Căn Cứ Số 7

Chương 278: Chấn Động

-Vèo.

Đối diện Hứa Mạt, một bóng người chạy tới, hai tay cầm đao, hơn nữa còn là chiến đao cỡ lớn.

Đường Long của học viện Cương Trạch.

Vừa vào học đã trở thành người nổi tiếng ở học viện Cương Trạch, sức chiến đấu rất mạnh.

Hứa Mạt cũng tăng tốc chạy về phía trước, hai người cùng lúc lao vào tấn công đối phương.

Đao của Đường Long chém ra.

Hai đao cùng lúc chém ra, đao không chỉ nhanh, mà còn chứa đựng sức mạnh cực lớn.

Sự nhanh nhạy trong tốc độ của anh ra cũng không có ý nghĩa gì trong mắt của Hứa Mạt.

Đao của Hứa Mạt nhanh hơn và cũng chuẩn xác hơn.

Đao chạm đao, phát ra âm thanh sắc bén chói tai.

Đao của Đường Long liên tục và nhanh chóng chém ra, những người xung quanh chỉ nhìn thấy ảo ảnh .

Nhưng tất cả đều bị Hứa Mạt đỡ được.

-Nhanh quá…

Những người xung quanh tập trung nhìn cuộc chiến giữa hai người, đao của Đường Long đã rất nhanh rồi, hơn nữa lại còn là song đao.

Nhưng Hứa Mạt thế mà có thể hoàn toàn theo kịp sự công kích của song đao.

Lấy công đối công.

Trong chớp mắt hai người không biết va chạm với bao nhiêu nhát đao.

Phụt một tiếng, chiến giáp bị chém rách, một thanh của Đường Long rơi xuống.

Đao của Hứa Mạt vẫn chưa dừng lại, không có bất kỳ đao pháp nào, vừa nhanh vừa chuẩn xác, nhát nào chém xuống cũng rất mãnh liệt.

-Xì xì…

Vị trí của hai người thay đổi, chiến đao trong tay Hứa Mạt nhuốm máu, Đường Long ở đằng sau lưng anh.

Ngã xuống.

Lại một người nữa!

Mấy người đứng đầu trong bảng xếp hạng, lần lượt ngã xuống dưới đao của Hứa Mạt.

Hình ảnh của các trận đấu đều được quay lại, hơn nữa còn là phát trực tiếp trên tám học viện siêu phàm lớn.

Người của học viên Cương Trạch và Học viện Nam Minh trầm mặc khi nhìn thấy Đường Long và Từ Cương ngã xuống.

Còn bầu không khí ở học viện Nặc Á cực kỳ hưng phấn.

Đẹp trai quá!

Vây quét?

Anh S hôm nay sẽ dạy bọn chúng làm người.

Lướt qua xếp hạng trên bảng điểm, vì vừa giết được mấy người nên xếp hạng của Hứa Mạt liên tục tăng lên.

Nhưng bảng xếp hạng đã không còn quan trọng.

Cho dù số điểm là 0 thì anh ấy cũng đã là vị vua không có ngai vàng.

Tôn Tiểu Tiểu đưa hai tay lên miệng, năng động, hoạt bát.

Anh Hứa Mạt dùng đao đẹp trai không khác gì điều khiển người máy.

Yêu rồi yêu rồi!

Thế giới tàn tích.

Hứa Mạt biết có khả năng mình đã bị quay trực tiếp rồi, cơ thể tiến về phía trước, những người ở phía trước một số đã không dám chặn đường của anh nữa, rất nhiều người tránh ra.

Những người không nhường đường liền bị một đao chém chết.

Hứa Mạt tiến về phía trước, không muốn tiếp tục ở đây nữa.

-Bùm…

Phía sau, có súng năng lượng bắn về phía anh.

Hứa Mạt quay lại chém đôi viên đạn ra.

Một tiếng cực lớn,

Một sức mạnh lớn làm cho cho thể anh chấn động lùi về sau.

Ánh mắt anh ấy lướt qua người con gái tóc vàng đứng cạnh Lâm Tước.

Áo Lợi Duy Á của học viện Thế Tước.

Cô ấy cũng hơn tò mò, kẻ ngồi trên người máy đã đánh bại Lâm Tước kia, sinh viên năm nhất có sức chiến đấu mạnh như vậy rốt cuộc là người như thế nào?

Hứa Mạt cũng không đánh trả mà chỉ quay người rời đi.

Anh không muốn thể hiện quá nhiều trên những cuộc chiến vô nghĩa này, dù gì đây cũng không phải chiến trường sinh tử thật sự, chỉ là thế giới ảo.

Nhìn thấy Hứa Mạt rời khỏi.

Áo Lợi Duy Á chuyển bị tiếp tục bắn.

-Để ta.

Lâm Tước nói, cơ thể tiến lên phía trước, tay cầm cây giáo dài chạy về phía Hứa Mạt.

Xem ra không giết hết thì không thể rời đi được.

Hứa mạt quay người, Lâm Tước mặc một bộ chiến giáp máu trắng, cây giáo dài thẳng tắp trong tay đâm sát vào người đối phương, không chút hoa mỹ nào, nhưng ẩn chứa một sức mạnh và tốc độ khủng khiếp.

Đao của Hứa Mạt nằm ngang chặn lại .

-Binh.

Một âm thanh lớn, chiến đao truyền ra sức mạnh cực lớn đem Hứa Mạt lần nữa bị đẩy lùi.

Lâm Tịch chưa dừng tấm công, anh ta sau khi biết sức chiến đấu của Hứa Mạt, sẽ không mất cảnh giác như lần trước.

Cố gắng hết sức là sự tôn trọng đối với đối thủ.

Cây giáo như gió, xuyên qua không trung.

Hứa Mạt tránh được một nhát đâm, cây giáo dài của Lâm Tước quay ngang, Hứa Mạt có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh đáng sợ.

Anh ấy không tiện sử dụng tinh thần lực, chỉ có thể dùng cánh tay để đỡ đòn.

-Ầm

Hứa Mạt bị đánh bay, cánh tay tê dại.

Vừa dài vừa mạnh.

Cây giáo dài của Lâm Tước dài hơn cả đao của Hứa Mạt, lúc tấn công Hứa Mạt, đao của Hứa Mạt không thể uy hiếp được anh ta.

Lâm Tước vung manh cây giáo dài.

Hứa Mạt cũng nghiêm túc hơn, xung quanh hình thành một trường năng lượng ở ngay trên chiến đao.

-Vèo.

Cây giáo của Lâm Tước một lần nữa tấn công đến, lần này Hứa Mạt không chặn lại.

Mà thay vào đó là tấn công.

Chiến đao chém lên trên mũi giáo và cũng ẩn chứa một sức mạnh cực lớn.

Cây giáo của Lâm Tước run run, liên tục đâm ra, mỗi một nhát đều rất bạo lực.

Đao của Hứa Mạt cũng chém ra liên tục, mỗi lần đều đều chém vào sượt qua cây giáo.

Đao của anh càng ngày càng nhanh, liên tục chém trúng vào giữa cây giáo, cánh tay Lâm Tước hơn tê.

-Xùy xùy.

Chỉ thấy chiến đao của Hứa Mạt chém lên thân cây giáo là xông lên phía trước, đến gần người của Lâm Tước.

Cảm thấy có gì đó không ổn, bước chân Lâm Tước liên tục trượt đi.

Bước chân Hứa Mạt theo kịp.

-Hừ.

Áo Lợi Duy Á Nhìn thấy cảnh tượng này hướng súng đến vị trí của Hứa Mạt mà bắn.

Hứa Mạt cau mày, chỉ có thể bỏ lại Lâm Tước và giơ chiến đao lên đỡ đạn.

-Rầm

Ánh sáng năng lượng đáng sợ bắn lên trên chiến đao, khiến cho Hứa Mạt chấn động lùi lại.

Anh dừng lại một chút và tiếp tục tiến lên, công kích về hướng của Lâm Tước.

Lâm Tước giơ cây giáo lướt ngang qua.

Hai người vừa chạm mặt.

Áo Lợi Duy Á lại tiếp tục bắn súng.

-Bùm…

Hứa Mạt chỉ có thể lại đỡ đại, cây giáo trong tay Lâm Tước cũng đập lên người anh, khiến Hứa Mạt bị đánh bay, bước chân có chút không vững, toàn thân đau nhói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận