Căn Cứ Số 7

Chương 275: Kích thích

Kiếm nguyên lực trong tay chém ra, chùm ánh sáng năng lượng đáng sợ trực tiếp chém ra, hóa thành thanh kiếm năng lượng nóng rực.

Tất nhiên, một đao này chém vào không trung.

Cơ thể của Ni Cổ Lạp Tư giống như là hóa thành dư ảnh, tốc độ vô cùng đáng sợ.

-Xì.

Bóng người lướt qua, Ni Cổ Lạp Tư xuất hiện ngay trước mặt Nam Minh Hỏa Vũ.

Đao chém vào không gian, lập lòe tia ánh sáng năng lượng đáng sợ.

Một luồng không khí nóng hơn bùng lên, tất cả mọi thứ dường như muốn bốc hơi dưới nhiệt độ cao, thanh kiếm của Nam Minh Hỏa Vũ chặn lấy đao của đối phương.

Khoảnh khắc hai người giao đấu, Ni Cổ Lạp Tư biến mất rồi lại xuất hiện ở một phía khác.

-Kỹ thuật di chuyển thật kỳ lạ.

Hứa Mạt thầm nghĩ, anh không thể nhận biết được kia là thân pháp hay là siêu năng lực.

Hai người bắt đầu tiên tiếp va chạm, Ni Cổ Lạp Tư mỗi lần đều ra một đòn rồi rút lui, đao pháp vừa nhanh vừa độc ác.

Lúc hai người va chạm hình thành một luồng sóng năng lượng cực mạnh, tòa nhà cao tầng bên cạnh cũng bị ảnh hưởng, cắt ra làm đôi.

Không gian xung quanh, tất cả mọi người đều cảm nhận được sức nóng như thiêu như đốt.

Hứa Mạt cảm giác như đang xem phim kiếm hiệp cao thủ đối đầu.

-Ni Cổ Lạp Tư là chiến binh gene à?

Người đứng trước ban công nói.

-Rất có khả năng.

Một người khác đáp:

-Gia tộc bọn họ nắm giữ công nghệ gene, tất nhiên có trong tay danh sách cao cấp dịch tiến hóa gene cấp độ cao.

-Thế giới này đúng là không công bằng, danh sách cao cấp dịch tiến hóa gene cấp độ cao, làm cho bọn họ vừa có thể tiến hóa vẫn giữ nguyên được hình dáng con người hoàn chỉnh, nhưng lại có thể lực cao hơn người bình thường, nhưng những người biến đổi gene bình thường lại lại bị phân biệt đối xử.

-Thế giới này có bao giờ công bằng đâu, bọn họ được gọi là tiến hóa còn người bình thường khác thì được gọi là biến dị.

Hứa Mạt nghe thất đoạn đối thoại của hai người lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Nắm giữ công nghệ gene?

Ni Cổ Lạp Tư, là người của công ty?

-Bùm…

Sự tấn công của hai người càng ngày càng dữ dội, cùng lúc chuyển động trong không trung, va phải một tòa nhà cao tầng, làm cho đỉnh của tòa nhà trực tiếp sụp đổ.

Thân thể của hai người lao vào bên trong tòa nhà, sau đó đánh ra từ phía trên của tòa nhà.

-Cũng thú vị đấy chứ.

Một bóng người đi tới, ở phía bên ngoài vị trí của Hứa Mạt, một bóng người lơ lửng trong không trung.

Trên người anh ta mặc áo giáp, năng lượng phát ra từ hai chân, khiến hắn ta có thể đứng trong không trung.

Vị trí cánh tay và ngực của áo giáp, đều có thiết bị vũ khí.

-Rừm rừm…

Dưới chân phun ra năng lượng ngọn lửa màu xanh rất mạnh mẽ, cơ thể anh ta bay đi hướng về phía cuộc hỗn chiến.

Hứa Mạt nhìn bóng lưng của đối phương, trang bị này giống như người Sắt vậy.

Bộ áo giáp trên người trang bị hệ thống vũ khí chứ không phải đao kiếm.

Đợi sau này có tiền, anh sẽ làm cho chị Điệp một bộ,

Ở thế giới chân thực.

Sẽ rất ngầu.

Nhưng, thế giới chân thực nếu trang bị vũ khí đạt đến cấp A, sợ rằng cần một khoản tiền rất lớn.

Hơn nữa, không phải cứ có tiền là có thể mua được.

Cấp A đã là chiến lực cao nhất của thành phố Cương Khung rồi.

Có lẽ phải tính bằng tiền tỷ.

Nghĩ tới đây, Hứa Mạt chỉ có một cảm giác.

Nghèo!!

Sức chiến đấu của Nam Minh Hỏa Vũ và Ni Cổ Lạp Tư ngang nhau, cuộc chiến kéo dài rất lâu mà vẫn không phân được thắng bại.

Ngược lại các công trình kiến trúc của khu vực này bị bọn họ phá hủy rất nhiều.

Quái vật xui xẻo nào đi qua đây cũng bị chặt ra.

Cuối cùng, hai người dừng lại, đứng trên đỉnh một tòa nhà đổ nát, đứng đối diện nhau và hình như nói gì đó.

Khu vực này càng lúc càng có nhiều người và xe cộ đi đến.

Trong đó rất nhiều người của học viện siêu phàm cũng nhanh chóng đi đến.

Sau khi đến thế giới tàn tích, bọn họ liền đi thẳng tới đây.

Nhìn trận đấu đã kết thúc, bỏ lỡ rồi.

Sau đó, ánh mắt của bọn họ di chuyển lên cao như thể đang tìm kiếm gì đó.

Rất nhanh sau đó, nhìn tập trung vào một tòa nhà và chỉ về phía vị trí ban công.

-Ở kia kìa.

Người nằm bò trên lan can tự chỉ tay vào mình.

Tìm bọn họ?

-Tìm thấy rồi.

Lại có một nhóm người đến, vũ khí trong tay đều hướng về phía tiệm cafe này.

Người ở trước lan can nhìn trái nhìn phải với vẻ mặt ngơ ngác.

Nhiều người đang tìm bọn họ à?

Hứa Mạt vẫn chưa ý thức được là đến tính anh ấy, uống cafe xong, anh nhìn lướt qua trận chiến đã ngừng, đứng dậy.

Trời nhá nhem tối, luyện tập thêm chút nữa rồi có thể về nhà rồi.

Hứa Mạt đi đến gần tòa nhà, sau đó trèo qua lan can và đi xuống.

-????

Người bên cạnh sững sờ nhìn anh ta.

Chạy đến thế giới ảo để tự tử à?

Lãng mạn đến thế sao?

Nhưng cũng chính lúc này, bọn họ nhìn thấy Hứa Mạt rút chiến đao ra đâm xuyên vào một tòa nhà.

Chiến đao cắt xuống một đường, cơ thể anh ấy cũng lướt xuống theo.

Hứa Mạt nhìn cảnh vật của thành phố tàn tích, cảm nhận được một cơn gió đang thổi tới.

Thế giới ảo chính là có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

Kích thích!

Người ở phía dưới tất nhiêu cũng nhìn thấy Hứa Mạt.

Thấy bọn họ từ trước đến nay giả tạo như vậy sao?

Anh ta cảm thấy bản thân rất đẹp trai?

Mẹ kiếp!

Cơ thể Hứa Mạt ngã xuống đất, cảm thấy toàn thân sảng khoái.

Xoay người, anh vừa muốn thu chiến dao lại thì nhìn thấy một nhóm người tay cầm vũ khí chạy về phía anh.

Khí thế hừng hực.

Hứa Mạt:

-???

Đến tìm anh à?

Trong thế giới ảo, anh chưa từng đắc tội với ai chứ nhỉ?

Chỉ giết mỗi Giang Đồng.

-Cần người sống.

Có người nói lớn.

Giết chết Hứa Mạt sẽ biến mất, sẽ không nhìn thấy mặt anh ta nữa.

Bọn họ ngược lại muốn xem xem học viện Nặc Á che giấu học sinh năm nhất cấp S thần bí này như thế nào.

-Còn muốn người sống nữa à?

Hứa Mạt cau mày, định hành hạ hắn sao?

Kẻ địch như vậy!

Thì cũng không cần phải khách khí nữa.

Hứa Mạt chạy như điên về phía trước, lao vào trong đám người kia.

Vũ khí của đối phương cùng lúc chém đến, để xem xem sức chiến đấu của học sinh cấp S này rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận