Căn Cứ Số 7

Chương 1028: Cảm nhận

Hứa Mạt mỉm cười nói:

-Ngải Vi Nhi tiểu thư, cô thích âm nhạc không?

-Thích.

Ngải Vi Nhi gật đầu:

-Cậu có đề cử nào không?

Hứa Mạt cười cười nói:

-Bạn tôi rất am hiểu về âm nhạc, cô ấy nói có vài bài hát rất hay, tôi có thể gửi chúng cho cô nghe, có tiện trao đổi số liên lạc không?

-Đương nhiên.

Ngải Vi Nhi gật đầu, hai người trao đổi số liên lạc.

Hứa Mạt gửi mấy bài nhạc do Lăng Dung đàn tấu cho Ngải Vi Nhi, mở miệng nói:

-Tôi tìm giúp cô vài quyển sách nhé?

-Được.

Ngải Vi Nhi gật đầu, Hứa Mạt rời khỏi bàn làm việc, Ngải Vi Nhi thì đeo tai nghe, yên lặng nghe nhạc Hứa Mạt gửi cho cô, lập tức bị cuốn vào ý cảnh ấy.

Hứa Mạt hình như cố ý cho cô thời gian, Ngải Vi Nhi đắm chìm trong tiếng nhạc êm dịu, từ từ nhắm mắt lại, trên mặt hình như có nụ cười, cảm thấy rất ấm áp.

Dường như rất lâu sau, khi Ngải Vi Nhi mở mắt ra, cô nhìn thấy Hứa Mạt đang ngồi đối diện với mình.

Ngải Vi Nhi nở một nụ cười rạng rỡ, nói với Hứa Mạt:

-Cảm ơn Hứa Mạt, bài nhạc nghe rất hay.

Đã lâu cô không có cảm giác ấm áp như thế này, cô cũng chưa từng nghe qua mấy bản nhạc này, nhưng đều rất hay, phảng phất như có thể trực tiếp chạm đến linh hồn.

-Không có gì.

Hứa Mạt đưa cuốn sách trong tay cho Ngải Vi Nhi, nói:

-Ngải Vi Nhi tiểu thư có gặp phải khó khăn gì không? Chia sẻ cũng có thể làm cho người ta cảm thấy thoải mái.

Ngải Vi Nhi nghe Hứa Mạt nói, ánh mắt lại trở nên ảm đạm vài phần, ánh sáng trong mắt dần dần nhạt đi, tâm tình giống như lại phiền muộn. Cô không dám nhìn vào mắt Hứa Mạt, trong mắt Hứa Mạt dường như có tia sáng, có thể nhìn thấu tâm hồn cô, nhìn thấy mặt dơ bẩn của cô.

Hứa Mạt đã nhìn thấy rất nhiều vào lúc này. Bạo lực, ngược đãi, sỉ nhục, cảm giác nhục nhã và phức cảm tự ti chiếm lấy tâm trí Ngải Vi Nhi, cô ấy dường như bị mắc kẹt trong sự nghi ngờ và phủ nhận bản thân.

Điều này khiến Hứa Mạt có chút bất ngờ, Ngải Vi Nhi vô luận là xuất thân hay là điều kiện của bản thân đều có thể nói là vô cùng hoàn hảo. Tuy không được coi là giàu có nhưng cô cũng là con nhà quý tộc, đỗ vào trường đại học hàng đầu là Đại học Lư Tạp Tư, ngoại hình cực kỳ xinh đẹp.

Một người phụ nữ như vậy lẽ ra phải là một đối tượng đáng ghen tị, nhưng cô ấy lại vô cùng tự ti.

Quả nhiên, tự ti và tự tin không có mối quan hệ tuyệt đối với điều kiện của chính mình. Khi một người chịu áp lực trong một thời gian dài, sự tự tin của cô ấy sẽ bị bào mòn và thay vào đó là phức cảm tự ti, trong những gia đình mà cha mẹ đã chèn ép con cái quá nhiều khi còn nhỏ, con cái họ sẽ có xu hướng tự ti hơn.

Nhưng Ngải Vi Nhi rõ ràng không phải vì mối quan hệ gia đình, mà là vì tình yêu.

Cô ấy bị Đạo Cách Lạp Tư PUA*.

*PUA: là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là “nghệ sĩ bắt chuyện”, vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau đó dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân.

Tạp Đặc nói Đạo Cách Lạp Tư khiến người ta có ấn tượng rằng hắn là một quý tộc kiêu hãnh, có xuất thân phi thường và tài năng xuất chúng, biểu hiện bên ngoài không chê vào đâu được, nhưng e rằng nội tâm dã thú đang ẩn sau lưng hắn ta.

Đặc biệt là trong năm nay, Đạo Cách Lạp Tư rất không ‘thuận buồm xuôi gió’, Ngải Vi Nhi rất có khả năng trở thành mục tiêu trút giận của Đạo Cách Lạp Tư.

-Ngải Vi Nhi tiểu thư, mặc dù tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với cô, nhưng nếu một mối quan hệ tình cảm không giúp cô tốt hơn mà còn khiến cô trở nên tồi tệ hơn, thì cô nên tránh xa nó.

Hứa Mạt nói với Ngải Vi Nhi:

-Thế giới này, không có ai quan trọng hơn bản thân mình.

Ngải Vi Nhi nghe Hứa Mạt nói như vậy có hơi cảm động, ánh mắt cô nhìn Hứa Mạt, phát hiện người thủ thư trước mặt cô thật thông minh, đôi mắt kia dường như có thể nhìn thấu tâm can cô.

Nửa năm trước, cô bắt đầu cặp kè với Đạo Cách Lạp Tư, lúc đầu mọi chuyện vẫn còn tốt đẹp, nhưng sau một thời gian, nó trở thành cơn ác mộng đối với cô.

-Ngải Vi Nhi tiểu thư, từ trong ánh mắt, tôi có thể cảm nhận được sự thiện lương của cô. Một cô gái tốt bụng và xinh đẹp như Ngải Vi Nhi tiểu thư nên có ánh mắt trong sáng, những điều tồi tệ thì nên bỏ đi. Ngải Vi Nhi tiểu thư, cô xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp nhất.

Hứa Mạt nói một cách chân thành, giọng nói của hắn dường như có một sức lôi cuốn kỳ diệu để lây nhiễm cảm xúc của Ngải Vi Nhi, chỉ thấy Ngải Vi Nhi đã rơm rớm nước mắt.

Cô ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất sao?

-Để tôi nhờ bạn chơi thêm vài bản nhạc, lần sau tặng cho Ngải Vi Nhi tiểu thư.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

-Được.

Ngải Vi Nhi gật đầu:

-Bạn cậu nhất định là một người rất tốt, phải không?

Hứa Mạt gật gật đầu:

-Cô ấy từng trải qua hết thảy những điều đen tối nhất trên thế gian, có lẽ là tất cả những gì mà Ngải Vi Nhi tiểu thư không thể tưởng tượng được, nhưng cô ấy chưa bao giờ từ bỏ lòng tốt, cũng chưa từng từ bỏ việc theo đuổi những điều tốt đẹp. Cô ấy là người bạn tốt nhất của tôi, cũng là người tốt bụng và thuần khiết nhất mà tôi từng gặp.

-Từ âm nhạc có thể cảm nhận được.

Ngải Vi Nhi nói:

-Tôi rất muốn gặp bạn của cậu.

-Sau này nếu có cơ hội tôi sẽ giới thiệu hai người với nhau, cô ấy nhất định sẽ thích Ngải Vi Nhi tiểu thư, Ngải Vi Nhi tiểu thư cũng sẽ thích cô ấy.

Hứa Mạt nói.

-Ừm.

Ngải Vi Nhi gật đầu:

-Hứa Mạt, sau này trực tiếp gọi tên tôi là được.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu:

-Ngải Vi Nhi.

-Ừ.

Ngải Vi Nhi gật đầu:

-Tôi đi trước, lần sau lại tới tìm cậu.

-Được rồi.

Hứa Mạt mỉm cười đưa mắt nhìn Ngải Vi Nhi rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận