Căn Cứ Số 7

Chương 1061: Băng đá

Hứa Mạt nhìn hoàng tử Tra Nhĩ, sau đó chuyển ánh mắt tới chỗ khác, nhón chân lên, xếp một cuốn sách lên trên giá, mở miệng hỏi:

-Tra Nhĩ điện hạ đến có chuyện gì không?

Hoàng tử Tra Nhĩ nhìn Hứa Mạt vẫn mang bộ dáng ung dung thì nhíu nhíu mày, bộ tính không để ý tới sự tồn tại của hắn hả?

-Đi với ta một chuyến.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói, giọng nói mang vẻ ra lệnh.

-Hoàng tử Tra Nhĩ hẳn là cũng thấy, tôi đang làm việc, không có thời gian.

Hứa Mạt trả lời.

Âm thanh của hắn vừa dứt, người của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia và Tư Đặc Lâm đã xuất hiện ở hai bên giá sách, vây Hứa Mạt lại. Ánh mắt của hoàng tử Tra Nhĩ mang theo vài phần lạnh lùng, Hứa Mạt dám từ chối hắn sao?

-Đây là sao vậy?

Trái tim của sinh viên thư viện nhảy vọt lên. Hoàng tử Tra Nhĩ muốn dẫn Hứa Mạt đi đâu đó, Hứa Mạt lập tức từ chối. Rõ ràng, hắn ta biết sao hoàng tử Tra Nhĩ lại tới, nhưng không định phối hợp.

Một tên nhân viên quản lý sách báo mà dám từ chối hoàng tử Tra Nhĩ. Điều này hình như có hơi buồn cười, thân phận của bọn họ chênh lệch quá lớn.

-Xin hỏi hoàng tử Tra Nhĩ, tôi phạm phải tội gì sao?

Hứa Mạt vẫn bình tĩnh như cũ. Hắn thả cuốn sách trong tay xuống, quay người nhìn về phía hoàng tử Tra Nhĩ cất tiếng hỏi, vừa nói chân của hắn cũng di chuyển đến chỗ hoàng tử Tra Nhĩ.

Vẻ mặt hoàng tử Tra Nhĩ lãnh đạm. Bên cạnh, một thành viên của đoàn kỹ sĩ Hoàng gia vươn tay, hướng thẳng đến bả vai của Hứa Mạt. Khi tay hắn vừa chạm đến vai của Hứa Mạt thì ánh mắt của Hứa Mạt bỗng chuyển sang hắn, trong đôi mắt hiện lên sự đáng sợ.

-Tránh ra.

Một tiếng hét lớn vang lên, khiến cho màng nhĩ của đám người phát run. Đối phương giống như là đang bị khống chế, đưa cánh tay rời khỏi vai của Hứa Mạt. Hứa Mạt tiếp tục đi về phía trước, thân thể của hoàng tử Tra Nhĩ bất chợt lui qua bên cạnh một bước, Hứa Mạt lại đổi sang phía bên cạnh hắn.

Cảnh tượng này khiến cho ánh mắt của hoàng tử Tra Nhĩ trở nên khó coi, giống như là nhận phải sự nhục mạ vậy. Lúc Hứa Mạt đối mặt với hắn, vậy mà lại lướt qua người hắn, không thèm nhìn.

Chỉ thấy Hứa Mạt ngồi xuống chỗ tủ sách, cúi đầu đọc sách. Đôi mắt của hoàng tử Tra Nhĩ theo dõi hắn, thành viên của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia cũng vây lại, kiểu như muốn bắt người.

-Nếu như tôi phạm phải tội gì, hoàng tử Tra Nhĩ cứ việc đưa ra bằng chứng, tôi sẽ phối hợp với ngài. Nếu như không có, tôi tin hành tinh Lư Tạp Tư là một tinh cầu văn minh, hoàng tử điện hạ sẽ không màng sự tồn tại của pháp luật mà tùy tiện bắt người đâu nhỉ?

Hứa Mạt nhàn nhã mở miệng nói:

-Bên trong văn bản pháp luật của hành tinh Lư Tạp Tư có quy định rõ ràng, tính mạng của công dân hành tinh Lư Tạp Tư cao hơn tất cả, hoàng tử Tra Nhĩ có muốn xem qua một chút điều khoản pháp luật không?

Hoàng tử Tra Nhĩ quá nóng lòng, vậy mà lại trực tiếp dẫn người vọt vào thư viện đại học Lư Tạp Tư bắt người.

Hắn ngược lại muốn xem xem, hoàng tử Tra Nhĩ làm sao có thể dùng danh nghĩa của quốc vương Tra Nhĩ bắt hắn. Có một số việc biết là có thể nhưng lại không cách nào nói ra trước mặt mọi người.

Hành tinh Lư Tạp Tư là lãnh đạo của liên minh Tinh Hệ, quy định điều lệ khá văn minh.

Nếu như là ở vương quốc Ba La Mã của Ni La thì dân chúng không hề có nhân quyền.

Nhưng một tinh cầu tự xưng là văn minh, xảy ra một sự kiện không đẹp mắt như thế này, lại còn là do hoàng tử Tra Nhĩ cầm đầu, e là sẽ bị người đời dùng ngòi bút làm vũ khí.

Lúc này, có không ít người chạy đến xem, người ở thư viện càng lúc càng nhiều.

-Hành tinh Lư Tạp Tư tự xưng là văn minh, hoàng thất là như thế này sao?

Bỗng vang lên một giọng nói châm chọc, người lên tiếng là hoàng tử Tát Nhĩ. Hắn không thèm để ý tới hoàng tử Tra Nhĩ, không khách khí khinh bỉ.

-Tra Nhĩ điện hạ, Hứa Mạt phạm phải tội gì sao, lại phiền hà Tra Nhĩ điện hạ tự mình đến bắt hắn?

Quán trưởng Lư lão cũng đến hỏi thăm.

Nhìn thấy người tới vây dần dần nhiều hơn, bàn luận ầm ĩ, khiến chi hoàng tử Tra Nhĩ đâm lao phải theo lao. Hắn hiện tại không thể nói pà cha của hắn quốc vương Lý Tra Đức phái hắn đến mang Hứa Mạt đi được.

-Ân oán cá nhân thôi, có chuyện tìm Hứa Mạt tâm sự.

Hoàng tử Tra Nhĩ mở miệng trả lời, đem chuyện này biến thành hận thù cá nhân. Hắn không ngờ Hứa Mạt lại to gan như vậy, biết rõ vì sao hân đến mà lại từ chối đến cùng không đi với hắn, lái sang chuyện pháp luật, làm lớn chuyện lên.

Trong lòng của hắn cực kỳ lạnh nhạt, như vậy Hứa Mạt đang đi tới đường cùng, ngay cả quốc vương cũng không cho mặt mũi.

-Thật xin lỗi, tôi không có chuyện gì muốn nói với hoàng tử Tra Nhĩ.

Hứa Mạt dứt khoát gọn gàng đáp lại, cắt đứt lời của Tra Nhĩ.

-Mang đi.

Hoàng tử Tra Nhĩ trừng mắt nhìn Hứa Mạt, ánh mắt lạnh lùng. Hôm nay Hứa Mạt phải theo hắn, không muốn đi cũng phải đi, là hắn cưỡng chế Hứa Mạt đi, cái nồi này hắn cõng.

Thế nhưng chỉ cần quật ngã được Hứa Mạt, nắm được tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh trong tay thì như vậy không quan trọng.

Nghe được hoàng tử Tra Nhĩ nói thế, người trong thư viện bỗng xôn xao hẳn lên. Dưới tình huống này mà hoàng tử Tra Nhĩ dám cưỡng chế bắt người, ân oán như thế nào mà lại khiến hoàng tử Tra Nhĩ ác đến vậy? Không tiếc giá nào phải bắt cho được Hứa Mạt.

Thành viên của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia đi ra phía trước, liền chuẩn bị bắt lấy Hứa Mạt đang ngồi kia.

-Nếu như Tra Nhĩ điện hạ đã nói là ân oán cá nhân, đồng thời muốn ra tay với tôi, vậy thì một người bình thường như tôi không thể không phản kháng được rồi.

Hứa Mạt chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Tra Nhĩ nói.

-Ầm...

Hai tên thành viên của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia đưa tay tới chụp vai của Hứa Mạt, bỗng thấy nguyên lực trên người hắn bộc phát. Một luồng nguyên lực phóng ra trên thân hắn, bàn tay chụp lên bả vai hắn của hai người thoáng chốc đã đông lại thành băng, sau đó nguyên lực dạng băng kia vẫn tiếp tục lan tràn, hai người rùng mình một cái, cánh tay cũng bị băng đá bao bọc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận