nhiên, sự cạnh tranh giữa các thành viên trong hoàng tộc rất khốc liệt, hành vi xuất phát từ lợi ích bản thân của hoàng tử Tra Nhĩ là rất bình thường, chèn ép Y Lệ Toa Bạch, để cô ấy ngoan ngoãn xuất giá, không ảnh hưởng đến địa vị của hắn là được.

Ở hành tinh Lư Tạp Tư, phụ nữ cũng có quyền thừa kế và lịch sử cũng đã từng xuất hiện nữ vương.



Ánh mắt Y Lệ Toa Bạch lạnh lùng đứng nhìn người anh trai này, mở miệng nói:

-Thành viên của hoàng gia thì phải làm gì?

Tìm đối tượng sao cho phù hợp hả?

Nực cười.

Mặc dù chuyện thông gia giữa hoàng thất và các quý tộc lớn đứng đầu hoặc là với hoàng gia các tinh cầu khác tương đối phổ biến, nhưng Y Lệ Toa Bạch lại không muốn chính mình lại cũng là số mệnh này.

-Y Lệ Toa Bạch, ngươi thân là thiên kim tiểu thư, chuyện múa thương luyện kiếm không thích hợp với ngươi. Thân phận của ngươi không cần làm những thứ này.

Hoàng tử Tra Nhĩ tiếp tục nói:

-Bên cạnh ta, đều là thiên tài trẻ tuổi thuộc đoàn kỵ sĩ hoàng gia, bọn hắn đều trung thành với hoàng thất. Tương lai ngươi muốn ai bảo vệ thì đều có thể lập tức sai bảo. Hơn nữa, trở thành người mạnh hơn thì đối với chuyện ngươi tự mình tu hành có ý nghĩa gì chứ, có thể thắng được bọn hắn sao?

-Vì sao không thể?

Y Lệ Toa Bạch phản bác.

Nếu con đường quyền lực đi không được thì việc tu luyện thành người siêu phàm đỉnh cấp cũng có thể nhận được sự tự do tuyệt đối, không có người nào có thể cản trở chính mình.

-Trát Khắc, ngươi tới luận bàn cùng Y Lệ Toa Bạch đi.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói với một thành viên đang mặc áo giáp của đoàn kỵ sĩ hoàng gia đứng bên cạnh.

Người kia mặc một chiếc chiến giáp màu vàng, cầm trường thương màu giống giáp đi ra, vô cùng oai phong. Trên người hắn bộc phát một nguồn nguyên lực cực đại, là hơi thở của cấp A. Đây cũng chính là đẳng cấp nguyên lực thấp nhất của các thành viên đoàn kỵ sĩ hoàng gia.

Đi theo hoàng tử Tra Nhĩ là đội dự bị trẻ tuổi của đoàn kỵ sĩ hoàng gia, là vì tương lai mà bồi dưỡng, thành viên cấp cao chỉ có cha của hắn mới có thể điều phối.

-Xin mời công chúa điện hạ.

Trát Khắc cầm trường thương trong tay nói với Y Lệ Toa Bạch.

Sắc mặt của Y Lệ Toa Bạch cực kỳ khó coi. Tra Nhĩ đây là muốn lộ nguyên hình, lúc nãy còn muốn duy trì khách sáo, tới bây giờ không còn người ngoài nữa thì lại không hề khách khí mà chèn ép cô.

Địa vị của đoàn kỵ sĩ hoàng gia mặc dù không thấp, nhưng cũng chỉ là đội thị vệ của hoàng thất, sao lại dám ra tay với Y Lệ Toa Bạch?

Trên người của Y Lệ Toa Bạch phát ra nguyên lực dữ dội. Tay cô nắm kiếm nguyên lực ngay lập tức xông lên phía trước, hóa thành một luồng sáng màu trắng.

-Ầm...

Chỉ thấy thân thể màu vàng của Trát Khắc dậm chân hướng về phía trước, nhanh như sấm chớp. Trường thương ánh vàng trong tay hắn liền đâm ra trước, bắn ra một nguồn năng lượng ánh sáng vàng óng lộng lẫy đến cực điểm. Nguồn năng lượng kinh khủng lao nhanh đến, trong không khí phát ra âm thanh như xé gió, ngang ngược hét mức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận