Căn Cứ Số 7

Chương 442: Nằm sấp xuống

Không biết vì sao, các sinh viên của học viện Nặc Á cảm thấy có chút buồn bã, họ có một viện trưởng mới ở học viện Nặc Á, như thể họ bị gạt ra ngoài lề.

Anh S, dường như chỉ còn lại những huyền thoại. Hứa Mạt, hắn ở nơi nào, thiên tài kinh thành đều đang tìm hắn. Đây là nhân vật yêu quái cấp cao nhất thực sự, nhưng hắn ta không được thành phố Cương Khung dung thứ.

Lâm Tước, Áo Lợi Duy Á, Bản Trạch Danh, Tô Nhu, Tôn Tiểu Tiểu và những người khác đã sững sờ khi nghe thấy mật danh quen thuộc,

-Mật danh của thế giới phế tích là Thợ Săn, hắn ta không phải là học sinh của Học viện Siêu Phàm của thành phố Cương Khung sao?

Kẻ kia lại lên tiếng, học viện Nam Minh trở nên yên tĩnh lạ thường.



Không chỉ học viện Nam Minh.

Trận đấu giao lưu này được phát trực tiếp khắp nơi, vô số người dân thành phố Cương Khung đều đang theo dõi.

-Thợ săn đó là ai?

Biệt hiệu của Hứa Mạt ở tám đại học viện siêu phàm trong thành phố tàn tích không ai là không biết, nhưng ở thành phố Cương Khung thì chỉ có một số người có tầm hiểu biết biết đến.

Bọn họ biết đến Từ Mạt nhưng không biết đến thợ săn

Người đó là nhân vật quái dị từ thủ phủ tới học viện siêu phàm, có thể được đánh giá là sự tồn tại bất khả chiến bại, anh ta tại sao lại đến thành phố Cương Khung tìm thợ săn?

Có khi nào đó là mật danh của một vị nhân vật quái dị nào đó của học viện siêu phàm?

Học viện Nam Minh yên tĩnh, một bóng người bỗng nhiên đứng dậy và nói:

-Ngươi tìm Hứa Mạt ca ca có việc gì?

Là Tôn Tiểu Tiểu.

Hiện giờ, rất nhiều người dường như đã quên mất Hứa Mạt, cho dù là người của học viện siêu phàm, cũng đều lựa chọn quên đi.

-Hứa Mạt.

Áo Tư nói nhỏ.

Áo Tư, giỏi dùng lá chắn, nằm ở vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng đấu trường Siêu Thần, là một học sinh của một học viện ở thủ phủ, đã vài lần bị thợ săn truy sát.

Mục đích chủ yếu của anh ta khi đến thành phố Cương Khung chính là muốn tận mắt nhìn thấy thợ săn, cùng anh ta so tài một chút, để xem ở trong thế giới thực thợ săn có còn mạnh mẽ như vậy nữa không, anh ta ở đấu trường Siêu Thần đúng là giết đến long trời lở đất.

-Thợ săn, Hứa Mạt?

Trái tim của những người trong thành phố Cương Khung chấn động, người đàn ông kiêu hãnh đến từ thủ phủ kia, anh ta đến thành phố Cương Khung, người mà anh ta muốn tìm kiếm ở buổi giao lưu này lại là Hứa Mạt.

Nhưng anh ta tìm Hứa Mạt để làm gì?

Nữ ma đầu và người ngoài hành tinh cũng đều đang nhìn anh ta, bọn họ tất nhiên nhận ra sự có mặt của Áo Tư, dấu hiệu nhận biết ra anh ta quá rõ ràng, cùng với ở đấu trường Siêu Thần không có nhiều khác biệt.

-Người có quen biết với thợ săn à?

Áo Tư hỏi Tôn Tiểu Tiểu:

-Ở đấu trường Siêu Thần thế giới tàn tích, thua hắn mấy lần, lần này ta đến thành phố Cương Khung là muốn tìm anh ta ở thế giới thật để xin thỉnh giáo, mở mang kiến thức một chút.

Học viện Nam Minh đột nhiên ồn ào, trái tim của vô số người khắp thành phố Cương Khung chấn động, không ngừng xì xào bàn tán.

Sự tồn tại mạnh mẽ của người này ở buổi giao lưu không ai có thể lay động, ở trước mặt học viên của học viện siêu phàm, anh ta giống như là bất khả chiến bại.

Nhưng anh ta lại nói.

Anh ta đến tìm Hứa Mạt thỉnh giáo, giọng điệu rất khiêm tốn, hoàn toàn trái ngược với thái độ với học viên của học viện siêu phàm trước đây.

Rất rõ ràng, anh ta bị khuất phục trước Hứa Mạt vì vậy mới đích thân tới thành phố Cương Khung tìm Hứa Mạt để xin lời khuyên.

Lúc này, nhiều người ở thành phố Cương Khung không nói lên lời. Người của học viện Nam Minh trong lòng có chút phức tạp.

Buổi giao lưu lần này được tổ chức ở học viện Nam Minh bọn họ, đây là sân nhà của bọn họ, Nam Minh Uyên xử lý người của chiến thần Đạm Đài, vì vậy thái độ của học viện Nam Minh đối với Hứa Mạt trở nên rất tế nhị.

Duy chỉ có người của học viện Nặc Á nắm tay siết chặt.

Hứa Mạt là người của học viện Nặc Á, là học trò đáng tự hào của học viện bọn họ, anh S.

Dù anh ấy đi đến đâu cũng là truyền thuyết.

Cho dù là nhân vật bất khả chiến bại đến từ thủ phủ, đối mặt với Hứa Mạt, cũng phải khiêm tốn xin chỉ bảo.

Sự quái dị cao nhất là gì, có thể trấn áp cả những nhân vật thiên tài khác, đó mới là sự quái dị cao nhất.

Nhưng hiện tại Hứa Mạt lại bị rơi vào tình cảnh không chốn dung thân. Sau khi lão viện trưởng bị giam giữ, thái độ người của học viện siêu phàm với học viện Nặc Á cùng với Hứa Mạt đều trở nên tế nhị, học viên của học viện Nặc Á bị xa lánh, Hứa Mạt còn còn được mọi người nhắc đến, bị lãng quên một cách chọn lọc.

Bọn họ dường như đã quên đi trận quyết đấu với quân khu, học viện siêu phàm đã mất hết thể diện, là ai đã giành lại tôn nghiêm cho học viện siêu phàm giành lại, lấy sức mạnh của chính mình làm rung chuyển quân đội phía Nam.

Tất cả những điều này, chỉ bởi vì Nam Minh Uyên lên nắm quyền, ông ta trở thành thủ lĩnh mới của phái học viện, Nam Minh Hỏa Vũ mới trở thành nhân vật biểu tượng trong các học viên, khí thế vô song.

-Đấu trường Siêu Thần là gì?

Tôn Tiểu Tiểu tò mò hỏi vì cô thật sự không biết.

Vẻ mặt Áo Tư kỳ lạ, thành phố Cương Khung vẫn thật sự không nhanh nhạy với thông tin.

Nhưng cô gái này gọi thợ săn là Hứa Mạt ca ca, có lẽ hiểu rất rõ về người này.

Vì vậy Áo Tư vẫn giải thích rất lễ phép:

-Đấu trường Siêu Thần là đấu trường có cấp độ cao nhất trong thế giới tàn tích, vượt qua sân thí luyện Thiên Không, liền có thể giành được tư cách vào đấu trường Siêu Thần.

Tôn Tiểu Tiểu ngạc nhiên, người của tám đại học viện siêu phàm cũng đều sững sờ.

Bọn họ cuối cùng cũng biết được người duy nhất ở thành phố Cương Khung vượt qua sân thí luyện Thiên Không là ai.

Bọn họ nhẽ ra phải nghĩ ra người này sớm hơn mới phải. Hứa Mạt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận