Căn Cứ Số 7

Chương 1066: Thừa kế hoàng vị

Quốc vương Lý Tra Đức không xé rách, thì tất nhiên Hứa Mạt cũng chẳng muốn chọc thủng. Nếu như ông ta thực sự trở mặt đối phó với hắn, đó không phải là tự tìm cái chết sao?

Hắn không đi cùng Tra Nhĩ vốn là muốn dùng văn minh để ràng buộc hắn ta.

Chỉ có điều cứ như vậy, cuối cùng người chịu lại thành Y Lệ Toa Bạch.

Lần này, Y Lệ Toa Bạch là người thảm nhất. Cô đứng trước mặt hắn lúc này, tương đương với việc cô ủng hộ hắn phản đối ý của cha mình. Câu nói sau cùng của Tra Nhĩ, đã đưa cô lên đầu sóng ngọn gió. Tất cả mọi người sẽ đều cho rằng, Tra Nhĩ và quốc vương Lý Tra Đức là vì cô mà ra mặt, bởi vì cô yêu thích Hứa Mạt.

Nhưng Hứa Mạt đã có bạn gái.

-Tiểu thư Y Lệ Toa Bạch, về sau chuyện này cô không cần tham dự, sẽ mang lại phiền phức cho cô.

Trên đường trở về thư viện, Hứa Mạt nhỏ giọng nói với cô.

-Gần đây cậu đừng rời khỏi đại học Lư Tạp Tư.

Y Lệ Toa Bạch đáp lại. Ở đại học Lư Tạp Tư sẽ an toàn hơn, bên ngoài khó tránh việc Tra Nhĩ âm thầm ra tay.

-Hiểu rồi.

Hứa Mạt đáp, Y Lệ Toa Bạch gật đầu, sau đó hai người tách ra, cô rời khỏi đó.

Tâm tình hiện tại của Y Lệ Toa Bạch rất phức tạp, cô cũng không biết vì sao lại đi đến bước này, giống như bị thời thế xô đẩy vậy, cô vẫn luôn không có cơ hội lựa chọn.

Cũng không thể ngồi yên nhìn cha đối phó với Hứa Mạt mà không thèm quan tâm được?

Nhưng bây giờ, cô giống như là đã đối đầu với cha, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên.

Lúc Y Lệ Toa Bạch rời đi, rất nhiều học sinh vẫn đang nhìn về phía cô, bọn họ cảm thán, công chúa Y Lệ Toa Bạch vậy mà cũng lâm vào hoàn cảnh muốn mà không được khổ sở này sao? Đây là sức mạnh của tình yêu đó hả?

Kiểu nhân vật chói mắt như công chúa Y Lệ Toa Bạch, hẳn cô ấy phải đáng giá hơn tất cả. Trước kia có nhiều người đã nghĩ, ai mới xứng với công chúa Y Lệ Toa Bạch. Mặc dù sau khi Y Lệ Toa Bạch tỏ thái độ ở bữa tiệc sinh nhật, vô số người đã tan nát cõi lòng, nhưng bọn họ vẫn rất tò mò xem thử vị thị vệ thượng quốc kia cuối cùng là người như thế nào, lại có thể làm công chúa cảm mến.

Hứa Mạt công bố thân phận xong, bọn hắn cảm thấy Hứa Mạt xứng đáng, như thể bọn họ vốn dĩ là một đôi. Nhưng tiếc thay, Hứa Mạt đã có bạn gái, có hơi nuối tiếc.

Hơn nữa, bạn gái Hứa Mạt cũng cực kỳ xuất sắc, dùng kiếm thành viên của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia, anh dũng ghê!

Quan trọng chính là nhan sắc rất cao.

Bọn hắn chỉ có thể cảm thán một tiếng, tên cặn bã!

Sau khi Y Lệ Toa Bạch rời đi, hai bóng người một trái một phải xuất hiện bên cạnh cô, Y Trạch im lặng theo sau, dường như hắn biết tâm trạng của Y Lệ Toa Bạch không tốt lắm.

Xem ra, Y Lệ Toa Bạch hình như thật sự rung động.

Y Trạch không thể trách ai được, chỉ tự trách mình không đủ hơn người, không có năng lực khiến Y Lệ Toa Bạch rung động, mới khiến cho cô ấy lâm vào tình cảnh khó khăn như thế này.

Cơ mà, hắn cũng sẽ trở thành kỵ sĩ bảo vệ tốt nhất cho Y Lệ Toa Bạch.

-Tiểu thư Y Lệ Toa Bạch, cậu làm như thế, chỉ sợ quốc vương bệ hạ sẽ không vui với cậu.

Tạp Đặc thở dài.

-Vậy tôi phải làm sao đây chứ?

Y Lệ Toa Bạch hỏi. Cho dù làm thế nào thì cũng sai như vậy.

-Từ góc độ lợi ích cá nhân, nên phối hợp với quốc vương bệ hạ, nắm lấy tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh.

Tạp Đặc tiếp lời:

-Như thế, cậu mới có cơ hội tranh với hoàng tử Tra Nhĩ, nhưng bây giờ, chỉ e là đã làm cho quốc vương bệ hạ tức giận rồi.

Chuyện này với Y Lệ Toa Bạch mà nói, hiển nhiên không phải là lựa chọn tốt.

Y Lệ Toa Bạch nhìn Tạp Đặc, Y Trạch cũng liếc hắn mắng:

-Ngươi đang nói bậy bạ cái gì đó?

Bảo Y Lệ Toa Bạch phối hợp với quốc vương cướp lấy tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, tương đương với việc phản bội bạn bè, cũng làm trái với đạo đức, là hành vi xấu xí, trái với tinh thần hiệp sĩ.

Tạp Đặc không nhìn Y Trạch, tiếp tục nói:

-Mặc dù làm như thế, là làm trái với lương tâm, lại còn có lỗi với Hứa Mạt, nhưng mà, cậu hẳn biết làm như vậy mới có lợi cho chính mình nhất, ngược lại, lựa chọn hiện tại của cậu là lựa chọn bất lợi nhất với chính mình.

Y Lệ Toa Bạch làm hết những việc này, không hề phù hợp với lợi ích cá nhân của cô.

Quốc vương Lý Tra Đức cuối cùng bất kể thành công hay thất bại, Y Lệ Toa Bạch đều sẽ lâm vào hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, rất có thể vì thế mà mất đi sự yêu thương của quốc vương bệ hạ.

Tạp Đặc biết Y Lệ Toa Bạch rung động với Hứa Mạt, cũng biết hắn làm cho Y Lệ Toa Bạch khó chịu, nhưng hắn vẫn không né tránh ánh mắt của cô, mở miệng nói:

-Tôi là bạn bè với Hứa Mạt, nhưng tôi càng trung thành với cậu hơn. Vì lợi ích của cậu, tôi có thể phản bội người khác, Hứa Mạt cũng vậy.

Y Lệ Toa Bạch nhìn đôi mắt kiên định của Tạp Đặc, dời đi, trả lời:

-Những gì cậu nói tôi xem như chưa từng nghe qua, các cậu đừng bám lấy tôi nữa.

Dứt lời, cô tăng tốc bước chân đi về phía trước. Tạp Đặc và Y Trạch cũng dừng bước, nhìn theo bóng lưng của Y Lệ Toa Bạch, Tạp Đặc thở dài một cái, xem ra, Y Lệ Toa Bạch muốn đi một con đường vào bóng tối.

Hứa Mạt trở lại thư viện, vẫn có không ít người đứng vây xem, y như là giống loài hiếm có. Ánh mắt của sinh viên đại học Lư Tạp Tư nhìn Hứa Mạt không còn giống như trước nữa.

Thằng cha này cũng quá ghê gớm rồi.

Hứa Mạt ngược lại không thèm để ý ánh mắt của đám người, hắn và Tát Nhĩ cùng Tát Lôi tụ lại với nhau, đi tới một góc của thư viện.

-Tát Lôi huynh đệ, lá gan của cậu cũng không nhỏ nhỉ, chuyện như thế này về sau cậu đừng đứng ra.

Hứa Mạt khuyên nhủ Tát Lôi. Vừa rồi chính hắn đã lẫn trong đám người hét rằng hoàng tử Tra Nhĩ không có tư cách thừa kế hoàng vị, ở đó quấy rối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận